21 Tại bờ sông, Chu Á Nam chăm chú nhìn một lão hòa thượng nói :- Đại sư, ta tìm ông mệt quá vì sao ông cứ tránh ta mãi thế?Lão hòa thượng toàn thân rung động, run giọng nói :- Tiểu thí chủ, cô tìm ta có chuyện gì?Chu Á Nam cơ hồ rơi lệ nói :- Bởi vì, ông là phụ thân của tôi.
22 Đã là ngày ba mươi tháng Chạp, cũng chính là ngày cuối cùng của một năm. Mấy tháng này, các nhân vật võ lâm đã được lệnh truyền của Thất Sát lệnh đều tập trung tại vùng Giang Hán qua một thời gian, còn lại hầu hết đều đã đến Vân Mộng biệt phủ.
23 Chu Á Nam nhíu mày nói :- Sư phụ, có một điều đồ nhi nghĩ không thông. - Điều gì?- Đó là làm sao sư phụ biết Thiên Hạc Tử đang âm thầm chi trợ cho Thuần Vu Khôn?- Trước đây, ta nghĩ tất có kẻ khác võ công cực cao đang âm thầm chi trợ cho Thuần Vu Khôn, chớ không hề nghĩ đến đó là Thiên Hạc Tử.
24 Lúc này vách kế bên vang lên một giọng nữ :- Sao lại vội thế?Một giọng nói sang sảng của nam nhân vang lên :- Tên đã lắp cung rồi, sao lại không vội chứ!Giọng nữ hừm một tiếng nói :- Thôi đi! Hãy nói chuyện chính đi!Giọng nam cười hắc hắc nói :- Thế gian còn có chuyện gì chính hơn chuyện này.
25 Lãnh Vô Tình cười nói :- Sao lại không có chứ! Hai vị đại sư mà vừa rồi lão huynh nhắc đến, ngay ta là chủ nhân ở đây cũng không biết được lai lịch của bọn họ nữa là!Giả Nam Tinh hừ một tiếng nói :- Nếu quả thật như vậy thì có điều đáng nói đấy.
26 Lữ Chính Anh cười nói :- Bên ấy có ân sư trấn giữ, có cả trăm nữ kiếm sĩ hiệp trợ, cộng thêm Hộ giá Song tướng đều là những người tài ba. Hơn nữa lại có sự hỗ trợ của Đại Hoàng, Tiểu Hoàng có thể nói là kiên cố như Thái Sơn.
27 Hô Diên Kỳ hừ một tiếng nói :- May mà ngươi còn có thể nghĩ được điểm này. Cổ Phi Quỳnh nói :- Lão gia, ta không đồng ý cách nói như vậy!Hô Diên Kỳ gượng cười nói :- Ngươi bị máu ghen làm mê muội, đương nhiên không nghĩ tới những điều đó.
28 Hai mắt Diệu Thiện đằng đằng sát khí đưa tay tung ra Phách Không chưởng đồng thời giận dữ quát :- Ngươi tự tìm đường chết!Nhưng chưởng lực mạnh mẽ vô song của Diệu Thiện lại bị Kim Lão Lão lách người né tránh, và cười ha hả nói :- Rõ ràng biết khinh công của ta không tệ, tại sao lại dùng Phách Không chưởng? Diệu Thiện, có giỏi thì cứ đấu chính thức với ta!Diệu Thiện tỏ ra muốn xông vào nhưng suy nghĩ gì đó lại thôi.
29 Chu Á Nam vội vàng nói :- Không! Lão tặc này nương mẫu của ta, Chính Anh ca và ta đều phải dạy cho hắn một bài học mới cam tâm. Cho nên ngươi không cần phải quan tâm đến, trước tiên hãy giúp bọn ta xông ra khỏi đường hầm này được rồi.