81 Ngày hôm sau Tiêu mẫu, Tiêu Bá Nguyên cùng mấy đại thần thân thiết mang theo gia quyến tiến cung, tham gia tiệc nhỏ thưởng xuân mà Hoàng thượng và Hoàng hậu ban thưởng.
82 Các đại thần lần đầu tiên nhìn thấy Hoàng thượng và nhị Hoàng tử thân mật như vậy đều có chút giật mình. Nhưng thấy thái độ Hoàng hậu thản nhiên, Thái tử càng là bộ dáng đã tập mãi thành thói quen, không khỏi đều âm thầm cân nhắc một lần nữa, phân lượng của vị nhị Hoàng tử này cũng không nhẹ đâu.
83 Ngày hôm sau Tiêu Tử Thành và Tiêu Hiền Lan liền cáo từ Hoàng hậu, Tiêu Thương Hải cũng không giữ lại, để Cấm vệ quân hộ tống bọn họ về.
Dương Tĩnh sau khi hạ triều mới biết được việc này, trở về Phượng Nghi cung liền cười nói với Tiêu Thương Hải:
“Như vậy, ngươi đã yên tâm rồi chứ?”
Tiêu Thương Hải trừng mắt liếc hắn:
“Ngươi đã sớm biết được quyết định của Tiêu gia rồi đi?”
Dương Tĩnh nói:
“Ít nhiều cũng có suy đoán.
84 Hoàng hậu có mang lần thứ hai, ảnh hưởng cực lớn. Phân tranh giữa sĩ tộc nam bắc gần như lập tức ngừng lại. Hai bên làm việc lặng lẽ, đều chọn cách khiêm tốn.
85 “Râu nhọn nhọn. ”
Tiêu Thương Hải vừa vuốt vừa ghen tị.
Dương Tĩnh nắm lấy tay y, nhẹ nhàng cười nói:
“Không thích sao?”
Mắt Tiêu Thương Hải cong cong:
“Thích.
86 Tiêu Thương Hải vô cùng tán thành việc này, lại thấy hắn rất có chủ kiến, trong lòng cũng thấy vui mừng. Dù sao cũng là đệ đệ ruột, cũng hy vọng tương lai hắn có tiền đồ.
87 “Làm Chiếu tướng sao?”
Dương Tĩnh không ngờ Dương Kiện tuổi còn nhỏ lại có chí khí này.
Hắn vuốt đầu Dương Kiện, tâm tư thay đổi nhanh chóng rồi đưa ra quyết định, mỉm cười nói:
“Trẫm có thể giúp con tìm một cao thủ võ công, cho con chính thức bái sư học võ.
88 Trên dưới triều đình đều thuận lợi, lại sắp có thêm một nhi tử nữa, tâm tình Dương Tĩnh rất tốt.
Tiêu Thương Hải lần này mang thai rất béo, lại đến cuối năm, vì vậy mà tròn thêm vài vòng nữa.
89 Mi gian của Tiêu Thương Hải lạnh lẽo.
Dương Tĩnh ngay cả giầy cũng không đi, cuống quít đứng dậy nói:
“Thương Hải, người đã về. Vừa rồi trẫm cũng không phải là quát ngươi…”
Lông mày sắc bén của Tiêu Thương Hải vốn nhíu lại, hai mắt ngậm sương, không biết là nghĩ đến cái gì, bất chợt thần sắc trở nên hòa hoãn, nói:
“Ta biết bệ hạ cũng không phải là đang nói ta.
90 “Ưm… A, a… Ách hừ…. ”
Tiếng rên rỉ nhỏ vụn phát ra từ miệng Tiêu Thương Hải. Bởi vì đang là ban ngày, tổ huấn dạy ban ngày không được hoang ***, Tiêu Thương Hải tuy rằng luôn tiêu sái phóng khoáng, nhưng có một số quy củ vẫn khắc sâu vào trong lòng, bởi vậy cắn chặt mu bàn tay cố hết sức nuốt âm thanh xuống cổ họng, nhưng bởi vì như thế, trái lại khiến cảm xúc trên thân thể càng linh mẫn.
91 Dương Tĩnh cười nói:
“Ngươi đây là thừa nhận rồi? Trẫm xin nhận. ”
Tiêu Thương Hải lườm hắn một cái.
Phu phu hai người không nhắc lại chuyện của Nhiễm Hương nữa.
92 Dương Tĩnh bởi vì lo lắng, khi vào triều thì thường xuyên thất thần, mỗi lần đều vội vã bãi triều, sớm chạy về Phượng Nghi cung ở bên cạnh Tiêu Thương Hải.
93 Ngọ thiện Dương Tĩnh cũng không có tâm tình ăn, canh giữ ở ngoài cửa. Đến buổi chiều, tiếng kêu của Tiêu Thương Hải càng truyền ra dồn dập.
Dương Tĩnh đứng ngồi không yên.
94 Hai người đã lâu không hoan hảo, lần ân ái này tự nhiên là không cần hạn chế. Lăn qua lăn lại cho đến tận canh hai, mới mây yên gió lặng.
Dương Tĩnh gọi cung nữ, hầu hạ hai người tắm rửa sạch sẽ, một lần nữa lên giường ôm nhau yên giấc, đã buồn ngủ đến mức không mở nổi mắt ra được.
95 Dương Kiện mặc dù lớn lên trong thâm cung, nhưng bởi vì Dương Tĩnh bảo hộ hắn quá tốt, sau đó trong hậu cung lại vô cùng thanh tĩnh, gần như không có mấy tần phi, vì vậy hắn cũng không học được mấy chuyện loan loan nhiễu nhiễu này.
96 Hôn sự của Thái tử không lâu sau đã được định, chính là thân chất nữ Phong Thanh Tuệ của An Quốc công Phong Định Thành.
Phong gia là võ tướng của Đại Thịnh, nổi lên từ trong trận Bắc phạt hai mươi năm trước.
97 “Hôm nay là ngày lành gì đây? Sao một người hai người đều mang đồ ăn vào trong cung?”
Tiêu Thương Hải nhìn một bàn đầy món ăn, khóe miệng mang theo ý cười.
98 Tiêu Thương Hải không biết Dương Tĩnh đang phiền não cái gì, nhưng loại trạng thái này của hắn khiến y rất lo lắng.
“Ký Nô, có tâm sự gì không thể nói với ta được sao? Lẽ nào ta không thể chia sẻ với ngươi à?”
Dương Tĩnh buông tay ra cười cười:
“Ta chỉ là không nghĩ tới, chúng ta lại còn có thể có một hài tử nữa.
99 Dương Tĩnh sau khi biết dự định định của y lại càng hoảng sợ, nói:
“Thân thể ngươi hiện tại như vậy, còn lăn qua lăn lại làm cái gì? Cẩn thận bảo dưỡng mới đúng.
100 “Bệ hạ thâm tình với sư huynh, khiến thần vô cùng xúc động. Nhưng sư huynh thực sự là rất cô đơn. ”
Tạ Như Thương thấy Hoàng đế vẫn không nói gì, nhẹ nhàng nói:
“Thần thường thấy sư huynh nhìn về phía bầu trời xa xa mà ngẩn người.