421 Chương 421: Công lao Tần chủ tịch huyệnLý Trung Nguyên sóng vai cùng Diệp Thạch Bình, Quý Chí Cương đi một bên giới thiệu ý nghĩ xây dựng khu chợ này, ít ít nhiều nhiều mang theo khẩu khí ngưỡng mộ Tần Mục.
422 Chương 422: Mồi lửa đầu tiên. (1)Đối với điểm này nếu nói Tần Mục không có câu oán hận thì không có khả năng, cô dâu nào trước khi động phòng còn bị phái đi làm nhiệm vụ, suốt một năm thời gian cũng không thể trở về?Vân Băng nghe ra trong lời nói của Tần Mục có chút thâm trầm, tâm tình thoáng có chút chấn động, nhìn chung quanh không thấy có người khác, ma xui quỷ khiến lại đem tay mình nhét vào trong tay hắn, cảm giác dịu dàng tri kỷ truyền đến khiến tốc độ máu huyết toàn thân Vân Băng lưu động càng nhanh hơn.
423 Chương 423: Mồi lửa đầu tiên. (2)Tuy rằng Tần Mục không mang tư tưởng hẹp hòi chủ nghĩa địa phương, nhưng đây dù sao là tâm huyết của mình, cho dù muốn đến trích quả đào cũng phải do chính hắn đưa tay.
424 Chương 424: Mồi lửa đầu tiên. (3)Tần Mục đi thẳng vào vấn đề, lấy ánh mắt của một nhà chiến lược đem huyện Thanh Thao xem như trận địa, đem toàn bộ giao thông trong huyện biến thành chiến hào, đem cả phiến trận địa khống chế trong tay.
425 Chương 425: Mồi lửa đầu tiên. (4)Dựa theo chế độ cấp bậc tăng lên, nếu Tần Mục không đến thì bên ủy ban huyện nhất định sẽ thuộc về Điền Phúc Lượng, Tần Mục xem như trực tiếp ngăn chặn đường thăng quan của hắn, tự nhiên nhìn Tần Mục thật chướng mắt.
426 Chương 426: Mồi lửa đầu tiên. (5)Trong đại hội kế hoạch cùng khen thưởng cuối năm, Diệp Thạch Bình căn cứ theo chỉ thị của thành ủy, nhấn mạnh chính sách thân dân cùng công tác nhân tính hóa, cũng cường điệu vạch rõ, trong kế hoạch năm sau huyện ủy cần bố trí phòng chiêu đãi của bí thư cùng chủ tịch huyện, các phòng cơ quan cần thành lập phòng chiêu đãi của cục trưởng, các nhân viên cán bộ thỉnh thoảng cũng phải xuống nông thôn, đừng tiếp tục dùng lý luận mà báo cáo lên trên.
427 Diệp Thạch Bình thở dài, dặn Diệp Thạch Lỗi tự thu xếp ổn thỏa, năm nay hắn cũng không về thủ đô ăn tết, cần đến thành phố đi kết giao quan hệ. Cho dù hồng tam đại như bọn hắn có được hậu trường cường ngạnh hộ tống, nếu không theo quy củ trên quan trường, sớm muộn cũng bị đá ra khỏi cửa.
428 Trên mặt Vân Băng vẫn còn đỏ hồng xấu hổ, nghe Tần Mục hỏi như vậy, diễn cảm cũng có chút không tự nhiên, lại như cố ý nở nụ cười, nói: - Chủ tịch huyện đương nhiên có đãi ngộ riêng của chủ tịch huyện thôi.
429 Tần Mục thở dài, thưởng thức nước trà, cảm giác ấm áp chảy qua cổ họng, làm cho hắn lại có cảm giác vài phần phiền muộn. Vừa vào quan trường thân bất do kỷ, có một số việc cũng không phải dựa vào tâm tình thì có thể làm gì thì làm, nếu muốn đi được xa được cao, cần thiết vẫn phải lui nhường một bước.
430 Vân Băng bĩu môi, Diệp Thạch Lỗi bị Hàn Tuyết Lăng đá một cước vào giữa hai chân, chuyện này đã truyền khắp vòng luẩn quẩn, Diệp Thạch Lỗi dùng loại thủ pháp ăn chơi trác táng gài bẫy Tần Mục, cũng xem như tranh đấu ý khí trong vòng luẩn quẩn công tử ca.
