61 Nếu Ngự vương phủ thật sự coi trọng hôn ước này, lại dùng sính lễ keo kiệt như thế? Đại thái giám kia đem danh sách sinh lễ xướng lên trên mặt các nàng đều không nhịn được.
62 Phượng Vũ Hành nhìn chằm chằm Phượng Cẩn Nguyên, ánh mắt không hề che giấu chút nào rơi vào trên miệng hé ra hợp lại của hắn kia, tình trạng khẩn trương ai cũng nhìn ra được.
63 Trầm thị "Oa" hét thảm một tiếng, cũng không quản thân phận lão thái thái trong phủ, há mồm quát: "Ngươi đánh ta làm gì?"
Lão thái thái tức giận đến run lên, "Đem miệng ngươi câm lại!"
Chu phu nhân lại lắc đầu, cao giọng nói: "Xem ra Phượng đại nhân thực sự hiểu rõ Thánh ý, cũng không biết có phải là đoán bừa hay không.
64 An thị tuy biết điều, nhưng cũng là một người thông minh. Mà Tưởng Dung làm nữ nhi của nàng, tuy nói bị quy củ trong phủ ép tới có chút nhát gan, nhưng là dung mạo cũng không thua kém.
65 Chỉ tiếc mẫu tử Trầm thị không biết, ngũ bảo này, cho dù Hoàng hậu nương nương là mẫu nghi thiên hạ đang ở trong cung, cũng chưa từng được chạm qua, bằng không cũng sẽ không có số lượng lớn như thế rơi vào tay Ngự vương.
66 Chu thị này nửa cuộc đời không gả, chẳng những là bà vú Cửu hoàng tử, thuở nhỏ còn theo hầu Vân Phi, lúc Cửu hoàng tử hai tuổi tẩm điện Vân Phi xảy ra một trận lửa lớn, liều mạng ôm Cửu hoàng tử còn trong tã lót, bảo vệ hoàng gia huyết mạch.
67 Lão thái thái cũng bình thường trở lại một chút, chủ động tiến lên cùng Phượng Vũ Hành hòa hoãn lại quan hệ: "A Hành chấp nhận ở lại Liễu viên trước, mở nguyệt lượng môn cũng tốt, xem bên kia còn thiếu cái gì, nói với tổ mẫu, tất cả tổ mẫu đều cho thêm ngươi.
68 Thấy Phượng Cẩn Nguyên nhận sính lễ, Chu phu nhân gật gật đầu, " Phượng đại nhân thâm minh đại nghĩa*, không hỗ là tể tướng đại thuận triều. " Dứt lời, hai tay vỗ một cái, ngoài cửa lập tức có người bắt đầu theo danh mục quà tặng nhấc gì đó vào trong phủ.
69 Hốc mắt Diêu thị dưng dưng, "Đều là do mẫu thân làm chậm trễ ngươi và Tử Duệ, nếu ngươi không phải ngoại tôn nữ của Diêu gia, sẽ không bị tai họa kia liên lụy.
70 Theo Đại thái giám hát lễ kết thúc, tất cả cái rương cũng đều vào viện. Nguyên bản đại viện Phượng phủ rộng rãi khí phái cũng bị chất đến mức liền chỗ đặt chân đều gần như không còn, một cái hạ nhân của Ngự vương phủ còn đẩy Thẩm thị thoáng cái, lạnh giọng nói: " Phiền phức vị phu nhân này nhường một chút.
71 Mãn Hỉ liếc Bảo Đường một cái, bất đắc dĩ nói: "Không phải bị Nhị tiểu thư dọa sợ, là bị Ngự vương điện hạ dọa sợ. Ngươi luôn ở trong viện, không đi ra ngoài nên không biết, ăn cơm xong có thời gian rảnh, ra ngoài hỏi thăm đi, ngươi xem trong phủ chúng ta có thể có mấy người không bị Ngự vương phủ dọa.
