Chương trước: Chương 12: Anh Gây Chuyện Đủ Chưa?
1. Chương 1: Cút Ra Khỏi Đây
2. Chương 2: Bị Đẩy Từ Trên Lầu Xuống!
3. Chương 3: Chết Đi Sống Lại!
4. Chương 4: Thời Gian Quay Ngược Một Năm!
5. Chương 5: Tôi Sẽ Không Yêu Anh Nữa!
6. Chương 6: Cô Muốn Ly Hôn Với Tôi!
7. Chương 7: Ai Cho Cô Lớn Gan Như Vậy!
8. Chương 8: Anh Ta Không Ly Hôn!
9. Chương 9: Người Phụ Nữ Của Nguyễn Thiếu Gia
10. Chương 10: Sao Cô Ta Thay Đổi Hoàn Toàn?
11. Chương 11: Nguyễn Phu Nhân, Cô Ghen Sao?
12. Chương 12: Anh Gây Chuyện Đủ Chưa?
13. Chương 13: Không Thể Có Con Với Anh Ta
14. Chương 14: Chỉ Là Chút Đồ Dùng Của Phụ Nữ!
15. Chương 15: Anh Không Vui, Vì Cô Đã Bỏ Quên Anh!
16. Chương 16: Yêu Cầu Cô Đan Khăn Quàng!
17. Chương 17: Trông Thật Đáng Yêu!
18. Chương 18: Không Thể Điều Khiển Cô Ta Nữa
19. Chương 19: Nguyễn Đại Ca Giấu Chị Kĩ Quá!
20. Chương 20: Cô Thật Có Tâm Cơ!
21. Chương 21: Anh Đến Đây Một Lát!
22. Chương 22: Dám Trêu Ghẹo Vợ Tôi Trước Mặt Tôi Sao
23. Chương 23: Sắc Mặt Bỗng Chốc Tối Tăm Đáng Sợ!
24. Chương 24: Luôn Luôn Ở Bên Cạnh Cô
25. Chương 25: Không Dự Tính Có Con!
26. Chương 26: Chuyện Con Cái Không Gấp
27. Chương 27: Nó Đã Vì Cháu Mà Tốn Không Ít Tâm Tư
28. Chương 28: Cố Tình Làm Anh Ta Giận Bỏ Đi
29. Chương 29: Em Có Nhớ Anh Không?
30. Chương 30: Dâu Nhà Họ Nguyễn Chỉ Mỗi Mình Cháu
31. Chương 31: Cô Thật Sự Hết Yêu Anh Rồi
32. Chương 32: Sự Hụt Hẫng Trong Đáy Lòng
33. Chương 33: Đứa Con Mong Đợi Từ Lâu Đã Không Còn Nữa
34. Chương 34: Tốt Nhất Cô Đừng Gạt Tôi
35. Chương 35: Cô Nói Xem Tôi Phải Trừng Phạt Cô Như Thế Nào?
36. Chương 36: Cháu Muốn Ly Hôn Với Anh Ấy
37. Chương 37: Chặn Tất Cả Những Lời Cô Nói
38. Chương 38: Nguyễn Thiên Lăng, Anh Thật Ấu Trĩ!
39. Chương 39: Chúng Ta Là Vợ Chồng
40. Chương 40: Đưa Cô Đi Gặp Gỡ Bạn Bè
41. Chương 41: Em Uống Rượu Giúp Anh, Anh Phải Lái Xe
42. Chương 42: Tốt Hơn Cứ Để Tôi Uống Vậy
43. Chương 43: Em Hận Tôi Chuyện Gì?
44. Chương 44: Nguyễn Thiên Lăng, Tôi Chịu Đựng Anh Đủ Rồi!
45. Chương 45: Vũ Phi Có Ông Chống Lưng Đấy
46. Chương 46: Ba Vợ, Để Con Đưa Số Tiền Này
47. Chương 47: Không Có Phước Nhận Sự Phục Vụ Của Anh Ta!
48. Chương 48: Có Cần Dìu Cô Đi Nhà Vệ Sinh Không?
49. Chương 49: Tôi Đã Viết Chi Phiếu Cho Ba Dượng Rồi!
50. Chương 50: Ở Bên Cạnh Tôi Suốt Đời!
51. Chương 51: Ông Nội Cứu Con Với!
52. Chương 52: Không Thể Nào Sống Tiếp Với Anh Ta
53. Chương 53: Còn Đắng Hơn Uống Thuốc Đông Y
54. Chương 54: Anh Không Chịu Tôi Cũng Phải Ly Hôn!
55. Chương 55: Miệng Nói Có Trong Lòng Nghĩ Không Chính Là Em!
56. Chương 56: Còn Dám Đi Lẻo Mép Với Mẹ Tôi!
