721 Trong hai lựa chọn điều cán bộ xuống bộ phận cấp tỉnh và giữ lại kinh thành, Hạ Chân cũng biết, điều xuống bộ phận cấp tỉnh sẽ có tiền đồ hơn ở lại kinh thành, cho nên yêu cầu này của hắn, lại có chút ý tứ làm chậm trễ tiền đồ của Tần Mục.
722 - Đánh cuộc thì đánh cuộc! Cha, cha cũng đừng trách con, cha gạt con cũng không ít, lần này con nhất định sẽ không để cha lừa nữa. Ở lại kinh thành? Hay ra ngoài làm?Tần Mục dừng xe bên cạnh con sông bao bọc kinh thành, cầm trong tay cuốn sách kết cấu Internet mượn từ nhà Hạ Chân, trước mặt là dòng suối chảy róc rách.
723 Lão gia tử là người đi ra từ trong pháo lửa chiến tranh, nghe Tần Mục nói như vậy, liền nghiêng người về phía trước, nheo mắt, chăm chú nhìn hắn. - Tấn công trên không một cách chính xác, chế tạo ưu thế điện từ, những thứ này đều thuộc về phạm vi của quân sự điện tử.
724 Tần Mục mỉm cười, cầm lấy cặp công văn, vừa đi vừa nói:- Mở cửa xe. Từ một công tử ăn chơi cả ngày không phải lo việc gì biến thành tài xế, Đậu Đức không tức giận cho được, hắn cắn răng kẽo kẹt, trong lòng thầm suy nghĩ, đợi Tần Tĩnh trở về, nhất định sẽ làm Tần Mục biết tay, nếm mùi khổ sở.
725 Tần Mục cười nói: - Lúc ấy không phải chúng ta đã nói với gia gia rồi sao, mấy ngày này coi như để cậu thể nghiệm một chút cuộc sống cực khổ của thế hệ trước, không thể đưa thẻ tín dụng cho cậu được.
726 Cho đến khi thức ăn được mang lên đủ, Hà Tinh mới đặt chiếc khăn giấy lau nước mắt xuống, cả giận nói với Tần Mục: - Anh rõ ràng cố ý muốn chọc tôi khóc.
727 Tần Mục vẫn không tức giận, vui vẻ nói: - Nói như vậy, vẫn cần chúng tôi đi lấy tiền. Quản lý gật đầu, vô cùng có lễ phép. Thoạt nhìn đã biết đây là trò của Đậu Đức, Tần Mục chỉ sợ hắn không ra tay.
728 - Đem hắn ra!Quản lý đại sảnh lớn tiếng ra lệnh cho bảo vệ, chẳng trách Đậu thiếu gia muốn làm khó hắn, chỉ dựa vào tính cách khó chịu này của hắn, người nào đụng phải hắn cũng không thuận mắt.
729 Tần Mục vừa đến đây, đã xuất ra thủ đoạn ngoan độc như vậy, rút cuộc là hắn muốn làm gì?Khi Trương Tử Bình đang buồn bực, Tần Mục ở trên xe cũng chìm vào suy tư.
730 Hiện tại chức vụ tổ trưởng tổ hiệp tra của Tần Mục, lấy ra cũng chỉ hù dọa được đám tiểu lâu la, nhiều nhất cũng chỉ có thể mượn cơ hội cảnh cáo Trương Tử Bình, nhưng đối với họ Dương cố thủ một phương, vẫn còn kém quá xa.
731 - Tần chủ nhiệm, mấy lão nhân bên khu quy hoạch lúc nào cũng nhớ tới ngài, bọn họ đều nói, khi Tần chủ nhiệm rời khỏi Cửu Giang, bọn họ không tiễn ngài được, có chút xin lỗi ngài.
732 Đậu Đức hận không thể đâm chết hắn, có người như vậy sao? Làm ra một trận chiến lớn như vậy, ngay cả quân nhân cũng xuất động, vậy mà sau đó lại bình thản đi ăn cơm? Nếu hắn đã chắc chắc Đậu Đức là người giật dây sau lưng, tại sao không tỏ vẻ? Đậu Đức phát hiện tư tưởng của hắn đã không theo kịp Tần Mục, bất giác hỏi: - Anh.
733 - Cái thôn của Tần Mục, không biết có bao nhiêu người muốn chui vào đâu. Ta thấy, nếu cháu muốn thể nghiệm cuộc sống như vậy, vậy hãy đến tỉnh Quý Bình đi.
734 - Ha ha, anh nói nghe xem. Tần Mục cười nói. Nhưng Hoàng Đào Ba không nói, chỉ hơi lộ ra vẻ mặt mê mang. Đây là thủ đoạn thường dùng của người dày dặn kinh nghiệm, dẫn dắt lời lãnh đạo muốn nói, sau đó giả bộ mờ mịt chưa hiểu, đáp án thật sự vẫn cần lãnh đạo chỉ rõ.
735 Vấn đề này Đậu Bân liền phóng tâm tư, Tần Mục không phải đùa, xác thực có đại sinh ý đang chờ hắn. Đậu Bân cân nhắc thoáng một chút và nói ra: - Chuyện này không dễ kết luận, các quốc gia phát đạt dễ kiếm tiền, các quốc gia nghèo khó cũng dễ kiếm tiền, kỳ thật nằm ở quan niệm tiêu thụ và cấp độ phát triển.
736 Hạ Chân gật gật đầu, không nói chuyện này nữa, bắt đầu nói chuyện phòng mới với Tần Mục và những chuyện cần phải chú ý. Tần Mục lúc này hoàn toàn là cấp dưới xứng chức, chỉ nghe và không nói vào, Hạ Chân không hỏi tuyệt đối không phát biểu ý kiến,chuyện này khiến Hạ Chân càng coi trọng Tần Mục.
737 Khoa hậu cần khoa trưởng Viên Khắc Chấn là nam nhân hơn bốn mươi, gương mặt tròn mỉm cười ấm áp, dáng người không cao, đi khởi đứng như viên cầu nhỏ di động.
738 Hạ Uyển Nhi lúc này nghiêm túc gật đầu, trả lời: - Đúng vậy. Tần Mục lắc đầu, cầm bút bổ sung mấy cái, giáo dục nói: - Những thứ này là thiết bị chúng ta cần mà thôi, vì sao cái bàn cái ghế không có ở đây? Văn phòng phẩm không có à? Các vật lẫn lộn không có trong đó hay sao?Hạ Uyển Nhi hít sâu một hơi, khó hiểu nhìn qua Tần Mục.
739 Tần Mục cũng nói lời khích lệ người trẻ tuổi, đồng thời cũng giải khốn cảnh của mình, hắn thành công kích thích tính háo thắng của người trẻ tuổi, đồng thời hứa hẹn nếu sang tháng bảy năm sau mọi người nghiên cứu ra giang tấn nhiễn kiện thì sẽ tự bỏ vốn, thỉnh mọi người tới Mộng Ngải Thiên Đường tiêu phí một phen.
740 Cúp điện thoại xong Tần Mục nhíu mày,chính đàn thế giới mỗi ngày đều có chuyện, cho dù hắn là thần tiên cũng không nhớ nổi. Hắn cân nhắc trong chốc lát, không nghĩ ra đầu mối liền lắc đầu, từng bước đi tới gian phòng Hà Tinh đã đặt.