1 Tô Tử Ngâm, năm năm không gặp, mày có khỏe không?
Tao vẫn còn nhớ lần đầu tiên tao nhìn thấy mày, là vào kỳ một lớp 11. Năm ấy ông nội tao qua đời, cha mẹ nhờ quan hệ mà chuyển tao từ một huyện nhỏ tới lớp 11C trong trường điểm thành phố.
2 Tao luôn giấu thứ tình cảm kia thật cẩn thận, không dám để lộ ra một chút nào. Thế cho nên mỗi khi tao và mày kề vai sát cánh, tao sẽ đều không tự chủ mà run rẩy.
3 Nghỉ tết Trung thu, mày hỏi nhà tao ở đâu, tao bảo quên rồi. Mày biết tao nói dối, nhưng không hỏi lại, rồi cho tao địa chỉ nhà mày, mời tao Trung thu đến nhà mày làm khách.
4 Đêm hôm đó, chúng ta ngủ chung một giường, mày bất tri bất giác ghé sát vào tao, làm tao run đến nỗi chân tay lạnh toát. Từ đó về sau, tao thường xuyên đến nhà mày, đôi lúc làm bài tập cùng nhau, nhưng đa số là cùng đánh cầu lông.
5 Đêm hôm ấy, mày nói với tao chúng mày đã là người yêu, tao chỉ thản nhiên “ừ” một tiếng. Từ ngày đó đến ngày thừ mười của kỳ thi thử, tao rất ít khi nói chuyện với mày, cũng không tới xem mày chơi bóng rổ.
6 Mày không ngừng kéo tao để ngăn trận cãi vã. So với Bùi Hoan, tao càng nóng nảy hơn, nói dăm ba câu khiến cô ấy không thể cãi lại. Cuối cùng tao giận dữ chạy ra khỏi lớp, trên đường mày ngăn tao lại, tao chỉ lạnh lùng nói “Tránh ra”.
7 Ở nhà ba tuần, tao mới dám đến trường, tao biết, có vài thứ, sớm muộn gì cũng phải đối mặt.
Khi tao tới trường, trở lại chỗ ngồi, chúng ta đều không nói gì cả.
8 Cuộc sống ở quê vẫn y hệt trước đây, chỉ thiếu một người đôn đốc tao thôi. Trước mặt người khác, tao cố gắng để mình quậy tưng bừng như trước, thế nhưng mỗi ngày khi trở vè căn nhà trống không, cảm thấy toàn thân mỏi mệt, nhưng lại không ngủ được.
9 Sau khi khôi phục lý trí, mày không ngừng giải thích với tao, tao cúi mặt lui vào góc tường, lắc đầu nói không sao. Tô Tử Ngâm, mày có biết hay không, mày làm như vậy sẽ khiến tao mãi mãi không thể rời xa mày mất.