57. Chương 57: Qua Đây Xin Lỗi Tôi Ngay
58. Chương 58: Tôi Tên Là Tiêu Lang
59. Chương 59: Bỏ Nhà Ra Đi
60. Chương 60: Không Mở Cửa, Tôi Sẽ Đạp Tung Cửa!
61. Chương 61: Không Có Người Phụ Nữ Khác
62. Chương 62: Chút Nữa Theo Anh Về Nhà!
63. Chương 63: Lão Thái Gia, Thiếu Gia Gọi Hoài Không Dậy
64. Chương 64: Tính Khí Thiếu Gia Cũng Thật Quá Đáng
65. Chương 65: Điểm Đáng Ghét Của Anh Ta
66. Chương 66: Thủ Công Hạ Sốt Cho Anh Ta
67. Chương 67: Không Được Đi, Cô Là Của Tôi
68. Chương 68: Anh Cảm Thấy Có Chút Thiệt Thòi
69. Chương 69: Như Thế Nào Mới Gọi Là Truyền Nhiễm?
70. Chương 70: Bà Xã, Em Hiểu Lầm Anh Rồi
71. Chương 71: Cho Anh Một Cơ Hội Yêu Em
72. Chương 72: Cô Không Có Điểm Nào Có Thể So Sánh Với Cô Ấy!
73. Chương 73: Chỉ Có Chiều, Không Có Yêu
74. Chương 74: Đưa Cơm Cho Nguyễn Thiên Lăng
75. Chương 75: Bà Xã, Vẫn Là Em Thương Anh
76. Chương 76: Phúc Lợi Anh Đưa Ra
77. Chương 77: Anh Lăng, Anh Bị Người Ta Nhắm Trúng Rồi
78. Chương 78: Hình Như Hắn Ta Muốn Đối Đầu Với Tôi
79. Chương 79: Hủy Hoại Người Hắn Yêu Thương Nhất
80. Chương 80: Anh Yên Tâm, Tôi Vẫn Chưa Bị Thiêu Chết
81. Chương 81: Người Máu Lạnh Tàn Nhẫn Nhất Thế Giới
82. Chương 82: Ngày Nào Cũng Làm Mặt Lạnh
83. Chương 83: Biến Cô Thành Đồ Vật
84. Chương 84: Con Với Anh Ấy Không Được Tốt Lắm
85. Chương 85: Đi Tham Quan Hoàn Cảnh Của Khách Sạn
86. Chương 86: Cười Thành Bộ Dạng Như Vậy…
87. Chương 87: Cô Trễ Mất Hai Phút Bốn Mươi Giây!
88. Chương 88: Còn 10 Giây Không Nên Lãng Phí!
89. Chương 89: Nhớ Phải Hòa Hợp Với Thiên Lăng
90. Chương 90: Nguyễn Thiên Lăng Mất Hết Thần Thái Như Vậy
91. Chương 91: Người Đó Trở Về
92. Chương 92: Trong Mắt Anh Chỉ Có Cô
93. Chương 93: Anh Luôn Là Chồng Của Cô
94. Chương 94: Đợi Anh Ly Hôn Rồi Sẽ Cưới Em
95. Chương 95: Đừng Làm Chuyện Có Lỗi Với Tôi
96. Chương 96: Đơn Ly Hôn
97. Chương 97: Anh Ta Bị Tâm Thần Phải Không?
98. Chương 98: Hiểu Lầm Này Lớn Rồi
99. Chương 99: Cô Sẽ Không So Sánh Với Nhan Duyệt
100. Chương 100: Món Quà Rơi Trên Mặt Đất
Sáng hôm sau, Giang Vũ Phi thức dậy đã 9 giờ sáng.
Trên giường chỉ có một mình cô, tấm drap nhàu nhĩ cùng mền gối lung tung là minh chứng của một đêm điên cuồng.
Cô quấn chăn ngồi dậy, trong lòng rất khó chịu.
Bây giờ cô đã không còn tình cảm với anh ta, thậm chí không còn động lòng với anh ta nữa.
Vì vậy những cái va chạm của anh ta khiến cô thật khó chịu, giống như làm tình với một gã đàn ông không quen biết.
Nhưng cô thừa hiểu hai người là vợ chồng, ngày nào còn chưa ly hôn, chuyện này là không thể tránh khỏi.
Vì vậy sau này sẽ còn tiếp diễn chuyện như tối qua nữa.