72 Phượng Cẩn Nguyên hai tay nắm thành quyền, hắn sao thế này hắn không thích nghe bốn chữ " Trọng tình trọng nghĩa " này từ trong miệng Phượng Vũ Hành chứ? Vừa nói như thế, chẳng phải là đem việc hắn sủng thiếp diệt thê ngồi vững?
" A Hành chớ có nói bậy.
73 Thấy Phượng Vũ Hành nhận bạc, tâm An thị cuối cùng cũng buông lỏng. Nàng không phải cố ý lấy lòng, bạc này đúng là hôm qua mới gom, không nghĩ hôm nay phát sinh chuyện Ngự vương phủ đến đặt sính lễ, đến đây thì nàng có vẻ như nịnh bợ.
74 Lời này như hai cái tát, tát thẳng vào mặt Thẩm thị.
Phụ thân của người ta có nói rõ là dựa theo phân lệ di nương mà dàn xếp, nhưng mà làm chủ mẫu đương gia- ngươi lại cho người ta mặc loại xiêm y này? Còn để người ta ăn phải loại thức ăn thừa?
Từng người của Phượng phủ đều cúi đầu, mặc kệ Phượng Vũ Hành nói tới ai, các nàng đều cảm thấy trên mặt tối tăm.
75 Liễu viên bên này đã đi vào quỹ đạo, nhưng có người đắc ý dĩ nhiên sẽ có người không được như ý, tỷ như Phượng Phấn Đại.
Tuy ban ngày Phượng Vũ Hành vừa cho nàng một chiếc khăn tay ngũ bảo, nhưng nha đầu kia chỉ là một đứa vĩnh viễn không có tâm tư thỏa mãn.
76 Phượng Phấn Đại "oa" một tiếng liền khóc lớn, dù sao nàng cũng chỉ là một cái tiểu cô nương mới có mười tuổi làm sao có thể chịu được kích thích lớn như vậy, khóc đến nổi nước mắt nước mũi tèm lem, bộ dạng khóc như bị ủy khuất a!
Hàn thị ở bên cạnh cũng không chịu được nữa, còn ngại chưa đủ mất mặt sao, lại còn khóc?
Bà tức giận lén đưa tay qua nhéo Phượng Phấn Đại một cái, kết quả nàng khóc càng lớn tiếng hơn.
77 Đại phu này đến thật sự có trách nhiệm, cẩn thận hỏi Tôn ma ma tối hôm qua lúc Tử Duệ phát bệnh, rồi bắt mạch, vạch mí mắt chẩn bệnh. Cuối cùng đưa ra kết luận: "Tràng vị của tiểu thiếu gia không khỏe, tại hạ kê đơn thuốc bổ trợ, uống mấy ngày sẽ khỏe lại.
78 Tiếc thay, Thẩm thị hoàn toàn không biết vì chuyện này mà trong lòng lão thái thái cùng với phu quân của mình đối với bản thân sinh lòng phiền chán, Thẩm thị lắc lắc thân thể tròn vo của mình di chuyển về phía trước vài bước, nhìn những cái rương được đặt trên mặt đất, cuối cùng xem đến phần sính lễ keo kiệt đưa vào ban nãy , từ trong lỗ mũi phát ra một tiếng hừ lạnh, há mồm liền nói:" Đắc ý cái gì, chẳng qua là gả cho người què.
79 Nhưng hai người vừa mới đi qua hành lang gấp khúc, chưa đi ra khỏi phạm vi của Kim Ngọc viện, chỉ thấy nghênh đón là một tiểu nha đầu vội vã chạy tới bên này, vừa thấy Kim Trân, thở ra một hơi dài, nói lớn: "May mà đến kịp.
80 Trên đường trở về Liễu Viên, Phượng Vũ Hành hỏi thăm tên của hai nha đầu này, nàng không khỏi cảm thán cái tên của hai người rất đặc biệt, một người tên là Hoàng Tuyền, một người tên là Vong Xuyên.