41 Tăng Tĩnh Ngữ sau khi từ Thiệu gia ra ngoài lập tức lên một chiếc xe taxi, tài xế hỏi cô đi đâu, cô lau nước mắt nghẹn ngào nói: "Không biết, anh tùy tiện chạy đi.
42 Đầu tiên là ở xe lửa đứng hơn mười tiếng đồng hồ, bị chen lấn gần chết không nói, điện thoại di động cũng bị trộm, cuối cùng thê thảm xuống xe, may mắn là chai nước cùng mấy cái bánh bao vẫn còn, giống tên ăn xin đứng ở góc tường lạnh cóng đến thê thê thảm thảm, còn bị người ta được ghét bỏ.
43 Lúc Tăng Tĩnh Ngữ cùng mẹ cô về đến nhà đã là chín giờ tối rồi. Vốn cô nghĩ là trở lại càng sớm càng tốt, nhưng ông bà ngoại lại muốn cô ở lại ăn cơm, hơn nữa cuối cùng cô bởi vì quá buồn ngủ nên cuối cùng ở lại ngủ một giấc, cứ như vậy kéo thêm một buổi chiều, tận tới đêm khuya mới cùng mẹ cô ngồi máy bay bay về.
44 Chẳng biết lúc nào, Tăng Trường Quân cũng đến cửa, chỉ thấy trong tay ông cầm một cây thanh sắt, động thủ vài cái thì cửa đã bị đánh mở ra, Triệu Tiếc nhanh chạy đi vào.
45 Ra phòng ngủ, Triệu Tiếc đi xuống lầu, trong phòng khách, liếc mắt nhìn Tăng Trường Quân đang ngồi ở trên ghế sa lon, cả người ngả về phía sau, gương mặt thoạt nhìn rất là mệt mỏi.
46 Việc Triệu Tiếc sập cửa đã kết thúc cãi vả của hai người, Tăng Trường Quân bị người khác đuổi ra, nghe tiếng động vang trời, ngơ ngác đứng ở đó không biết nên phản ứng ra sao.
47 Thiệu Tuấn đi, tâm tình Tăng Tĩnh Ngữ mất mát một trận, nhưng cực kỳ mau chóng lấy lại tinh thần, bởi vì cô còn có chuyện quan trọng hơn phải làm ———- tác hợp ba mẹ cô, đả kích Trương Tuệ.
48 Đối với việc ‘cưa cẩm’ của ba cô, thật sự là làm cho người ta không dám khen tặng, cô thật vất vả thay ông tạo cơ hội thế giới hai người cũng bị ông lãng phí, buổi sáng lại để người ta (mẹ của cô) ở phòng khách một mình, lúc mua thức ăn quá đáng hơn, cô len lén đi theo phía sau hai người quan sát nửa buổi cũng không thấy ba cô chủ động tiến lên nói một câu, một đường ngây ngốc đi theo phía sau người ta, cái mông cái rắm cũng không phóng một cái, thật không có tiền đồ.
49 Một bữa cơm ăn hài hòa khác thường, Tăng Tĩnh Ngữ vì khích lệ mẹ cô, làm ình giống như một người chết đói, đem một bàn cá chua cay ăn sạch sẽ, Triệu Tiếc thấy khẩu vị cô rất tốt, lại không ngừng gắp khác món ăn để vào chén cô.
50 Triệu Tiếc lúc uống xong ly bia thứ ba thì ngã xuống, chỉ thấy mặt bà gối lên tay phải duy trì tư thế nằm sấp, tay trái tóm chặt lấy dạ dày, cả khuôn mặt cũng nhăn thành một đoàn, sắc mặt trắng bệch, cuối cùng thậm chí nôn ra đầy ngụm máu, vả lại thân thể không ngừng run rẩy.