Việc trước mắt cô có thể làm là không nên nghĩ nhiều, cố gắng sao cho bản thân mình bớt khó chịu.
Ngồi ngây người trên giường một lúc, Giang Vũ Phi vào phòng tắm.
Nước nóng từ trên đỉnh đầu xối xuống, bắn vào làn da non mịn đem lại chút cảm giác đau đau.
Bên ngoài cặp đùi trắng ngần còn lưu lại vài vết bầm rõ ràng.
Đầu gối vẫn còn run rẩy nhức mỏi.
Giang Vũ Phi trong lòng mắng thầm Nguyễn Thiên Lăng, đột nhiên trong đầu cô lóe lên một tia sáng, như nghĩ ra điều gì đó.
Hình như tối qua Nguyễn Thiên Lăng không đeo bao, căn bản là không dùng biện pháp phòng tránh nào.
Lúc trước anh t không bao giờ để lại dấu vết trên người cô, vì sợ cô mang thai.
Nhưng tối qua thì anh ta không phòng tránh.
Giang Vũ Phi không hiểu trong lòng anh ta nghĩ gì, cũng không cần biết. Nhưng cô không thể để mình có thai với anh, cô không thể để bi kịch tái diễn.
Tắm xong đi xuống dưới nhà, thím Lý nhìn cô mỉm cười: “Thiếu phu nhân, bữa sáng đã chuẩn bị xong rồi.”
“Ừm!” - Cô gật gật đầu.
Hôm nay là thứ bảy, Nguyễn Thiên Lăng không cần lên công ty, anh đã ngồi trước bàn bắt đầu ăn sáng.
Giang Vũ Phi đến ngồi đối diện anh, lấy một chén cơm, cầm đũa ăn một cách chậm rãi.
Nguyễn Thiên Lăng gắp một miếng thịt bò bỏ vào chén của cô, lạnh nhạt cười bảo: “Ăn nhiều vào, tối qua đã quá mệt rồi.”
Giọng điệu của anh thật nghiêm túc, khóe môi ẩn nụ cười mát mẻ như gió xuân, nếu không biết nhất định nghĩ anh rất quan tâm đến cô, rất chăm sóc cô.
Nhưng Giang Vũ Phi thừa hiểu anh ta chỉ đang cố tình chế giễu cô, cố tình nói những lời ấm áp để khiêu khích cô.
Miếng thịt bò thơm ngon trong chén cũng không làm cho cô thèm ăn.
Không tỏ vẻ phản ứng với những lời anh nói, chỉ lặng lẽ ăn cơm, Nguyễn Thiên Lăng cảm thấy cụt hứng, thế là lặng im không nói nữa.
Ăn xong cơm, Giang Vũ Phi cầm lấy túi xách chuẩn bị ra ngoài.
Ngồi trong phòng khách, Nguyễn Thiên Lăng ngước nhìn cô, lạnh nhạt hỏi: “Đi đâu đấy?”
Cô không có bạn bè nhiều nên thường ở nhà lên mạng, rất hiếm khi ra khỏi nhà, cho nên thấy cô ra ngoài khiến anh rất tò mò.
“Ra ngoài mua chút đồ.” - Giang Vũ Phi đáp lại một câu rồi một mạch đi ra khỏi biệt thự.
Cô ra tiệm thuốc tây gần đó mua một hộp thuốc tránh thai rồi mua thêm chai nước để uống thuốc.
Lúc về đến nhà, Nguyễn Thiên Lăng vẫn đang xem tivi, cô nhìn anh một cái, xoay người đi lên cầu thang lên tầng hai.
Khi Nguyễn Thiên Lăng nhìn về phía cô, chỉ còn thấy bóng dáng cô khuất sau góc phòng.
Giang Vũ Phi để hộp thuốc tránh thai mới mua vào hộc tủ, sau đó mở máy lên mạng.
Trang web cô xem toàn là thông tin về một công ty của thành phố A... Lúc Nguyễn Thiên Lăng đi vào, cô lập tức xóa hết dấu vết, tắt trang web, mở sang mấy trang giải trí lá cải.
Người đàn ông sau lưng nhìn thấy nội dung cô đang xem, khẽ nhếch mép, phụ nữ đúng là thích mấy tin lá cải.
Anh không thích nhất là mấy tin giải trí như vậy.
Nhưng Giang Vũ Phi không đi làm, lại không có hứng thú hay sở thích gì, mỗi ngày ở nhà ngoại trừ lên mạng thì không việc gì khác để làm.
Xem tiếp: Chương 14: Chỉ Là Chút Đồ Dùng Của Phụ Nữ!