21 Thiệu Tuấn có chút tức giận, trong giọng nói mang theo ghen tuông nồng nặc, "Chẳng lẽ em đã hôn qua rất nhiều lần cùng với nhiều người rồi sao?"Éc. . .
22 Thiệu Tuấn đỡ Tăng Tĩnh Ngữ ngồi dậy, đi đến chỗ con đường cái rộng lớn, hai người lại bắt đầu sóng vai đi về phía trước. Lăn hồi lâu trên đất, nên quần áo Tăng Tĩnh Ngữ hơi nhăn.
23 "Chuyện này. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . " Thiệu Tuấn có chút khó xử. Chẳng lẽ muốn anh nói là bởi vì ngày hôm qua quá hưng phấn, cả ngày mặt mày mỉm cười , đặc biệt là chiều hôm qua tập huấn thì hiệu suất cực kỳ cao, một người không không hiểu tại sao lại đánh gục được mấy người, mọi người hỏi anh có chuyện gì vui vẻ như vậy, sau đó anh cười mặt mày rạng rỡ như ánh nắng mặt trời nói ọi người biết "Bạn gái của tôi đến thăm.
24 Thiệu Tuấn thật bị động tác của Tăng Tĩnh Ngữ Hỏa hù sợ, vội vàng bắt lấy bàn tay đang làm loạn, mặt nghiêm túc nói: "Trên lưng anh có vết sẹo rất khó coi.
25 "Em buông ra. " Giọng nói Thiệu Tuấn lạnh như băng. "Không buông, chết cũng không buông. " mặt của Tăng Tĩnh Ngữ gắt gao dán lên lưng hiện đầy vết thương của anh, vô cùng kiên định mà nói: "Em không có sợ hãi, thật đấy, em không sợ một chút nào cả.
26 Quay trở lại mấy phút trước đó. Bên ngoài khách sạn Thiên Hữu. Tô Nhĩ sau khi dừng xe lại chỉ nói với Tĩnh Ngữ một câu: "Đi thôi, cô mời em ăn cơm. "Khóe miệng Tăng Tĩnh Ngữ nhếch lên một chút, vui vẻ vuốt mông ngựa nói: "Vẫn là Tô Nhĩ hào phóng nhất, nếu không em làm sao có thể tới được những nơi như thế này.
27 Lúc Tô Nhĩ gọi điện thoại cho Lâm Phong, anh đang tới phòng ăn ăn cơm, nhắc tới cũng khéo, anh đang suy nghĩ hôm nay sẽ gọi điện thoại cho Tô Nhĩ, không ngờ cô lại chủ động gọi điện thoại tới.
28 Tăng Tĩnh Ngữ không ngờ lại ở chỗ này đụng phải Trương Thịnh Nhã, không giống với lần trước, hôm nay cô ta mặc một bộ đồ tây trang, mỗi bước đi giày cao gót dưới chân đạp đều đều phát ra tiếng.
29 Tăng Tĩnh Ngữ nghe vậy vui lên, nghiêng đầu nhìn về phía đối diện, Tô Đạo đang ngồi trước máy vi tính uất ức nói: "Tô Nhĩ, nếu không em mời khách cô tính tiền? Cô cũng biết loại người giống như em là một đứa bé xuất thân trong gia đình cực khổ, không đi nổi khách sạn năm sao.
30 Nghe được Tăng Tĩnh Ngữ nói câu kia "Anh yêu à", Thiệu Tuấn cảm thấy cả người giống như là bị điện giật, lóe lên một cái, bất thình lình toàn thân tê dại.
31 Gió Bắc thổi qua, bầu trời thật giống như muốn sập xuống, vốn là có trấn mưa nhỏ rơi tí tách bây giờ lại to lên, giọt mưa lớn như hạt đậu rơi trên đất vang sào sạt, văng lên vô số bọt nước.
32 Người ta nói đàn ông ngoài mặt càng lạnh lùng bên trong càng mãnh liệt, bọn họ cho đến bây giờ chưa từng nói bất kỳ lời ngon tiếng ngọt nào, không có bất kỳ hành động đùa giờn nào quá đáng, bất tri bất giác bị phá hủy phòng tuyến, cho là người này là người chính phái, người khiêm tốn, quen không biết, đàn ông như vậy, thật ra còn đáng sợ hơn.
33 Lúc nhận được điện thoại thì Thiệu Tuấn đang cùng mẹ Thiệu ngồi ở phòng khách xem ti vi, lúc trước, anh lần nào cũng sẽ cùng mẹ anh cùng nhau đón giao thừa, nhưng khi nhận điện thoại của Tăng Tĩnh Ngữ, anh rõ ràng không ngồi yên, cầm áo khoác liền hướng cửa đi.
34 Lúc hai người vào nhà Tăng Trường Quân đang ngồi ở trên ghế sa lon xem ti vi, thấy hai người vào cửa trong tay một đống bao lớn bao nhỏ, không khỏi thay đổi sắc mặt, "Tới thì tới, mang nhiều đồ như vậy làm gì.
35 Trong phòng bếp, cô giúp việc đang đứng bên cạnh bếp gas nấu thức ăn, Tăng Tĩnh Ngữ đi lên phía trước nhìn trong nồi mấy lần, thịt nấu với tỏi, màu sắc cũng rõ nét, cả phòng bếp cũng tràn đầy hương vị.
36 "Thiệu Tuấn, anh nói ba em có phải là xuân tâm nhộn nhạo rồi không?" Trong phòng khách, Thiệu Tuấn ngồi ở trên ghế sa lon xem ti vi, Tăng Tĩnh Ngữ gối lên chân của anh, nằm ở trên sô pha.
37 Thiệu Tuấn nhìn Tăng Tĩnh Ngữ dùng sức đem chiếc nhẫn nhỏ hơn một số hướng trên ngón vô danh của anh đeo vào, cũng không phản kháng, chỉ là rất bình tĩnh nói: "Em thích là tốt rồi.
38 Tăng Tĩnh Ngữ giọng nói không nhỏ, Trương Tuệ ở cửa nghe tiếng rõ ràng, không khí lập tức trở nên lúng túng. Tăng Trường Quân nhìn mặt cô con gái đang tức giận bên cạnh một chút, lại nghiêng đầu nhìn xem gương mặt mong đợi của Trương Tuệ ở cửa, trong lúc nhất thời lại không biết làm trả lời như thế nào mới tốt.
39 Lúc Tăng Tĩnh Ngữ tới nhà họ Thiệu còn chưa đến chín giờ sáng, mẹ Thiệu sau khi cơm nước xong liền đi ra ngoài, trong nhà chỉ còn lại Thiệu Tuấn, anh nghĩ Tăng Tĩnh Ngữ đã rời giường, đang chuẩn bị gọi điện thoại cho cô, nhưng không ngờ Tăng Tĩnh Ngữ đã gọi điện thoại trước cho anh, cũng thần bí hề hề hỏi anh: "Anh đoán xem bây giờ em đang ở đâu?"Thiệu Tuấn nhanh chóng suy nghĩ một chút, nói rất khẳng định: "Nhất định không ở trong nhà.
40 Chỉ thấy khóe môi đỏ tươi của cô mang theo ý cười cực kỳ châm chọc, con ngươi đen nhánh lưu chuyển, lại liều mạng ngăn nước mắt chảy xuống, tức giận nói: "Đúng vậy, tất cả mọi người không sai, đều là lỗi một mình em.