261 Viên Bình nói. - Viên đại sư gặp qua ở đâu?Lăng Tiếu hỏi. - Đó là ở 20 năm trước, ban đầu ta đi ngang qua một cái đại thành, vừa lúc gặp gỡ vị luyện dược đại sư kia tỷ thí với người khác, người nọ chính là lấy khổng hỏa chưởng pháp tương tự Lăng đại sư để luyện đan, chỉ bất quá vị đại sư kia đã luyện thủ pháp tới trình độ lô hỏa thuần thanh, tốc độ luyện đan cực nhanh, thật là cực kỳ hiếm thấy, năm đó ta cũng nhờ vào lão nhân gia hắn chỉ điểm mấy câu, lúc này mới may mắn có chút thành tựu ngày hôm nay.
262 Tiếp the, Lăng Tiếu lại dùng vấn đề cổ quái hỏi những dong binh cùng mạo hiểm giả này, cuối cùng tiếp tục chọn ra được bảy tên có ý chí kiên định, tiềm lực không tệ lưu lại, những người khác một cái cũng không giữ lại.
263 Lão thái gia càng già càng dẻo dai, dĩ nhiên không thành vấn đề. Lăng Tiếu nói. - Nói thật, nếu không phải có giọt vạn năm thụ nhũ trấp kia của ngươi, Lão thái gia ta đã sớm đi gặp diêm vương rồi, kỳ thực ngay từ lúc thời điểm trẻ tuổi vì tu luyện Kim Cương Ngũ Biến quyết cùng với đi chung quanh xông xáo, toàn thân đều rơi xuống rất nhiều bệnh ngầm, đây cũng là nguyên nhân đưa đến ta một mực không có cách nào đột phá, may mà lão phu ở lúc thọ nguyên gần hết lựa chọn tên tiểu tử là ngươi, chú định ngươi là phúc tinh trong đời của ta, cũng là phúc tinh của Lăng gia chúng ta a!Thái tượng trưởng lão cảm khái nói.
264 Thiên niên kia khẽ lắc đầu chê cười, bỗng nhiên một chút hắn lại nói:- Tất nhanh, đứa con rể đầu tiên dẫn đầu nghĩ được một bài thơ, hắn nói: Đại tuyết như lông ngỗng, khoái mã đi đi Nam Kiều.
265 Tử Thiên thành là thành trì trực thuộc Tử Thiên tông, có cao thủ của Tử Thiên tông trấn giữ ở chỗ này, không người dám ở chỗ này gây chuyện sinh sự. Diện tích của nơi này cơ hồ là gấp mười lần Vẫn Thạch thành, dòng người lui tới không dứt, cửa hàng chỗ nào cũng có, những thứ mà Vẫn Thạch thành có nơi này đều có, mà những thứ ở trong này có chưa chắc Vẫn Thạch thành đã có.
266 - Ngươi muốn chết!Thanh niên hoa lệ kia hét lên một tiếng, đơn thủ một quyền liền hướng mặt của Lăng Tiếu oanh tới. Một quyền này đã hàm chứa thuộc tính công kích rồi, muốn để cho Lăng Tiếu không được đẹp mặt.
267 Thấy tiểu nữ hài dơ dáy bẩn thỉu không chịu nổi như thế, Lao Phạm Thanh liền lập tức cho rằng tiểu phiến nha này là tên trộm, cho nên không nói hai lời liền đánh tiểu nữ hài một trận.
268 Sau khi lùi lại mấy thước, thân hình miễn cưỡng dừng lại, hắn quệt một chút máu tươi nơi khóe miệng nhìn Lao Phạm Thanh nói:- Một chiêu, còn có bốn chiêu.
269 Lao Phạm Thanh từng ngụm từng ngụm hô hấp lấy, tiếp theo từ trong ngực móc ra đan dược phục dụng, hiển nhiên một kích mới vừa rồi đã rút hết huyền lực trên người hắn.
