381 Cừu Tiểu Bằng từ lúc đi tới vừa thấy trong phòng có người đi ra, lập tức làm bảo tiệm cơm mang vào. Hắn đang rút túi định tính tiền, bị đi ra người này nhìn thấy, chết sống kéo hắn nói mình giải quyết.
382 Tần Mục vừa cười vừa nói:- Chuyện phiền toái cứ nói, Lưu đại ngốc anh còn sợ phiền toái sao, đúng là khó được. Nói xong lại đưa thuốc cho Lưu Đại Hữu, hắn cũng hút một điếu, sau đó cho xe đậu trên đường nhỏ.
383 Lưu Đại Hữu cười nói:- Tần bí thư, anh cũng đừng thử tôi, nếu vợ tôi có thể đi theo anh, tuyệt đối là phúc khí của cô ấy, vợ chồng chúng tôi cũng được ở cạnh nhau rồi.
384 Đang nghĩ ngợi thì cửa ra vào có tiếng gõ cửa, Tần Mục ứng một tiếng đi vào. Người tới vào đầu tiên và nói:- Ơ, đều nói Tần phó bí thư huyện Lan Trữ tuổi trẻ tài cao, quả nhiên danh bất hư truyền ah.
385 Trực tiếp đã bóng da tới cho Thương Giang, nếu Cận Thương Giang không tiếp chiêu, vậy đoạn lộ tuyến của Tần Mục rồi. Một câu nói kia làm cho Cận Thương Giang nhìn ra, Tần Mục tuyệt đối không phải có tính cách như Cao Phái, người trẻ tuổi kia tuy biểu hiện ôn hòa và nói chuyện cũng nho nhã lễ độ, nhưng mà không chút che dấu dục vọng tiến công mãnh liệt của hắn, tính tình này cũng gần với Cận Thương Giang.
386 Nhưng rất hiển nhiên lúc này bọn họ thất vọng rồi, văn phòng Tần Mục im ắng, không có chút dấu hiệu xung đột. Trong văn phòng sương mù tỏ khắp. Ba người hút thuốc lá, nhưng vẫn không có người nói chuyện.
387 Cừu Tiểu Thiền cắn đôi môi đỏ mọng, không cam lòng nói ra:- Anh bảo tôi trở về có phải quá mất mặt không?Hoàn toàn không giống như thái độ cấp dưới nói chuyện với lãnh đạo, ngược lại giống như làm nũng dỗ ngọt.
388 Nói xong không không che dấu thò tay đưa lên miệng Tần Mục, lau nước súp còn sót lại bên miệng. Tần Mục đột nhiên phục hồi tinh thần lại, bắt lấy cổ tay trắng của Cừu Tiểu Thiền sau đó kêu lên:- Tiểu hiền, cô giúp tôi giải quyết được khó khăn không nhỏ đấy! Cám ơn, thật sự là cám ơn cô!Trong lòng bàn tay Tần Mục ấm áp truyền tới khiến tâm hồn thiếu nữ của Cừu Tiểu Thiền hỗn loạni, trực giác của nàng bảo nàng nên giãy ra, nhưng hết lần này tới lần khác lại truyền tới khí tức nam nhân của Tần Mục, thân thể của nàng chậm rãi dựa sát vào Tần Mục, trong miệng lại nửa thật nửa giả nói ra:- Đừng, anh làm tôi đau!Tần Mục ai nha một tiếng, cũng cảm giác động tác có chút đường đột.
389 Trong mắt Trần Đông Thăng hiện ra hào quang giảo hoạt, Lý Trung Nguyên cũng châm vào. - Tần phó bí thư mấy ngày nay cũng rất bận, không nghỉ ngơi tốt thì không được, chúng ta hợp thôi.
390 Đến nay cấp trên còn chưa có ý trách hỏi huyện Lan Trữ đóng cửa phiên chợ, nói rõ Triều Tiên cũng dấu diếm tin tức, có thể thấy được năng lực của Duẫn Chiếu Cơ cũng không nhỏ, nhưng Tần Mục vẫn không nghĩ ra một nơi chất phác như Triều Tiên lại xuất hiện tồn tại yêu nghiệt như Duẫn Chiếu Cơ chứ.
