21 Vì vậy Tần Mục đem mọi chuyện kể lại cho Lưu Đại Hữu nghe qua, Lưu Đại Hữu nghe hắn trượng nghĩa giúp đỡ, hảo cảm càng tăng cao, lôi kéo hắn muốn đi uống vài chén.
22 Mặc dù Bạch Nhược Hàm chờ Tần Mục một lúc, nhưng nàng trang điểm thay quần áo cũng tiêu phí thời gian, trên thực tế đi tới bến xe còn chưa đầy năm phút, nhìn thấy bộ dáng giải thích vội vã của Tần Mục liền cười nói:- Thôi được, nể tình anh tìm được xe quá giang, tha thứ cho anh.
23 Tần Mục gật gật đầu, dặn lão Tề một tiếng, đưa Trương Thúy, Bạch Nhược Hàm đến Tây Sơn thôn, sau đó nhảy lên xe Jeep cùng Lưu Đại Hữu chạy về Hà Tử trấn.
24 - Đại Xuân, bắt cóc con gái là phạm tội, tôi khuyên các anh mau nhanh tự thú để được khoan hồng!Tần Mục không chút bối rối, gương mặt đầy chính khí nghiêm khắc mắng.
25 Tần Mục phun ngụm khói, giọng nói thâm trầm:- Người nghèo trong núi không ít, vì sao người khác không làm việc này, anh lại đi làm đây? Đũng quần nhịn không nổi?Những lời cuối cùng khiến gương mặt Hứa Lục đỏ bừng, ấp úng nói:- Nhịn nổi, nhịn được nổi…- Nhịn nổi cái rắm!Tần Mục vừa nghe lời này liền phát hỏa, cơn tức cố gắng cưỡng chế liền bộc phát, không biết vì sao vung chân đạp lên đùi Hứa Lục hai cái khiến hắn té ngã, lại không chờ Hứa Lục đứng lên, chỉ vào trán hắn mắng:- Không tiền đồ! Đàn ông như anh liền khỏi sống! Chính mình không nhịn được lại đi dùng tiền cha mẹ đói bụng tiết kiệm mua người vợ? A? Da mặt của anh ở đâu? Ở đâu?Hứa Lục rũ cụp đầu, không rên một tiếng mặc cho Tần Mục mắng.
26 Hai người lòng hiểu mà không nói, trò chuyện vui vẻ, đi qua đỉnh núi rơi vào trong mắt là đầu thôn, Tần Mục một tay kéo Hà Tinh một tay chỉ vào một căn nhà lầu nhỏ trong Tây Sơn thôn cười nói:- Vương đồn trưởng, anh xem xem, nếu trong thôn đều có được căn nhà như vậy sẽ như thế nào?Vương Chí híp mắt không nói chuyện, trong lòng thầm tính toán, tên cứng đầu này nói như vậy, chẳng lẽ ý tứ là muốn làm đại sự một phen? Lộ ra tin tức như thế ình là có ý gì đây? Hắn không ngừng cân nhắc, nhưng không trả lời mà chỉ cười.
27 Tần Mục gật gật đầu, cười nói:- Đương nhiên, chúng ta cũng không thể đem rễ cây thô bán cho người ta, đây là chuyện mơ mộng hão huyền. Nói xong hắn đứng lên, nói:- Nếu không thừa cơ hội này chúng ta qua đó nhìn xem?Hồ lão tứ cùng Vương Chí đều đồng ý, đứng lên muốn đi.
28 Bà vừa lớn giọng kêu to lập tức khiến người khác nổi lên tâm tư, lập tức tiến tới trong phòng mời Chu Ái Quân, ngay cả Triệu quả phụ cũng không còn tâm tư đùa giỡn ăn vạ, đang ngồi dưới đất nghĩ cách làm sao lấy lòng Tề thẩm cùng Chu Ái Quân, chiếu cố ình.
