1 Vay một triệu dollar của quỷ sứ là một chuyện, kháng cự lại được với hắn khi làm điều đó lại là một chuyện khác.
Brenna Marcelli tự cho mình cũng thông minh trên mức trung bình.
2 Brenna theo chân Katie và Francesca vào căn phòng chung của cô và cô em sinh đôi trong suốt thời niên thiếu, và giờ là phòng của cô từ hồi cô dọn về nhà ở.
3 Ánh nắng mặt trời California xuyên qua lớp áo T-shirt, làm ướt đẫm lưng Brenna. Cô đã đội một cái mũ rộng vành để che được khuôn mặt, và lẽ ra cô phải mang cả găng tay nữa, nhưng găng tay làm cô mất cảm giác không biết mình đang làm cái gì.
4 Trung tâm chó giống nằm trong một trang trại cũ, ở một góc vườn cam. Nic đỗ xe đằng sau một chiếc Jeep tơi tả và tắt máy.
“Người phụ nữ đã nói chuyện điện thoại với anh lúc trước, tên là Sara, nói là cứ đi theo tiếng sủa đến cuối trại là đến.
5 Khi họ về đến Wild Sea Vineyards, Brenna nghĩ cô nên đi về nhà luôn, nhưng Nic đã khiến cô ngạc nhiên khi anh hỏi cô có thể ở lại thêm chút nữa không.
6 “Cực kỳ đấy,” Brenna nói, cố có cho được một một giọng nói thật bình tĩnh, thể hiện được cái ý vâng-đây-quả-là-một-vụ-hời-cho-cả-hai-bên-chúng-ta, trong khi thực ra những gì cô muốn làm là giậm chân nhảy và hét to lên như một cô nhóc tuổi teen vẫn làm khi đi xem buổi biểu diễn của một boy-band.
7 Tại sao Nic lại hôn cô?
Khi câu hỏi đó hiện lên trong cô đến lần thứ bốn nghìn trong ngày hôm đó, cô thấy mình vẫn không thể tiến gần đến được với câu trả lời.
8 Brenna thực sự thấy quá mệt. Mi mắt cô đau nhức. Nhưng cũng đáng. Cô tự nhủ, mở cánh cửa hậu đi vào điền trang.
Ba ngày trước, cô đã được mời chào một giống nho Chardonnay tuyệt hảo, loại chả bao giờ có sẵn để bán cả.
9 Mời Nic? Brenna chớp mắt đến mấy lần. Mời Nic? Chắc rồi. Tất nhiên. Cô đang không hẹn hò ai cả và anh thì đang chưa có ai. Đó sẽ là một giải pháp hoàn hảo.
10 Brenna thấy bồn chồn quá, hai đầu gối cô đang đập cồm cộp vào nhau. Mà cô đang lái xe chứ, nên thật chả an toàn chút nào. May mắn là xe của cô là một chiếc tự động, nên cô không phải lo đến đến việc sử dụng côn xe.
11 Brenna đã đoán chừng sự chuỗi sự kiện hồi hộp thóp tim trong ngày đã đạt đỉnh diểm rồi lúc cô đưa Nic đến trình diện ở bữa tiệc. Nhưng cô đã nhầm. Trò vui vẫn còn tiếp diễn, và lần này là sự xuất hiện bất ngờ của người-anh-trai-thất-lạc bấy lâu của cô.
12 Brenna đứng bên chiếc xe tải, nhặt đại lấy một chùm nho Carbenet. Xem xét kĩ màu sắc của chúng để chắc là chúng đã chín đều, cô ngắt lấy một quả và nếm thử.
13 Chiều tối hôm đó, Brenna gõ cửa phòng Mia. Không thấy đáp lại, cô gõ mạnh hơn, rồi đập ầm ầm lên cánh cửa gỗ. Cuối cùng Mia cũng ra mở cửa, cười toe toét.
14 Nic rời văn phòng sau mười giờ một chút. Cả tòa nhà yên ắng và tối om, trừ phía hành lang người quét dọn vẫn để đèn sáng cho anh. Anh đi ra qua lối cửa bên, khóa cửa lại.
15 Thực tại quay trở lại, với hình hài của những múi cơ tê cứng và cảm giác lạnh đang lan dần. Brenna đặt chân lên sàn nhà và cảm nhận thấy cái thoáng qua đầu tiên của những suy nghĩ thận trọng đã quay lại.
16 Brenna uống chỗ cà phê vẫn còn trong cốc mocha đúp của mình, đi ra khỏi quầy Starbucks và đến chỗ mấy cái bàn và ghế được xếp dọc trên vỉa hè. Cô chọn một chỗ trong bóng rợp.
17 “Em đang nói về chuyện gì vậy?” Brenna hỏi. Đầu cô choáng váng. Với tất cả những gì cô đã trải qua, cô đã nghĩ là không còn có thể có thêm cơn sốc nào nữa.
18 “Không!” Mia la lên, giọng cô ríu cả lại vì kích động. “Không phải Nic. Anh ấy không thể. Chúng cháu vừa mới. . . ” Cô ném quyển nhật ký xuống bàn. “Chỉ không thể là Nic được.
19 Bốn mươi tám giờ sau đó, Brenna biết, cô phải lôi mình quay trở lại với nhà máy thôi, không thì cô sẽ mất cả đời mình chết dí trên cái giường mất. Vì đống chăn ga của cô cần được giặt giũ cũng nhiều như cô cần phải được tắm gội vậy, nên cô ép mình phải ngồi dậy và mặc quần áo.
Thể loại: Trinh thám, Tiểu Thuyết
Số chương: 33