270 - Ha ha, dường như nơi này là Tử Thiên thành đi, chẳng lẽ các ngươi đem Tử Thiên thành làm thành hậu hoa viên của các ngươi sao, tông môn cũng không để vào mắt sao? Nếu không phải là các ngươi khinh người quá đáng, ta làm sao phải khổ như thế, hãy bớt sàm ngôn đi, tam giai linh thảo, huyền phẩm hoặc huyền tinh, chỉ cần lấy ra khiến ta hài lòng là được, ta lập tức đem hắn thả ra, bất quá đồ của các ngươi phải tốt một điểm, nếu không Lao gia đại thiếu của các ngươi có cảm giác mạng mình đê tiện a!Lăng Tiếu hào tình vạn trượng cười nói.
271 - Ai cần ngươi lo!Vũ Tư Tuyết tức giận ứng một câu, đuổi theo đám người Lăng Tiếu. Hạ Hầu Sử cau mày, song quyền nắm chặt:- Đàn bà thúi, sớm muộn ngươi cùng Vũ gia các ngươi đều là của ta.
272 Bất quá điều này cũng đầy đủ Lăng Tiếu hoàn toàn khôi phục điểm vết thương nhỏ này rồi. Kinh mạch trong thể nội Lăng Tiếu như kim sắc chú tạo chảy qua từng đạo kim sắc huyền lực, trong đó xen lẫn một phần ba lục mang, làm dịu tứ chi bách hài, lục phủ ngũ tạng của hắn.
273 Lao gia lão tổ chậm rãi đi tới, vẻ mặt không có chút nào khinh thường, bởi vì hôm nay nhưng là hắn thấy Lăng Tiếu cứng rắn ăn năm chiêu của thiếu gia mà không có chuyện gì, hắn sợ Lăng Tiếu đang giả bộ chết.
274 Kỳ thật, đừng xem nàng nhỏ tuổi, ở trong lòng nàng vẫn là rất thông inh, nhìn Lăng Tiếu cả người bị đả thương, nàng cũng biết đại ca ca của nàng bị thương rất nặng rồi.
275 - Di, đây là Huyết Tinh Đằng!Hoa Hiểu Quế đi tới một cửa hàng chỗ vỉa hè, nhìn thấy một gốc linh thảo đỏ ngầu kinh ngạc nói. - Tiểu huynh đệ hảo nhãn lực, nhị giai đê cấp Huyết Tinh Đằng chỉ bán 8000 kim tệ, ở chỗ này của ta có tổng cộng ba gốc, nếu muốn lấy mà nói, chỉ cần 1 vạn 6000 kim tệ là được.
276 - Chẳng lẽ đây là Sư Tử Hống? Không, là hổ gầm mới đúng. Lăng Tiếu nghi hoặc nói thầm. - Lão đại đi thôi, lát nữa tại hoa dính vào người đấy. Hoa Hiểu Quế kéo nhẹ quần áo của Lăng Tiếu.
277 - Đương nhiên, rất nhanh có thể gọi mấy vị là sư huynh rồi. Lăng Tiếu lạnh nhạt nói. - Hừ, ngươi đắc tội chúng ta còn muốn thông qua tranh cử sao? Thật sự là không biết sống chết, thức thời thì quỳ xuống nhận lỗi với chúng ta, lấy thêm chút chỗ tốt hiếu kính chúng ta, chúng ta còn cho ngươi cơ hội đi vào tông môn.
278 Hắn lấy tất cả linh thảo ra đề luyện một hương vị đan dược truyền ra khắp gian phòng. Không đến nửa canh giờ, một lò đan dược đã được Lăng Tiếu luyện ra.
279 Sau khi an bày xong, Lăng Tiếu ôm Hạ Huyên Huyên nói:- Huyên Huyên về sau ngươi ở cùng với thúc thúc nhé?Hạ Huyên Huyên nhu thuận gật đầu, lại hỏi:- Đại ca muốn đi đâu? Chẳng lẽ ngươi không muốn Huyên Huyên sao?Lăng Tiếu sờ sờ đầu nhỏ nhắn của nàng, trìu mến nói:- Tiểu ngốc, đại ca ca đương nhiên muốn Huyên Huyên mà.
280 - Ha ha, Hoàng sư huynh quả nhiên thông minh, tiểu đệ là muốn. . . Lao Phạm Nhân cười một tiếng, sau đó nói nhỏ vào lỗ tai Hoàng Dật Phong. Hoàng Dật Phong nghe xong lộ ra sắc mặt làm khó.