29 Tần Mục tỉnh ngộ, xem ra Bạch Nhược Hàm cùng Quý Chí Cương đã tới thời gian đặt bài xuống, phong vân trong huyện đã là mây đen bao phủ. Hắn không tâm tư đi tính toán chuyện này, chỉ cười nói:- Bác sĩ Bạch có thể đến trấn nghèo khó chúng tôi trấn thủ, là phúc khí của nhân dân Hà Tử trấn, sau này vẫn hi vọng bác sĩ Bạch nhiều chỉ đạo, tốn nhiều tâm sức.
30 Đúng lúc này Bạch Nhược Hàm bưng chén đĩa đi ra, ánh mắt Lưu Đại Hữu chợt sáng lên, ghé sát tai Tần Mục nói:- Trước mặt cậu không phải có chiêu bài tốt đó thôi.
31 - Anh cũng biết là nhiều?Bạch Nhược Hàm dùng tay nhấc mí mắt Tần Mục quan sát, chứng kiến đã có tơ máu, hừ một tiếng nói:- Còn trẻ tuổi đã uống nhiều như vậy.
32 Tuy Bạch Nhược Hàm là bác sĩ, xuất than quan lại nhưng nàng không hiểu rõ chuyện về luật pháp, nghe được lời Tần Mục cố nén cảm giác ghê tởm, gật đầu nói:- Phải, nhập thất cướp bóc ít nhất phải tù chung thân!- Thúi lắm!Người nọ dùng sức đẩy ngã nàng xuống giường, đầu của nàng đụng trúng vách tường, đau đớn kêu thành tiếng.
33 Chuyện xử lý hậu quả cũng rất nhẹ nhàng. Sau bữa tiệc rượu, Vương Chí cùng Chu Thông quay về đồn công an, không về nhà, xem như xâm nhập tiếp xúc gây cảm tình cho công tác sau này, hai người mua thêm hai chai rượu uống tới nửa đêm.
34 Quách Tự Tại đang suy nghĩ, trong lòng Tần Mục cũng suy nghĩ. Khi Quách Tự Tại quan sát Tần Mục, lại thấy Tần Mục dường như không thèm nhìn mình.
35 Chủ tịch huyện thăng chức, thư ký như ông khẳng định cũng được thơm lây. Cho dù là công trình này thất bại, cũng là do những nhân viên thao tác thực tế như chúng tôi không đúng, không liên quan gì tới Chủ tịch huyện cả.
36 Đám phụ nữ kéo lấy Tề thẩm chúc mừng, Tề thẩm nhăn nhó xoay người từ hông túm ra tờ một trăm đồng hiếm thấy. Tờ tiền này giá trị thật lớn, vui sướng bọc lại trong áo bông của mình.
37 - Thế cháu đây phải tìm Chủ tịch huyện xin tiền cơm rồi. Hai người bàn bạc xong mọi chuyện, Tần Mục liền chắp tay sau lưng đi lại trong thôn, đi đến tiểu viện mà Hà Tinh ở, nhìn thấy cửa lại không khóa, liền nhẹ nhàng đi vào.
38 Mấy chuyện liên kết lại một chỗ, mới chua ngoa nói rằng hai người Tần Mục cùng Hà Tinh có điều gì mờ ám. - Còn có ai ở đây thế?Tần Mục cảm thấy lửa đủ chín rồi, giương giọng hô.
39 Nói xong, Tần Mục dặn Chu Ái Quân nói:- Ái Quân, về sau để ý chút, chỉ cần có chuyện như thế, anh liền dùng gỗ điêu khắc lại, sau đó cho tiểu Hà viết lại câu chuyện, coi cho như thành bảo bối lưu niệm của thôn Tây Sơn chúng ta.
40 Tư tưởng của Tần Mục lại cùng nhất trí với Bạch Quang Lượng, rất có thể sẽ có được sự ưu ái của Bạch Quang Lượng. Hơn nữa hắn lại có quan hệ chặt chẽ với thiên kim Chủ tịch huyện, đầu óc khôn khéo của Quách Tự Tại nhanh chóng liền có thể nhìn ra được tương lai sáng lạn, thăng chức nhanh chóng của Tần Mục.