391 Ở một cái bàn dài nằm ngang qua lãnh thổ hai nước. Tần Mục và Duẫn Chiếu Cơ ngồi ở hai bên và biểu lộ ngưng trọng. Bọn họ đàm phấn lần này là vì lợi ích.
392 Tần Mục nghi hoặc cầm văn bản tài liệu của mình lên, nhìn rất chậm rãi. Duẫn Chiếu Cơ thở phì phì ngồi lên ghế, đặt chén trà xuống nghe tiếng vang nhỏ.
393 Tần Mục cũng cười rộ lên, nói ra:- Trước thưởng thức trà, sau lại uống rượu, chúng ta trước uống trà, sau uống rượu nói chuyện quốc gia nhân sinh. Hắn không nói ra câu thứ ba, Duẫn Chiếu Cơ cũng thông minh không có hỏi thăm, biết rõ Tần Mục đang có phục bút nhưng đến cuối cùng không vạch trần ra.
394 Tần Mục cười một chút, rót rượu thêm:- Loại rượu này kỳ thật cũng không đắt, một cân cần ba nguyên là được. Con mắt Duẫn Chiếu Cơ sáng ngời, lập tức nói ra:- Đã như vầy tôi muốn vật phẩm này thêm vào hợp tác của chúng ta.
395 Chỉ có nhị cô Tần Tĩnh còn có chút không chào đón Tần Mục, vẫn nói với hai con của mình xếp hạng thứ tư Bùi Trung Kỳ cùng xếp hạng thứ sáu Bùi Nghĩa Kỳ, nói gần nói xa dựa vào quan hệ của lão gia tử có thể an bài hai con vào phòng đốc tra hay không.
396 Tần Mục vẫn phi thường tự tin vào trí nhớ của mình, người hắn đã gặp qua một lần thì chắc chắn nhớ kỹ giọng của người ta. Cô gái trong trí nhớ này rất xa xôi, vì vậy khiến hắn trong thời gian ngắn không nhớ ra.
397 Tìm khách sạn gần đó thuê một phòng, Tần Mục đem Triệu Manh đặt lên giường liền lấy điện thoại cầm tay ra, nói cho Ông Văn Hoa một ít chuyện. Ông Văn Hoa dặn dò hắn đầu năm phải đi qua thăm Hàn lão gia tử bên kia, tuy hắn và Hàn Tuyết Lăng còn chưa kết hôn nhưng phải dùng thân phận mới đi qua.
398 Hàn Tuyết Lăng vốn tươi cười như gió xuân thì gương mặt trầm lại, toàn thân giống như bão tuyết cấp mười hai vậy, nghiêng đầu nhìn qua thần sắc đầy chất vấn.
399 Xuống lầu, Tần Mục mở cửa xe ngồi vào, nhìn thấy Hàn Tuyết Lăng đang thở hổn hển, cười nói:- Tức sao?Hàn Tuyết Lăng lườm hắn và không nói gì!Tần Mục móc thuốc hút và chậm rãi nói:- Nếu em ở trạng này này đối mặt địch nhân đấu sinh tử sẽ như thế nào?Hàn Tuyết Lăng không để ý tới hắn, trực tiếp nhìn ra ngoài cửa sổ.
400 Trong lòng Tần Mục chấn động, xem ra sau lưng hoặc nhiều hoặc ít có người làm động tác khiến Tần Mục không được tốt, huống chi Tần Mục ở huyện Thanh Thao đắc tội không ít người, lại khai đao với xí nghiệp đóng thuế nhiều nhất của người ta, không biết bao nhiêu người muốn hầm cách thủy Tần Mục đấy.
Thể loại: Trọng Sinh, Nữ Phụ, Nữ Cường, Đô Thị, Ngôn Tình
Số chương: 50