41 Những ngày gần đây trong thành Nguyệt Minh đâu đâu cũng là cảnh phồn hoa chuẩn bị đón tân niên, người đi trên đường rộn rộn ràng ràng, các cửa hàng treo vải đỏ, mua hàng tết bán hàng tết, tiếng gọi to nhốn nháo không dứt.
42 Nắm tay siết chặt của Ảnh Thất xem ra đã dồn không ít sức, hai chân của Ba La Tây Đa đã bắt đầu run rẩy, chưa kịp gọi hết câu cứu mạng nắm tay đã giáng xuống, hắn hoảng sợ nhắm chặt mắt.
43 Hình Bắc Minh cân nhắc một lát, nếu dùng lại tư thế lúc nãy chắc hẳn eo của Thập Thất không chịu nổi nữa, liền lật Thập Thất lại, ôm lấy hắn từ phía sau… Một tay của Thập Thất bị Hình Bắc Minh ghì chặt, tay kia thì bảo vệ bụng, tuy lực đã nhẹ đi rất nhiều, nhưng vẫn có cảm giác sắp bị đẩy đi mất.
44 “Chuyện từ khi nào?” Ảnh Bát hoàn hồn lại, run rẩy hỏi.
Sau khi biết là chuyện đêm đó, Ảnh Bát lại run rẩy hỏi thêm lần nữa: “Cũng có nghĩa là, hài tử này là của chủ tử?” Cũng có nghĩa là, Thập Thất không chỉ dùng thân nam nhân mang thai hài tử, mà hài tử còn là của chủ tử, nói vậy, người ngủ trong phòng chủ tử sáng nay thật sự là Thập Thất?
Cho dù Ảnh Bát không dám tin bao nhiêu, thấy cái bụng bự của Thập Thất rồi cũng chỉ có thể chấp nhập trận thiên lôi này.
45 Vào xuân, mọi người cũng thoát khỏi tấm áo choàng dày, chuyển sang áo ngắn, không có áo choàng che giấu, bụng Thập Thất phồng cao thấy rõ, rất ít ra ngoài, ngoan ngoãn ở lại trong biệt viện Đông Hồ.
46 “Phụt~” Kha Vi Khanh sặc nước bọt, trợn to mắt hỏi Tả Vô Tiếu: “Ngươi vừa nói gì? Dường như bản thiếu vừa nghe thấy một chuyện cực kì buồn cười. ”
“Không có gì, cứ xem như ta chưa nói.
47 Cô nương vừa hét thảm thiết sau lưng bọn họ khi nãy chính là người của gia đình đã cứu Hình Bắc Minh, nghe nói, hôm đó khi nàng ta đeo giỏ đi nhặt cá trong lưới cha mình kéo lên thì chợt phát hiện một người hôn mê cạnh tấm lưới cá, cả người ướt đẫm, khuôn mặt anh tuấn trắng bệch, trên thân khoác tấm áo choàng chất liệu cực tốt, đặc biệt là trên chân, loang lổ máu.
48 Tuy đã vào xuân, nhiệt độ về đêm vẫn rất thấp, nệm dưới người Thập Thất đã sớm ướt đẫm, ngay cả tấm chăn được đắp cẩn thận lên người cũng không thoát.
49 Khi các ảnh vệ gia nhập Ảnh Vệ Doanh, thì đã từ bỏ tên họ của mình, lấy thứ tự để xưng hô, nhỏ nhất trong bọn hạ là Ảnh Bát, khi được Ảnh Nhất bế về vẫn chưa có tên, người gia nhập sau cùng là Thập Thất, nếu không phải bất đắc dĩ cũng sẽ không từ bỏ tên họ, quá khứ của mình để trở thành ảnh vệ chỉ có thể trốn trong bóng tối.
50 Đầy tháng nhi tử của bảo chủ Thiên Hạ Đệ Nhất Bảo Hình Bắc Minh, mở tiệc chiêu đãi nhân sĩ giang hồ Trung Nguyên, tin tức này được lan truyền rộng rãi trên giang hồ, người người xôn xao, chẳng mấy chốc đã trở thành tin nóng hổi.
51 “Chủ tử!” Hình Bắc Minh đang nghe Ảnh Nhị bẩm báo, chợt Thập Thất ập vào như trận gió, ra hiệu cho Ảnh Nhị lui xuống trước, liền nghe Thập Thất hỏi chuyện mà mình đã biết từ lâu.
52 Thông báo: Thiên Hạ Đệ Nhất Bảo tuyển hai nha hoàn, phẩm hạnh đoan chính, thông minh nhanh nhẹn, một tháng mười lăm lượng, ai có ý định đến ghi danh với Trì đại gia ở phòng gác cổng, tuyển đủ sẽ dừng.