51 Cuối cùng Triệu Tiếc vẫn không có đồng ý, bà chỉ nói bốn chữ, thuận theo tự nhiên. Nhưng, không có cự tuyệt, vậy thì còn có hi vọng, Tăng Trường Quân vẫn như cũ cõi lòng đầy tự tin, thậm chí dứt khoát xin nghỉ một ngày tới bệnh viện coi chừng bà, theo bà tâm sự, nói một chút về cuộc sống từng người, dĩ nhiên nói nói nhiều nhất còn là Tăng Tĩnh Ngữ.
52 Tấm hình thứ ba, vẫn là khung cảnh xinh đẹp ở Tam Á, bối cảnh là bãi biển màu vàng cùng đường ven biển Bích Lam như vẽ, trong hình góc trên bên trái có một cây dừa nghiêng thân, bên dưới cây dừa là bóng dáng Tăng Tĩnh Ngữ mặc bikini sắc hoa mỏng manh, rất hấp dẫn.
53 Chọn lựa bắt đầu hai ngày trước, bị phân đến quân y viện thành phố T, Lý Ngọc đột nhiên gọi điện thoại cho Trầm Ngôn, bảo ngày mai nghỉ cô ấy muốn đến thăm cô cùng Tăng Tĩnh Ngữ.
54 Thiệu Tuấn nghe tiếng khóc của Tăng Tĩnh Ngữ, trong lòng chợt hít thở không thông, thật sự không hiểu tại sao đột nhiên chuyện trở thành như vậy, chỉ là cũng may, anh coi như có lý trí, cũng không có rối rắm với cái vấn đề này, mà là rất nhanh bắt được điểm mấu chốt trong lời nói Tăng Tĩnh Ngữ, kiên nhẫn hỏi cô: "Trừ chân bị thương ra thì còn chỗ nào khác bị thương nữa hay không, bác sĩ nói như thế nào? Có nghiêm trọng không.
55 Tục ngữ nói không sai, tiểu biệt thắng tân hôn. Dù là Thiệu Tuấn có thâm trầm đi nữa, hai năm không thấy bạn gái, lại từng bị hình cô mặc bikini hấp dẫn làm vài đêm mộng xuân, hôm nay ôn hương nhuyễn ngọc trong ngực, tự nhiên cũng không nhịn được muốn thân thiết một phen.
56 Ngày ấy Thiệu Tuấn nhận được điện thoại Lý Ngọc, vừa đúng lúc Tăng Tĩnh Ngữ đi bệnh viện tháo bỏ thạch cao. Bởi vì là đi tổng y viện bộ binh thành phố Y, Tăng Tĩnh Ngữ không muốn Thiệu Tuấn chạy qua chạy lại giữa hai thành phố Y và T, liền hẹn gặp nhau ở bệnh viện.
57 Lý Ngọc và Thiệu Tuấn nói chuyện cuối cùng Lý Ngọc lấy được là kết thúc thảm bại. Cô ta chưa từng nghĩ tới mình dự trước tính sau kế hoạc tỏ tình lâu như thế lại nhận lấy chính là kết thúc thê thảm như vậy, quả thật.
58 Bữa cơm hẹn vào một buổi tối trong tuần, sau khi Trịnh Hòa Ninh nghe nói huấn luyện viên Thiệu làm ông chủ lập tức xin nghỉ, hấp tấp chạy tới đây, nói là đã đợi bốn năm mới đợi được bữa tiệc này.
59 Mút khẽ bờ môi, lướt qua rồi dừng. Thiệu Tuấn nghĩ, anh muốn hôn cô, hôn một chút là được rồi, nhưng trên thực tế, khi thật sự chiếm lấy Tăng Tĩnh Ngữ, cảm thấy đôi môi mềm mại kia như đang phả hơi lạnh, làm cho cả trái tim anh mềm nhũn, làm thế nào cũng không hạ được quyết tâm rời đi.
60 Hơi lạnh ngón tay sờ lên cơ bụng bền chắc ấm áp của anh, Thiệu Tuấn cứng đờ, sau đó chợt đẩy người đang đè ở trên người mình ra, trong mắt lóe □ ánh sáng, chăm chú nhìn chằm chằm đối diện cặp mắt long lanh của người nào đó, ở trong mắt của cô, cũng đầy lửa ái dục như anh.