41 (*) Giáp tiển: Bệnh nấm móng.
Lý ma ma trợn mắt, lời này là nói thế nào?
Phượng Vũ Hành nói tiếp: "Phụ thân rõ ràng muốn theo đãi ngộ của di nương mà đối đãi chúng ta, không nghĩ di nương Phượng phủ cũng phải ăn thức ăn như vậy, cuộc sống này so với Tây Bình thôn quá kém.
42 Hai người lăn lộn một trận, chỉ khi nghe được người nam nhân kia mở miệng nói: “Kim Trân, nàng nói xem, nàng đi theo Đại phu nhân nhiều năm như vậy, sao bà ta lại không thưởng cho nàng chút đồ tốt chứ?”
Phượng Vũ Hành dừng bước, con ngươi chuyển động.
43 "Nhị tiểu thư không được a!" Mãn Hỉ thực sự sợ hãi, đi về phía trước hai bước lại ôm chân Phượng Vũ Hành, hai tay vừa nâng lên liền nhớ tới mười ngón bị giáp tiển, tay liền cứng giữa không trung, đưa lên không được mà đưa xuống cũng không được.
44 Beta: Khu vườn ảo mộng
Điểm tâm hôm nay do Tôn ma ma làm, bởi vì Phượng Vũ Hành dậy trễ.
Thực ra dù dậy sớm hay muộn, nàng muốn giỡ trò cũng không thể quá lộ liễu.
45 Quả nhiên là có bố trí, nàng nhớ lúc trên đường hồi kinh, Tôn ma ma từng nói qua, mấy năm nay Phượng Cẩn Nguyên nuôi dưỡng không ít ám vệ, toàn bộ ám vệ đều không cha không mẹ, không vợ không con, bọn họ chỉ phục tùng một mình người an bài là Phượng Cẩn Nguyên, nói cách khác, người ám vệ phục tùng chỉ là Phượng Cẩn Nguyên, mà không phải toàn bộ người trong Phượng phủ.
46 Lý ma ma quả nhiên không phụ sự kỳ vọng của nàng, mở miệng khuyên bảo: “Nhị tiểu thư, chuyện như vậy không được đâu, Diêu di nương là chủ tử, hạ nhân làm sao có thể mặc xiêm y của chủ tử.
47 Nàng núp trên giường hẹp, hai cánh tay ôm đầu gối, đem ký ức về tử liên nam tử đã gặp trong núi một đêm kia hồi tưởng chi tiết một lần, lần nữa xác nhận trước khi nàng đi, đôi chân kia vẫn tốt.
48 “Đại tỷ sao lại nói như vậy, mấy năm nay ta ở trong núi sâu, đều là tỷ tỷ thay ta ở trước mặt phụ thân làm tròn đạo hiếu, A Hành làm sao dám giành sự sủng ái này với đại tỷ.
49 *) Bạch liên hoa: hoa sen trắng - Trư Lung thảo: cây nắp ấm hay bắt côn trùng, các loài động vật nhỏ.
Lão thái thái ở Thư Nhã viên, so với Liễu viên tuyệt đối là cách xa vạn dặm.
50 Phượng Vũ Hoành nhét quần áo đang cầm trong tay vào trong ngực Phấn Đại, Phấn Đại theo bản năng muốn đẩy ra ngoài, tay vừa đụng tới mặt vải kia, nàng ta nhịn không được “Gào” Một tiếng, hét ầm lên – “Đây là thứ quỷ gì!”
Một tiếng hét này có hiệu quả rất rõ rệt, tất cả mọi người tập trung ánh mắt đến trên chiếc váy kia.
51 Phượng Tưởng Dung kỳ quái, "Là y phục a! Màu sắc thấy rất tốt mà. "
"Làm gì có y phục như vậy!" Phấn Đại vừa nói vừa lui về phía sau, tựa như y phục kia nhiễm độc, một chút cũng không chịu nhìn.
52 Phượng Vũ Hành rất hài lòng với thái độ ham học hỏi của lão thái thái, “Còn phải xoa bóp nữa, nhưng nhất định phải do đại phu có kinh nghiệm đầy mình tới làm, bằng không sẽ phản tác dụng.
53 "Tổ mẫu. " Nàng nhẹ giọng mở miệng, đánh gãy suy nghĩ của lão thái thái, "Hồi nhỏ Nhị muội muội đi theo Diêu đại nhân học được không ít, Trầm Ngư vừa mới ngẫm lại, cứ theo phương pháp giảm đau thắt lưng của nàng không ngại thử một lần.
54 Sự việc nháo tới mức này, lão thái thái lại không tỏ thái độ thì có chút không được thích đáng, dù nói thế nào, trước đây nàng cũng thật tâm thuơng yêu Phượng Vũ Hành, lúc trước Phượng Cẩn Nguyên muốn kết hôn cùng Diêu thị cũng là nàng tự mình gật đầu đồng ý.
55 Phượng Tưởng Dung không hiểu, "Vì sao di nương lại phải tự mình quét dọn? Việc này không phải là do hạ nhân làm sao?" Tuy nói di nương không phải chủ tử chính, nhưng cũng không để cho di nương quét dọn a!
Trầm thị hung hăng liếc mắt Tưởng Dung, Tưởng Dung sợ tới mức nhanh chóng cúi thấp đầu.
56 Mọi người mặc.
Phượng Vũ Hoành ngươi muốn quần áo quyết tâm thật kiên định a!
Thẩm thị tự nhiên rõ ràng " Vải áo phai màu " Cái khái niệm này , Lý ma ma đã nói qua với nàng Mãn Hỉ là xuyên qua bộ quần áo kia tới , nàng lúc đều ấy chưa tỉnh ngủ đây , bị Lý ma ma vừa nói như thế , trong nháy mắt tỉnh ngủ , lúc này mới vội vàng hướng Thư Nhã viên chạy tới.
57 Hàn thị lại cười khanh khác, "Đúng vậy, trời còn chưa sáng đã vào triều, vốn tưởng ít nhất đi đến trưa mới lộ mặt, không nghĩ lúc này đã trở về rồi. "
An thị đứng bên cạnh, không hợp kế mở miệng nói chuyện cũng không được, liền bổ sung: "Lão gia đi đổi quan bào, nghe nói chúng ta vội tới thỉnh an lão thái thái, liền để chúng ta ở chỗ này chờ, lát nữa hắn cũng đi đến đây.
58 Nàng vừa nói ra, sắc mặt mọi người trong nhà đều kém.
Phượng Vũ Hành lại bổ sung thêm một câu:" Không có chuyện gì, không có chuyện gì, những chuyện lặt vặt này ta theo di nương ở trong núi cũng là đã quen làm, mặc dù không có hạ nhân nhưng chúng ta cũng đã từng làm qua!" Một lần nữa nhắc nhở mọi người, Liễu Viên đến nay không có sắp xếp lấy một cái hạ nhân bình thường.
59 "Cái gì?" lão thái thái, Phượng Cẩn Nguyên, Trầm thị cùng kinh hô kêu lên, ngay cả người từ trước đến giờ ôn hòa không nhiều chuyện An thị cũng sửng sốt.
60 Mặt mũi Phấn Đại trắng bệch, nàng cầm những xiêm y này là lúc Phượng Vũ Hành đã bị đuổi ra khỏi phủ, tuy nói là không hợp quy củ, nhưng cũng không ai nói cái gì.