21 Chap 21Thể loại cổ tích quái gì vầy? Gọi là lạc vào thế giới cổ tích có khi còn đúng hơn. Tấm đánh rơi chiếc giày trên đường đi và nhà vua vô tình nhặt được.
22 Chap 22Tết năm nay đến sớm hơn mọi năm, mới gần cuối tháng 1 dương lịch thì trường đã bắt đầu cho nghỉ. Bố mẹ tôi cũng ngưng việc để về nhà đón tết, dù rằng những ngày này luôn rất bận rộn.
23 Chap 23Bác sĩ chỉ nhẹ nhàng nói khi tôi suýt xoa đôi bàn tay đang được băng bó của mình. -Vài sợi dây thần kinh ở tay bị đứt vì mảnh thủy tinh ghim sâu quá.
24 Chap 24Thầy chủ nhiệm xếp lại chỗ ngồi khi vào lớp. Tôi ngồi hoàn toàn tách biệt với mọi người, kể cả Ngọc Nhi, Nguyên và Quân. Thầy muốn chúng tôi đổi chỗ sỡ dĩ muốn cái lớp mới mẻ hơn trong học kì hai.
25 Chap 25Ngọc Nhi sang nhà tôi từ sớm để chắc chắn rằng tôi sẽ đi. Trước việc bản thân không thể kháng cự lại mệnh lệnh của Ngọc Nhi, tôi chỉ còn cách nghe theo lời của nó.