21 Địa điểm dùng bữa tối là ở tầng cao nhất của tòa nhà, ban đêm, trời mát mẻ, vừa ăn vừa tận hưởng gió đêm cùng cảnh đẹp, thật là rất tuyệt.
Bạn học đại học của Đỗ Triết có 56 người, kì thật ban đầu không đến ba mươi người, nhưng sau đó nhà trường sát nhập thêm một lớp khác vào nữa nên mới nhiều người như vậy.
22 Đỗ Triết say rượu được Lưu Hình Trúc đưa tới phòng nghỉ, dọc đường đi tuyệt đối im lặng, không hề ầm ĩ, nếu không nhìn vẻ mặt hắn đỏ bừng, mắt say lờ đờ mê ly, tuyệt đối không ai nghĩ là hắn say rượu.
23 Làm tới khi cả hai đều được giải phóng, Đỗ Triết ánh mắt mờ mịt nằm úp sấp trên người Lưu Hình Trúc, da thịt trắng nõn giờ thêm một tầng đỏ ửng, ngực dồn dập phập phồng, có lẽ là do tác dụng của rượu, lần này thoải mái hơn lần trước rất nhiều, làm cho hắn thật lâu không thể bình phục.
24 Cổng trường dần dần hiện ra, vẫn uy nghiêm to lớn như trước, huy hiệu trường trên nóc nhà lấp lánh dưới ánh mặt trời, trên vạt cỏ trước cổng, một tấm bia đá dựng lên, trên mặt được điêu khắc mấy chữ cứng cáp “Đại học ngoại ngữ B thị”.
25 Vì giờ tình cảm của hai người đã bước sang một trang mới, nên mình sẽ sửa cách xưng hô thành anh – em cho hợp nhé.
Từ sau hôm họp lớp, Lưu Hình Trúc cùng Đỗ Triết bắt đầu thời kì “vợ chồng” ở chung[tuy rằng trước đây cũng không kém bây giờ là mấy = =], hoàn toàn không có thời kì cuồng nhiệt yêu đương như các đôi bình thường.
26 Vài ngày sau khi bảo dưỡng Tiểu B xong, Lưu Hình Trúc mang từ phòng thí nghiệm về một cái thùng to.
Thùng bên ngoài là gỗ, có kim loại nối dài khoảng một thước, ngoài khóa mật mã ra bên trên còn cả khóa sinh học, cần vân tay và võng mạc của chủ nhân mới mở ra được.
27 Sau khi Lưu Hình Trúc ra ngoài mua quần áo được tầm nửa giờ, A-011, hiện giờ nên gọi là Đỗ Hiểu Hạo cũng tỉnh ngủ, khi đó Đỗ Triết đang ngồi ở ghế bên giường đọc sách.
28 Bé con thấy Lưu Hình Trúc bước vào, cả người đều căng cứng.
Lưu Hình Trúc tính tình không tốt, ở phòng thí nghiệm chỉ cần có sai lầm liền quát tháo, cũng không quản bên cạnh mình là ai, ít nhất bé con cũng đã thấy vài lần, mỗi lần đều sợ không nhẹ, có khi chỉ cần nhìn thấy y là toàn thân phát run, hận không thể lập tức chạy trốn, có mấy lần còn phát khóc, làm những người khác vừa mừng vừa sợ, phải biết rằng khi tạo ra bé người ta không nghĩ tới là bé cũng có nước mắt đâu.
29 Hai người nói chuyện với mấy cụ già trong khu được một lúc thì bảo vệ của tiểu khu gọi điện đến, nói là có người đưa hàng hóa đến, Đỗ Triết đoán là cửa hàng đưa giường tới.
30 Mặt trời nhô lên ở phía chân trời, ánh sáng chiếu xuyên qua tầng mây dày, báo hiệu một ngày mới bắt đầu.
Lúc Đỗ Triết tỉnh lại, Lưu Hình Trúc đã không ở bên cạnh, thân thể không khỏe làm hắn hiểu được tối hôm qua có chút phóng túng, nhưng làn da khô ráo cho thấy người kia đã tận tình làm vệ sinh cho hắn.
31 Để bé con ngủ trong phòng hơn mười phút, Đỗ Triết đánh thức bé dậy, ban ngày ngủ nhiều quá sẽ ảnh hưởng đến giấc ngủ buổi tối.
Ăn trưa xong, Đỗ Triết dẫn bé con tới nơi chuyển giao giữa hai nhà, cũng thận trọng nói cho bé biết đây là một bí mật không thể tiết lộ với người khác, hắn không biết bé con có thực sự thông minh hay không, nhưng hắn biết trí nhớ của bé con rất tốt, chỉ cần nhớ kĩ những gì không nên nói, còn lại có thể từ từ dạy bảo sau.
32 Máy tính mà K muốn hôm sau đã được đưa đến, đồng thời còn thêm một số vật nhỏ như máy ảnh mini nhỏ như chiếc cúc áo, máy biến điện năng thành âm thanh, Đỗ Triết chờ nhân viên kỹ thuật chuẩn bị tốt, chờ bọn họ đi, liền cùng Tiểu B đem máy tính vào phòng mình.