81 Quả trứng vô danh này, trên vỏ trứng lại tản mát ra quang mang lam sắc, cũng không hiểu là tại sao lại xuất hiện ở đây. Diệp Vân và Tô Linh hai mặt nhìn nhau.
82 Khu mộ địa này có linh?Đột nhiên, toàn thân Diệp Vân lạnh toát. Nếu như trong này thật sự có tu sĩ Kim Đan còn sống, hoặc là hậu nhân của vị tu sĩ này, như vậy việc bố trí vô số pháp trận như vậy, cuối cùng là muốn làm gì?Tu vi Luyện Thể Cảnh, đối với tu sĩ Kim Đan mà nói thì đúng là như con sâu cái kiến mà thôi.
83 “Kỳ quái. ”Tô Linh nhìn về phía ba đạo ánh sáng trôi nổi này, đôi mi thanh tú không tư chủ mà nhíu lại. Ánh mắt Diệp Vân lóe lên, nhẹ giọng hỏi: “Kỳ quái như thế nào?”“Linh khí của ba đạo quang ảnh này chính là một loại duy nhất, hơn nữa cũng không có biến đối gì cả.
84 Diệp Vân thấy rõ dị biến của quả trứng màu lam này thì trong lòng khẽ động, nhưng còn chưa kịp cho hắn lên tiếng thì Tô Linh đã chấn kinh, kêu lên: “Diệp Vân, ta cảm thấy linh khí bên trong quả trứng này càng thêm nồng đậm, hơn nữa khí tức sinh mệnh càng thêm mạnh mẽ hơn.
85 Điện xà bàng bạc trong người hắn tàn sát bừa bãi, khiến cho kinh mạch bị phá hủy từng phàn, bên trong mỗi giọt máu đều ẩn chứa lôi điện, xương cốt đều bị xuyên thủng hoặc nghiền nát.
86 “Nhiều lời vô ích, còn không mau chiến. ”Đỗ Kiếm Ngân hừ lạnh một tiếng, lộ ra vẻ khinh thường. Diệp Vân cũng không thích nói nhiều, lúc này thấy Đỗ Kiếm Ngân nói như vậy thì cũng lười nói lời vô ích, mặt không biểu tình nhìn Đỗ Kiếm Ngân, trong tay hắc quang lóe lên, cầm Hắc Diệu Kiếm trong tay.
87 Thân ảnh Diệp Vân khẽ động. “Diệp Vân!”Tô Linh thét lên kinh hãi, nàng cho rằng Diệp Vân muốn ra tay giết chết Đỗ Kiếm Ngân. Đỗ Kiếm Ngân hừ một tiếng, mắt nhắm lại, không hề nhúc nhích, chuẩn bị nhận lấy cái chết.
88 “Đỗ Kiếm Minh, Tôn môn chủ, ân oán của các người ta mặc kệ, nhưng nếu ai làm trễ nải việc mở ra bí tàng thì đừng trách thần kiếm trong tay Âu Dương Vấn Thiên ta không nể tình.
89 “Lại là trận pháp không gian?” Thấy cảnh này, lông mày Diệp Vân nhíu chặt, sắc mặt vô cùng khó coi, nói ra. Cánh tay nhỏ bé vẫn bị Diệp Vân nắm chặt, Tô Linh nghe vậy thì đôi mi thanh tú hơi nhíu lại, nhìn tình hình xung quanh một chút, cảm thụ được nhiệt độ cao trong không khí thì không thể làm gì khác, gật đầu.
90 Diệp Vân cũng không biết, loại nguyên tố lôi điện và hỏa diễm này, dung nhập vào trong linh lực của hắn trân quý như thế nào. Mà nói đến việc tu luyện linh lực và chân khí thì chính là đem hết khả năng bài trừ tạp chất, sau đó mới hấp thu luyện hóa, trở thành sức mạnh thích hợp nhất cho bản thân sử dụng.
91 “Không sai, đây thật sự là một kiện linh khí có phẩm chất tuyệt hảo!”Tô Linh cố gắng khiến ình trấn định lại, “Diệp Vân, ngươi phải cất kỹ nó đó!”Một cảm giác nóng đến bỏng rát trong nháy mắt liền tràn ngập trong óc của Diệp Vân.
92 “Diệp Vân, ngươi sao rồi?”Giọng nói trong trẻo của nữ đồng, mang theo vẻ lo lắng lại vang lên bên tai Diệp Vân, khiến hắn từ từ mở mắt ra. Diệp Vân cũng không đáp lại.
93 Hào quang cực nóng, cháy hừng hực, bao vây lấy một vòng tròn. Vòng tròn này bị thiêu đốt đỏ bừng, phát ra ánh sáng long lanh. Băng phách màu xanh đậm thì lặng lặng trôi nổi, tản ra hàn ý nhè nhẹ, chưa tiếp xúc mà cũng cảm thấy lạnh lẽo đến tận xương tủy.
94 Diệp Vân cảm thấy, hành trình tiến vào Hoa Vận bí tàng, đến bây giờ mới chính thức bắt đầu có ý nghĩa. Lúc trước do thiên nan vạn hiểm, tuyệt đại bộ phận đệ tử đã vẫn lạc, mà những đệ tử sống sót thì hầu như cũng không chiếm được chỗ tốt nào.
95 Một Hoàng Sa cự nhân cao vài trượng thình lình xuất hiện trên mặt đất, ngăn cản đường đi của ba người La sư huynh. Trong lúc phá toái hư không mà lại xuất hiện một Hoàng Sa cự nhân đứng ở phía trước chặn đường.
96 Diệp Vân và Tô Linh không thể nào nghĩ đến La Văn Thành lại có suy nghĩ như vậy. Phải biết rằng thời điểm tiến vào Đại Mộ, Diệp Vân đã nghe rõ lời của trưởng lão Dương Thanh Phong nói.
97 Nữ nhi của Phong chủ Vô Ảnh phong !Không chỉ làm đám người Ân Thiên Hành khiếp sợ mà cả Diệp Vân cũng phải giật mình. Trong mắt mọi người không giấu nổi thần sắc khó tin.
98 Ân Thiên Hành sững sờ, sắc mặt chợt kịch biến. “Ân Thiên Hành, ngươi dám chọc mù mắt ta, đi chết đi!”La Văn Thành phẫn nộ đến cực điểm, âm thanh liền vang vọng cả phiến không gian.
99 Tuy ở cùng nhau trong thời gian ngắn, thế nhưng Diệp Vân lại hiểu rõ Tô Linh. Hắn biết rõ lúc này nàng ta nhất định sẽ không chịu đi. Thế nhưng, nàng ta ở lại thì cũng không có bất cứ sự trợ giúp nào, nếu như có thể chạy ra ngoài thì có lẽ còn có cơ hội gọi Âu Dương Vấn Thiên đến, cứu hắn một mạng.
100 “Diệp Vân, à không, Diệp sư huynh, sự tình lúc trước mong ngươi đừng để trong lòng. Sau khi trở về, ta nhất định nhất tâm phục vụ vì ngươi. ”La Văn Thành cũng chỉ do dự mấy tức thời gian, sau đó cắn răng, khom người thi lễ với Diệp Vân rồi cung kính nói.