41 - Chúc mừng em thành công đi. - Yui hứng khởi đặt một quyển hợp đồng xuống bàn làm việc của Shukasa, cười phổng mũi tự hào.
Anh nheo mày ngờ vực, cầm quyển hồ sơ lên lật qua vài trang.
42 Lần trước là uống thuốc ngủ, lần này là cắt cổ tay. . .
Tuy rằng mất máu rất nhiều, nhưng nhờ đưa đi cấp cứu kịp thời đã kịp giữ lại tính mạng.
Năm giờ sáng, Yui lén nhìn vào phòng hồi sức sau cấp cứu, thở dài đau lòng.
43 Chín giờ tối, Yui vẫn chưa ăn.
Cô nhìn đồng hồ thở dài, rồi rút điện thoại ra, quay dòng số quen thuộc. Chuông kêu rất lâu, mãi sau mới bắt máy.
- Alo, anh à.
44 "Gửi em, Satake Yui,
Anh ngồi viết những dòng này lúc ba giờ sáng, bên cạnh em ngủ rất say. Hằng đêm anh đều ngắm nhìn em ngủ, nhưng chưa bao giờ anh muốn khắc ghi gương mặt em vào tâm trí anh nhiều đến mức này.
45 Sau khi tập đoàn Satake phá sản, các nhân viên phân tán khắp nơi. Có người bắt đầu mở công ty riêng, có người luân chuyển về làm cho các tập đoàn khác.
46 "Tôi biết bây giờ rất khó để mọi người có thể tin tưởng tôi một lần nữa, nhưng tôi thì luôn tin tưởng và kỳ vọng rất nhiều ở mọi người. Tôi đảm bảo đãi ngộ của mọi người sẽ không thua kém gì ở tập đoàn Satake, và nếu thành công tôi sẽ nâng mức thưởng.
47 - Giám đốc, cô có thiệp mời cưới. - Thư kí Toyama đặt một tấm thiệp vuông vắn lên bàn cho cô, nhẹ nhàng. - Là thiệp của chủ tịch Oga và tiểu thư Laurent.
48 Nhãn cầu của Wiatt Lambert khẽ giãn to.
Ở cửa, không phải là một mà lại là hai mỹ nhân. Vóc dáng cao ráo so với trung bình phụ nữ Nhật Bản, gương mặt hao hao giống nhau bước vào trong, đứng đối diện hắn bằng một loại khí chất mà ngay cả hắn cũng khó áp chế.
49 - Đồ ngốc này, đây có thể là chuyện làm bừa được sao? - Hanagato Yuko cốc nhẹ đầu Yui, gương mặt tỏ vẻ không hài lòng. - Lẽ ra con thấy mình trễ kì, hoặc cơ thể có thay đổi lạ thì phải đi khám ngay chứ? Chín tuần rồi mới biết sao?
Yui ái ngại cười xòa.
50 Sewashi ngạc nhiên nhìn cô bé, lát sau liền dáo dác nhìn xung quanh, chắc là để tìm Yui. Cô cuống quít, chẳng hiểu sao lại trốn đi, không muốn để anh thấy.