81 “Ta biết người này không?”
“Đương nhiên là biết rồi?”
“Ngươi có tin mình có thể đối phó hắn?”
Trọng Liên không đáp lại, đặt chén trà trên mặt bàn, ngồi dựa gần lưng ghế, mười ngón tay đan vào nhau đặt trên đùi.
82 “Khuyết đại gia, ngươi đang nói giỡn với ta đó à?”
“Thiên Sơn ngàn môn hạ vạn đệ tử, chỉ có mấy chục người gặp qua Diễm Tửu, ngươi có nghĩ đây là chuyện quỷ dị cỡ nào không? Nữ nhân có quyền lên tiếng nhất của Thiên Sơn là Bộ Sơ, bây giờ việc này lộ ra, không phải đã rõ Bộ Sơ và Trọng Liên đã sớm thông đồng sao? Vốn rất nhiều người hoài nghi Diễm Tửu và Trọng Liên là một nhà, kết quả người Trọng Hỏa cung giết vào.
83 Trên trời vẫn còn tối đen, tòa thành trên không ẩn ẩn giữa mây khói.
Ta cõng Khuyết Hữu Nhãn, đi ra ngoài thành, sau đó đặt hắn trong một bụi cỏ kín đáo, vội vảng chạy tới Yên Ảnh thành.
84 Trọng Liên kinh hãi, lập tức muốn đứng thẳng dậy, kết quả đụng tới miệng vết thương, máu tươi nhiễm vạt áo.
Ta cưỡng chế đè hắn xuống.
“Đừng có cử động nữa!”
Ánh mắt Trọng Liên quá mức ưu thương:
“Ngươi vì sao phải đi ra?”
“Này này này, ta ra cứu ngươi, kết quả không phải là vì chúng ta cùng sống, hay cùng chết.
85 Trên lưng lạnh lẽo không rõ lý do, ta ôm chặt Trọng Liên, cúi đầu nói.
“Hiên Phượng ca, buông tha hắn. ”
“Lâm Vũ Hoàng, nơi này không còn phần nói chuyện của đệ rồi.
86 Thứ gì đó trong cơ thể Trọng Liên vẫn còn tương đối khó giải quyết, sẽ không thể không suy nghĩ chuyện dưới chân núi. Ta mới vừa cõng Trọng Liên rời đi, đã thấy đám người tụ tập như kiến dưới chân núi, đám người ùn ùn kéo lên núi.
Thể loại: Đam Mỹ
Số chương: 11