21 Không gn dường như rơi vào trạng thái tĩnh lặng, chỉ có tiếng gió thổi ngoài ban công là vọng vào.
Anh yêu em! Ba tiếng mà hắn vừa nói ra nghe sao mơ hồ và xa lạ quá.
22 Sau ngày ở nhà với em hôm đó, hắn thường xuyên ra ngoài hơn và mỗi lần về hắn đều mua một ly trà sữa cho em, mỗi ngày một hương vị khác nhau. Em thích lắm nhưng em luôn thắc mắc là tại sao ngày nào hắn cũng ra ngoài như thế? Chẳng lẽ hắn ra ngoài là để mua trà sữa cho em thôi sao?
Tuy là nghĩ thế nhưng khi em hỏi hắn thì hắn chỉ bảo là ra ngoài có công chuyện, tiện đường nên ghé mua cho em.
23 Suốt dọc đường từ tiệm trà sữa về nhà, em cứ tủm tỉm cười miết. Hắn nhìn em cười mà cũng phải cười theo, hắn không nghĩ là món quà của mình lại có thể khiến em vui như vậy.
24 Trời vừa sáng, hắn đã vội vàng rời khỏi nhà vì đó là cách tốt nhất để tránh mặt em. Hắn không dám đối mặt với em sau khi biết được sự thật. Ngồi trong phòng làm việc mà đầu óc hắn cứ nghĩ mãi về câu chuyện của em đêm qua.
25 "Tại vì anh là người đã giết chết ba mẹ em. "
"Tại vì anh là người đã giết chết ba mẹ em. "
Câu nói đó cứ lặp đi lặp lại trong đầu em, nó như một mớ bòng bong khiến cả người em cứng đờ, không hề nhúc nhích được một cái.
26 Sau sự kiện chấn động vừa rồi một ngày, ông Henry đã cho gọi hắn đến nhà để nói chuyện. Hắn vì nghĩ ông chịu chấp nhận một trong hai điều kiện của hắn nên hắn đã đi mà không hề biết rằng nguy hiểm đang rình rập sau lưng em.
27 Ngày em đi, hắn hoàn toàn suy sụp. Suốt ngày hắn không đi làm, chỉ ở nhà uống rượu, chỉ khi uống say thì hắn mới không phải suy nghĩ nhiều về em. Nhưng dù có uống nhiều rượu đến đâu thì hình ảnh lúc Andrea nắm tay em dẫn đi trong đêm cứ lảng vảng trong đầu hắn.