53 Ánh mặt trời tươi sáng xuyên qua cửa sổ mở rộng chiếu lên người một lớn một nhỏ đang ngủ ngoan trên giường, Thập Thất với mái tóc hơi rối đang nằm nghiêng xoay mặt vào trong, chỉ đắp một góc chăn ngang hông, áo trong không biết vì sao mà mở rộng, ngực lộ một mảng lớn, một tiểu hài nhi nho nhỏ nhắm hai mắt ngủ say trên cánh tay Thập Thất, thuận theo cánh tay Thập Thất di động trong lúc ngủ mơ mà cả thân thể nhỏ xíu nhúc nhích đến gần dựa vào ngực Thập Thất, miệng mút mút ngón tay nhỏ trắng trẻo mềm mềm, thỉnh thoảng lại chảy chút nước miếng.
54 Ngực trái đập mạnh đến mức gần như không chịu nổi, Thập Thất đưa tay nắm chặt vạt áo trên ngực trái, muốn mở miệng nói chuyện, nhưng cổ họng lại khô ran không nói được nên lời, Hình Bắc Minh thì đã hơi mất kiên nhẫn, đè ai đó lên cột đình, “Nói mau!”
Môi Thập Thất run rẩy: “… Thích, thích thích ngươi…” Trán gần toát mồ hôi.
55 Hu hu hu… Sao ta lại thê thảm thế này… Cha chết rồi, còn bị người khác mắng là yêu nhân ma giáo, ca ca thì từ khi xảy ra chuyện không còn thấy bóng, đại ca nhị ca đã sớm thấy nàng ta và ca ca không vừa mắt, lại thêm hại bọn họ phải vào tù suýt chút bị chém đầu, càng không có cảm tình với nàng ta, hỡ chút là nói bóng nói gió, còn nói ca ca mình cũng là yêu nhân ma giáo, đã bị nhân sĩ võ lâm diệt trừ rồi.
56 Phù Phong Phái? Nghe đến ba chữ này, ban đầu Hình Bắc Minh nghĩ đến chuyện không hay, sau đó đột nhiên vui mừng, chuyện không hay là quen biết với nữ nhân họ Bạch ấy, khiến bản thân bị ám toán, còn vì sao lại vui mừng, đương nhiên là vì người bên cạnh, nếu không gặp phải Bạch Ngọc Cầm, nàng ta sẽ không nghĩ đến chuyện cho mình uống Sinh Tử Dược, không có Sinh Tử Dược, Thập Thất sẽ không có hài tử, mình có lẽ cũng sẽ không chú ý đến hắn… Chỉ vừa mới nghĩ vậy, Hình Bắc Minh đã cảm thấy cả người bứt rứt, xách người nào đó từ lưng ngựa qua vân vê nhào nặn một lúc mới dừng tay.
57 Núi Lạc Thông, ngọn núi nổi tiếng cạnh Cán Giang, là điểm hẹn của Hình Bắc Minh và Ân Giới, nơi cách thành Nguyệt Minh và thành Ly Hải gần nhất, hai đoàn nhân mã vừa đi vừa nghỉ, nhưng rốt cuộc vẫn đến được Cán Giang trước ngày hẹn một ngày, tự tìm nơi nghỉ ngơi, chờ đến ngày hẹn.
58 Tay Hình Bắc Minh giật một cái, vội giữ chén táo đỏ lại, hai mắt thì sáng quắc lên nhìn cảnh đẹp trước mắt. Bên kia, Thập Thất vừa nghe thấy tiếng chủ tử đã thần tốc rút ngón tay ra, ma sát do động tác quá nhanh khiến hắn thiếu chút nữa rên ra tiếng, nắm chặt hai tay ngồi trong bồn tắm, mắt nhìn mũi, vờ như chưa từng xảy ra chuyện gì, hoàn toàn quên mất hùng tâm tráng chí khi nãy.
59 “Thất ca!” Thập Thất vui mừng gọi. Dưới đấu lạp quả nhiên là khuôn mặt quen thuộc, hắn vốn nghĩ Thất ca đã quyết tâm không xuất hiện nữa rồi, nhưng đúng là Thất ca vẫn không nỡ bỏ mặt bọn họ.
60 Thập Thất đi đâu rồi? Đương nhiên sẽ không có mấy kẻ không biết thức thời đến bắt cóc cướp người vào thời điểm người ta sắp làm tiệc vui, thật ra là Thập Thất khi sắp đến thời khắc quan trọng nhất đời người, nhìn thấy quá nhiều thứ cho tiệc vui, nghe quá nhiều lời chúc phúc và trêu chọc, hắn đột nhiên có cảm giác muốn trốn, cảm thấy tất cả những thứ này đều không thật, dùng từ thịnh hành ở hiện đại thì là, hắn mắc chứng sợ hãi tiền hôn nhân.