431 Nhan Bân vỗ mạnh lên bàn, cả giận nói:- Vương Ái Trân, đây là địa phương gì, cho cô rống to gọi nhỏ? Có oan khuất thì nói, cô ồn ào như vậy ai có thể giúp cô xuất đầu?Một tiếng quát làm người phụ nữ bừng tỉnh, nhìn Nhan Bân, có chút ngập ngừng hỏi:- Anh là…Nhan khoa trưởng?Nhan Bân gật đầu, kéo ghế mời Tần Mục ngồi xuống.
432 Năng lượng của dư luận rốt cục có bao nhiêu, trên thế giới này chỉ sợ không ai rõ ràng hơn Tần Mục. Thanh âm của Hà Tinh tràn ngập cảm giác vui vẻ, nói trong điện thoại:- Tần Mục, nghe nói năm nay anh không trở lại thủ đô ăn tết, tôi còn đang suy nghĩ đến giết túi tiền anh một chút đâu.
433 Mình còn trẻ tuổi, lại là cán bộ hàng không, người khác không biết nhân mạch của mình. Nếu đi qua huyện Lan Trữ hỏi thăm? Tần Mục lộ ra nụ cười tự tin, chỉ sợ đều nhận được tin tức giả đi.
434 Tần Mục cúp điện thoại mỉm cười, nhìn Điền Phúc Lượng nói:- Điền bí thư, chuyện tốt nha, một người bạn kinh doanh hỏi tôi, nếu trong huyện chúng ta triển khai sản nghiệp kiểu mới, có phải có được chính sách ưu đãi gì hay không.
435 Ánh mắt Điền Phúc Lượng sáng lên, hai người nói chuyện cơ hồ là thăm dò về mấy phương diện, nhìn xem có thể cùng tìm được tiếng nói chung hay không, nghe Tần Mục vừa nói như thế, mơ hồ cảm giác được năm trước Diệp Thạch Bình làm ra kế hoạch hình như có lỗ hổng gì, chỉ là không ai phát giác.
436 Cơ hội, chủ tịch huyện mơ hồ đem bí thư huyện ủy đặt lên đầu sóng ngọn gió, chính mình lại Lã Vọng buông cần, hơn nữa Tần Mục còn toát ra tín hiệu hữu hảo đối với chính mình.
437 Cừu Tiểu Bằng làm việc lưu loát, đáp ứng một tiếng liền quay về trong phố hoàng kim. Qua hơn một giờ sau thần tình Cừu Tiểu Bằng đầy ủ dột đi trở về, kéo cửa xe nói:- Tần ca, chuyện này thật đáng giận.
438 Quý Chí Cương đáp ứng, nhưng không cúp điện thoại, chỉ có chút chần chờ hỏi:- Tần ca, chuyện đó có phải hơi có chút quá mức hay không?Bộ dạng mỉm cười của Tần Mục lập tức biến mất, sau đó giận tái mặt nói:- Chí Cương, khi cậu bị một đám dã thú bao vây vào giữa, cần làm như thế nào? Trong đó có hai con dã thú muốn thả cậu, thậm chí muốn cùng cậu sóng vai chiến đấu, cậu nên làm thế nào? Xem qua truyện Thủy Hử không, muốn lên Lương Sơn cũng cần có lý do!Quý Chí Cương rùng mình, theo tuổi tác tăng trưởng, uy thế của Tần Mục ngày càng dầy nặng, không còn là tiểu quan nho nhỏ ở huyện Tây Bình năm xưa.
439 Lời nói của Tần Mục vượt ngoài ý liệu của ba người, ba ánh mắt toàn bộ tập trung lên người của hắn. Tần Mục cầm nắp chén trà gõ nhẹ lên hông chén hai lượt, lúc này mới thản nhiên nói:- Hà phó chủ tịch, đau lòng nhi đồng là chuyện thường tình, nhưng tôi tin tưởng Triệu cục trưởng tuyệt đối sẽ không dung túng con mình hành hung.
440 Hai người còn đang nói chuyện, Tần Mục đã ngồi vào Audi, để Cừu Tiểu Bằng lái đi thành phố. Nhìn con đường xanh biếc bên ngoài, Tần Mục nhẹ giọng hỏi:- Đều chuẩn bị xong chưa?Cừu Tiểu Bằng gật đầu đáp:- Chuẩn bị xong, Triệu đại mụ, Lý Đông Mai đều an bài thỏa đáng, chỉ cần vừa xây quốc lộ cùng nhau phát động.