1001 ‘Thái sơ’ kiếm ý sinh thành, liền toàn bộ không để ý đến hậu quả, liền hướng xung quanh cường hoành nghiền ép mà đi. Cái kiếm linh của vô danh kiếm kia cũng cùng Nguyên Nhất hồn kiếm hợp làm một thể.
1002 Trong nội tâm của Thủy Lăng Ba càng là ngưng trọng một hồi. Sát cơ thâm trầm nhìn về thân ảnh trên cô nhai đang ở phía ngoài trăm dặm liếc một cái. Sau đó là thở dài, Nguyên Mộng Tử này, rõ ràng còn thật sự là liều mạng.
1003 Mang theo ngân bạch thánh lực vô lượng, đi đến phía trước va chạm. Nguyên hồn của Nguyên Mộng Tử lúc này cũng đồng dạng hóa thành một đầu cự thú lớn trăm trượng, đem hai cánh tay chắn ở trước người.
1004 Đầu Ngân Bạch cự long kia rõ ràng là cho thấy giật mình, rồi sau đó là cực kỳ không thích ứng, toàn thân rùng mình một cái. Kỳ quái liếc nhìn Tông Thủ một cái, lại không đi để ý.
1005 Mà chỉ trong vòng một năm ngắn ngủi, sự lăng lệ phong duệ của kiếm này dĩ nhiên đã nhảy lên cấp độ cực phẩm. Đặc biệt là mười mấy ngày này, tàn sát mấy chục tông phái, tru sát gần trăm tiên cảnh.
1006 Hồ quang lăn tăn, bất quá một lát, liền khôi phục bình thường. Ánh mắt của lão giả lại hơi hơi chớp động lên, như có điều suy nghĩ. Thần tình kia rõ ràng là mừng rỡ, lại ẩn chứ vài phần lo lắng.
1007 Phương Tuyệt kia lại cười:- Người khác không biết, nhưng ta lại biết ít năm trước kia, Lục gia có phái một vị đi Vân Giới xem động tĩnh của Tông Vị Nhiên.
1008 Nói đến đây, Phương Tuyệt kia lại cười khổ một tiếng:- Ý vốn là, Phương Tuyệt ta cố gắng kinh doanh vài chục năm nữa, ở trong Huyền Viêm điện xây dựng căn cơ thật tốt, rồi lại tính toán sau.
1009 Tông Thủ không biến sắc chút nào, chỉ nhìn Tô Tiểu Tiểu thật sâu một cái, rồi sau đó cũng là cười cười:- Nói như thế, lúc này Tô cô nương là không coi trọng Tông Thủ độ cái Tiên cảnh chi kiếp này?- Không phải là không coi trọng!Tô Tiểu Tiểu kia trực tiếp lắc đầu:- Ở trong mắt của Tiểu Tiểu, quận thượng đã là người sắp chết, tuyệt sẽ không có khả năng nào khác, chỉ là thời gian sớm hay muộn mà thôi.
1010 Tâm thần Tông Thủ lạnh lẽo, lúc này mới thoải mái. Một mực liền đang kỳ quái, hắn cùng với Đạo môn không chết không thôi, là chính vì tốc độ quật khởi của Càn Thiên Sơn quá nhanh.
1011 Khổng Dao cùng Nhược Thủy bất đồng, Nhược Thủy mặc dù là chấp chưởng ám vệ. Nhưng thân phận là thị nữ của hắn, cũng giống như Sơ Tuyết. Dựa theo quy củ của thời đại này, thiên sinh chính là thị thiếp của hắn, người khác cũng là thấy như vậy đấy.
1012 Nếu không phải là Y Nhân và Nhược Thủy cũng không chịu dừng, ‘Đại chiến’ lúc này sớm đã xong mới đúng. Có chút khó chịu, Tông Thủ hướng về phía Y Nhân dựng lên một cái tư thế chữ ‘Thập’.
1013 Mà thời điểm khi hắn rời đi, tựa hồ người dân ở trong thành này đã biết hắn đến. Toàn bộ nội thành, đều phát ra tiếng hoan hô chân chính. Tâm tình Tông Thủ, lại càng kém tới cực điểm, sắc mặt cũng âm trầm như nước.
1014 Tựa hồ cảm giác được ánh mắt của hắn, Khổng Dao bỗng dưng quay đầu lại, cùng với hắn liếc một cái. Trước tiên là sắc mặt hơi ngượng ngừng, chợt liền lại có cảm giác không đúng, lại chợt quay đầu trở lại, hung hăng trợn mắt nhìn tới.
1015 Chỉ có Tình Minh là sảng khoái nói thẳng:- Có sư thúc tổ tọa trấn, lần này nhất định có thể đem Tông Thủ kia tru diệt. Bất quá chúng ta cũng không phải là đối thủ của hắn, khi đó chỉ sợ còn phải mời sư thúc tổ ra tay!Mấy chục tên Linh cảnh kia lập tức đều thở nhẹ ra một hơi.
1016 - Lực lượng của ngoại nhân, tuyệt đối không thể dựa vào!Hoa Vân lại hơi lắc đầu:- Trận chiến này chi có tru diệt thằng nhãi ranh kia, đem Ngao Khôn cùng Long Ảnh đều chém, mới có thể một lần nữa chấn nhiếp chư tông, trùng kiến uy danh của Đạo Linh Khung Cảnh ta! Hai mạch Thượng Thanh, Thái Thanh kia, nếu mượn lực lượng của bọn hắn, lại càng cần phải đề phòng.
1017 Lúc này mới có chuyện Long Ảnh cách không đón đỡ ba kích của Chí cảnh, định ra chuyện Long môn đổ ước này. - Thì ra là thế! Trách không được vừa nói đến hai người Hoa Vân, Long Huyền, vị nghĩa huynh kia của ta là hận không thể đem hai người này nuốt sống.
1018 Thái sơ kiếm được hoàn thiện không ít, mà thu hoạch ở trên bốn môn bí thuật cũng đồng dạng có thể coi là khả quan. Trước kia hắn chỉ có thể dựa vào hồn lực bàng bạc kia để cường hành thôi vận phù cấm.
1019 - Nhưng thánh nhân từng nói, dạy dỗ không phân ra giống loài!Thạch Nhị kia cười khổ một tiếng, biết được chuyện hôm nay, cũng không thể cứu vãn được nữa.
1020 Vươn tay, muốn vuốt đầu Thạch Nhị, đã thấy thiếu niên này theo bản năng tránh đi. Thạch Việt khẽ giật mình, rồi sau đó bật cười:- Đừng oán phụ thân ngươi.
Thể loại: Khoa Huyễn, Huyền Huyễn, Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 50