61 - Nói anh nghe, sao em lại chuyển đến đây học? - Shukasa đặt tay vào tai để chống đầu, ngoẹo một bên, chăm chú nhìn cô, hơi có tính lườm, hỏi.
62 Người đàn ông kia đã ngoài sáu mươi tuổi, tóc bạc truyền, lông mày và hàm râu cũng chỉ còn điểm vài sợi đen nhỏ. Làn da hơi ngăm đen, nếp nhăn vây quanh má, khóe mắt, sống mũi và trán.
63 - Haru à, báo giáo viên tớ mệt nên về trước nhé! – Mika bật dậy, vội vã nói với Haru đang ngồi cạnh. - Sao thế? – Cô ngoảnh lại, ngạc nhiên xen phần lo lắng hỏi lại.
64 - Kìa! Có điểm rồi! Nhìn xem tớ bao nhiêu?- Ấy! Đừng chen lấn, xô đẩy!- Này mấy cậu! Nhìn bảng Top. 4 năm 2 chưa? Sốc quá!Shukasa vừa bước xuống xe riêng, tay khoác ba lô một bên vai, đập vào mắt anh đã là khung cảnh học sinh chen lấn, xô đẩy nhìn bảng điểm dán trên mục tin của trường.
65 - Hử? Sao sao? Có ngon không? – Shukasa vẫn háo hức chờ cô cho biết cảm nhận. Yui không hề để ý đến anh, thử lia lịa những món khác:“Trứng mặn chát! Thịt viên dầu mỡ, chưa chín phần trong! A! Đây rồi!” – Cô hoảng loạn khi phát hiện tài nấu ăn “siêu dở” của anh chàng Shukasa, nhưng cuối cùng cũng mừng rớt nước mắt khi phát hiện hai món “bình thường”.
66 - Tại sao… tại sao em lại đòi chia tay? – Akito trợn mắt, tức giận, giằng lấy tay Mika, bấu chặt. – Anh đã làm gì sai hay sao?- Chưa… Anh chưa làm gì cả… - Trái ngược với hành động hung hăng của Akito, Mika chỉ lắc đầu, nhẹ nhàng gạt tay anh ra.
67 - Yahoo! – Mika hét lên đầy hứng khởi. – Go go! Pokemon!!Cô hò hét, vươn tay khiến một số khán giả xung quanh ngoảnh lại nhìn. Năm nhỏ bạn ngồi khoanh tay, trầm mặt nhìn theo:- Quên mất là Mika khoái phim hoạt hình! Biết vậy không cho cổ tham gia oẳn tù tì.
68 Chương 52: Từ sinh nhật Shukasa đến sinh nhật chúa JesusChẳng là kinh tế nhà Mika đang có phần biến động, tiền tiêu vặt của cô nàng bị cắt giảm hết sức “mãnh liệt” nên cô buộc phải tự túc cho bản thân.
69 Sân bay quốc tế Narita đông nghìn nghịt. Người Nhật lẫn người nước ngoài pha lẫn vào nhau mà di chuyển. Thật khó để tìm được người mình muốn.
70 - Shuu-kun! Em cần lời giải thích! – Chị chống một tay dưới cằm, người khom về phía trước, ánh mắt đằng đằng sát khí. – Em chỉ nhờ anh bảo vệ con bé, không yêu cầu anh hẹn hò vời nó.
71 - Maiko! Nói cho em hay. . . chị thích mẫu người đàn ông như thế nào? – Yui một tay chống cằm, đầu hơi nghiêng, khuôn má đỏ hồng. Bằng một nụ cười tươi roi rói, cô không cầm nổi tò mò mà cất tiếng hỏi.
72 “Tại sao em khóc?”“Chị đừng quan tâm đến tôi!! Tôi biết chị cũng chỉ là loại con gái đểu cáng mà thôi!”“Nói nghe nào, sao khóc?”Đó là lần đầu tiên có một cô gái ngốc nghếch bỏ qua lời chửi rủa của tôi để ngồi xuống bên cạnh một thằng nhóc những tưởng kiêu căng đáng ghét như tôi chỉ để hỏi tôi lý do.
73 - Cô gái hôm nọ. . . là ai? – Tôi trầm ngâm ngước mặt nhìn chị, giọng khe khẽ. - Hửm? – Chị đút vào miệng một thìa kem hoa quả, đẩy đồng tử nhìn tôi trong thoáng ngạc nhiên.
74 "Sao nào?" - Satake hơi cười, nhưng tôi có cảm giác không phải cô ấy muốn cười, đơn thuần chỉ là đi kèm với câu hỏi ấy thôi. Thực sự, miếng Takoyaki này khác với thứ của Bucose.
75 Mimi wo sumaseba (Nếu như bạn lắng nghe thật kĩ)Đấy là cái lúc Satake cất hát câu đầu tiên. . . Cơ thể tôi bỗng dưng sững lại, không thể cử động. . . Cô bé vẫn tiếp tục hát.
76 Cũng đã một tháng kể từ ngày tôi bắt đầu 'bảo vệ' Satake. . . Đó là cả chuỗi những tháng ngày bận rộn. Ngày nào cũng phải theo sát con nhóc tì ngớ ngẩn đó, chẳng lẽ tôi không biết mệt à? Tất nhiên, có.
77 Trong USB là gần ba nghìn tám trăm tệp văn bản, đề ngày tháng rõ ràng. Dường như kể từ sau khi Yui bị mất trí nhớ, nó bắt đầu viết nhật ký và khi nào cũng đầy đủ, không sót một ngày.
78 Mika co người, trở về thế thủ. Yuri cũng vậy, nó khuỵu đôi chân nhỏ nhắn của nó xuống, hai tay giơ ra trước.
Touma nhìn chằm chằm suốt cơ thể Yuri, ánh mắt nhóc đảo trên đảo dưới, chăm chú quan sát.
79 - Hừ!! - Yuri khẽ hừ lạnh một tiếng. Âm thanh đó khiến Touma trật tự trở lại. Nhóc quay trở về chỗ, theo dõi tiếp diễn biến.
Về phần Yuri, nó rời người Mika, lùi về chỗ đứng.
80 - Được rồi nè, như tiên nữ luôn nhé! - Mai khẽ mỉm cười dịu dàng, chị chỉnh đầu của cô em gái Yui thật cân đối trước gương, cất giọng phá vỡ luôn mấy giờ đồng hồ trầm tĩnh.