1 Mỹ, tám giờ tối
Tin tức hôm nay
“Một vụ cướp vàng đã xảy ra tại trung tâm Washington vào khoảng ba giờ chiều ngày hôm nay. Chủ tiệm vàng - ông William Mark đã cho biết bị cướp khoảng 40000 đô và một tấn vàng gồm dây chuyền, nhẫn, lắc tay,… vừa mới được nhập khầu từ Úc về.
2 Con đường từ nhà Zin đến gian nhà bếp dài hun hút. Em phải đi qua hết dãy nhà này đến dãy nhà khác, hành lang này đến hành lang khác mới đến được nơi cần đến.
3 Không gian yên lặng bao trùm cả ngôi nhà rộng lớn. Sự sợ hãi đang không ngừng vây lấy thân hình bé nhỏ khiến tay em cứ run lên mãi. Đặt bút màu vào vòng tròn thứ hai, em tô một cách cẩn thận và tỉ mỉ.
4 Tổ chức Leaders được chia làm năm bậc:
Bậc 1: Dành cho những người giúp việc thấp kém, xếp vào loại hạ cấp.
Bậc 2: Dành cho những trợ thủ có cấp bậc trung bình, xếp vào loại sơ cấp.
5 Em được đưa về trong bộ dạng ướt nhem như chuột lột. Cả phòng ai cũng nhìn em từ ánh mắt ngỡ ngàng chuyển sang thích thú. Có một số người đã lên tiếng trêu chọc em nhưng em không quan tâm.
6 Hôm nay em có một buổi sáng rất vui vẻ với Liz. Cậu đã dẫn em đi tham quan nhà và kể cho em nghe về ước mơ sau này của cậu. Cậu nói uớc mơ của cậu là trở thành một bác sĩ giỏi và là một nhà chế tạo ra các loại dược phẩm có công dụng khác nhau để có thể chữa bệnh cho tất cả mọi người, đem lại một cuộc sống bình yên cho họ.
7 Bảy năm sau…
Người ta nói thời gian là thứ vô tình nhất vì nó cứ trôi đi mãi mà không bao giờ dừng lại. Tuy nhiên, thời gian đi qua sẽ kéo theo nỗi đau của con người đi theo nhưng cũng để lại trong lòng họ không biết bao nhiêu vết thương đã từng trải.
8 Sau khi Jane ra về, em mới lau nước mắt rồi từ từ đứng dậy bước vào nhà vệ sinh trước ánh nhìn sắc như lưỡi dao của hắn.
Đứng soi mình trước cái gương lớn đang phản chiếu lại hình ảnh của mình trên đó, em chẳng thể nhận ra mình là ai nữa rồi.
9 - Zin ơi! Cậu có nhà không?
Liz vừa bước vào đã chạy khắp nhà tìm hắn, dường như có chuyện gì rất quan trọng nhưng là chuyện vui chứ không phải chuyện buồn, vì nhìn mặt Liz có vẻ rất hớn hở.
10 Tiếng la thất thanh của em vừa vang lên cũng là lúc con Franky tiến đến sát mặt em. Em sợ hãi nhắm tịt mắt lại, mồ hôi cũng bắt đầu túa ra. Con Franky há mồm vừa định nuốt chửng em thì như ngửi thấy mùi gì đó nên nó liền dừng lại.
11 Hắn vừa bước vào nhà đã thấy sàn nhà sạch trơn, không một tí bụi. Quan sát xung quanh thì có vẻ như mọi thứ đã gọn gàng hơn trước, hắn nghĩ có lẽ giao cho em làm công việc nhà quả thật không sai, em đã làm rất tốt.
12 Sáng hôm nay thời tiết khá tốt, khí trời mát mẻ trong lành. Em đứng trước ban công, vươn vai hít một hơi thật sâu để cảm nhận cái không khí trong lành ấy.
13 Về đến nhà, khi đã chắc rằng hắn không có ở nhà em mới an tâm bắt chó con ra khỏi giỏ. Dường như cảm nhận được là mình đang ở trong một ngôi nhà hoàn toàn mới nên nó cứ ve vẩy cái đuôi mãi không ngưng.
14 Hắn vừa định nhảy xuống nhưng đã chậm hơn Andrea một bước. Andrea đã không ngần ngại xả thân mình để cứu em trong khi những người ở đây không ai làm được điều đó.
15 Sau khi hỏi thăm một vài nhân viên viên trong Leaders, Andrea mới biết hiện em đang sống và làm việc ở nhà hắn. Người đó còn nói rõ là em được đưa vào đây từ năm tám tuổi, còn lý do tại sao em được vào đây thì chỉ có hắn mới biết.
16 Em và Andrea đi chơi đến tận tối mới về. Hôm nay, em đã có một buổi đi chơi rất vui vẻ với anh. Anh đã tạo cho em một cảm giác thoải mái mà không có chút rụt rè, e ngại.
17 Lúc em thức dậy thì đã hơn mười giờ rưỡi sáng. Em lật đật ngồi dậy, đem chăn vào phòng rồi đi làm vệ sinh cá nhân. Trong lúc hốt hoảng vì dậy trễ nên em đã không kịp để ý đến cái chăn từ đâu ra và miếng băng cá nhân trên tay từ đâu mà có.
18 Sau khi xảy ra chuyện kinh khủng vừa rồi, em không ra khỏi phòng lấy nửa bước. Có lẽ đó là một cú sốc tinh thần khá lớn đối với một cô gái mới lớn và ngây thơ như em.
19 Hắn là một người sống nội tâm nên tình cảm dành cho em hắn luôn giấu kín trong lòng và thể hiện nó bằng hành động. Hắn chưa từng nghĩ hay nói đúng hơn là hắn không dám nghĩ là sẽ nói ra tình cảm của mình cho em biết vì hắn sợ em sẽ khó xử.
20 Bẵng đi một thời gian dài, trong thời gian đó em đã rất vui. Câu hỏi em thường tự hỏi mình là tại sao hắn lại biết chỗ em bị bắt mà đến cứu đã có câu trả lời.