21 Đuổi được một lúc lâu, Bất Thông phải ngao ngán dừng lại! Vì chàng không những không đuổi kịp nhân vật đã mang Văn Quy Nguyên đi mà ở phía sau không hiểu sao bọn Tôn Nhất Bình cũng không người nào chạy theo.
22 Nhìn thần sắc vẫn luôn nhợt nhạt của Văn Quy Nguyên đang hôn mê trầm trầm, Bất Thông đưa mắt nhìn qua Kiều Toàn:- Dù ta biết đây là nơi an toàn, không sợ môn nhân của lão Môn chủ phát hiện và phải khai diễn trường ác liệt, nhưng sinh mạng của tệ bằng hữu lại đang bị đe dọa, tại hạ không thể lưu lại đây lâu hơn!Kiều Toàn chưa kịp đáp thì thanh âm thoáng nhẹ và yếu ớt của Thanh Y mỹ nhân đã nhanh hơn:- Bất Thông! Chính nhờ ngươi nên bọn ta bây giờ còn toàn mạng! Dù biết người đang lo lắng cho sinh mạng của quý bằng hữu nhưng nếu bây giờ ngươi lìa khỏi chỗ này, vạn bất đắc dĩ lại gặp chính lão, ta e.
23 NêÌu khôÌi đaÌ không hê̬ suy chuyêÌ0n sau môÌ£t ki̬nh cuÌ0a Hô̬ BaÌ£ch CuÌc thi̬ luÌc na̬y. Khi coÌ Bất Thông va̬ Văn Quy Nguyên hiêÌ£p lưÌ£c, môÌ£t ki̬nh do ba ngươ̬i cu̬ng xô lâÌ£p tưÌc coÌ kêÌt quaÌ0.
24 Phần Bất Thông, sự xuất hiện của vị phu nhân chỉ làm chàng bối rối!Chàng chỉ biết nhìn vị phu nhân để đáp lại một cách mơ hồ:- Như sự hồi nhớ, vãn bối chỉ biết gia phụ thường gọi gia mẫu là Quỳnh muội.
25 Đường đi càng lúc càng lúc chếch dần lên cao thật!Và khi Bất Thông nhờ nghe theo hướng xuất phát của tràng cười để kịp đi đến nơi, chàng phải kinh hoảng trước một thực trạng có thể nói là không còn gì khủng khiếp hơn!Không phải chỉ có một mình Văn Quy Nguyên đang đứng cheo leo ở một sườn núi dốc đứng, nơi lối đi thay vì dẫn ra bên ngoài núi thì lại bất ngờ chấm dứt ở một địa thế thật hiểm trở!Đối diện với Văn Quy Nguyên là một lão nhân có niên kỷ ít lắm cùng ngoài lục tuần! Nếu chỉ dựa và diện mạo xa lạ của lão, có lẽ Bất Thông không thể biết lão là ai! Nhưng nhờ vào vóc dáng của lão và nhất là nhờ vào tràng cười chàng vừa nghe, Bất Thông đã biết chính lão là Môn chủ thần bí, một nhân vật có bản lãnh phi phàm như Bất Thông từng biết!Như vậy, nếu chỉ so về chân lực và bản lãnh, Văn Quy Nguyên đương nhiên chỉ là kẻ mà lão Môn chủ kia muốn định đoạt sinh mang lúc nào cũng được! Huống hồ vì thế đứng của Văn Quy Nguyên nếu so với lão, tự điều đó đã nói lên sự bất lợi!Sau lưng Văn Quy Nguyên đang là một sườn núi trống hoắc, chỉ cần một vài bước lùi không thận trọng Văn Quy Nguyên khó mong toàn thây.
26 Văn Quy Nguyên vư̬a cưÌ£a mi̬nh, tai y liê̬n nghe tiêÌng kêu mư̬ng rơÌ’ cuÌ0a Bất Thông:- Ngươi tiÌ0nh rô̬i ư? HaÌ’y kiêÌ0m tra kinh maÌ£ch xem co̬n chôÌ’ na̬o bâÌt ôÌ0n không?Văn Quy Nguyên vuÌ£t ngô̬i dâÌ£y va̬ kêu lên hoang mang:- ChuÌng ta đaÌ’ chêÌt? ƠÌ0 CưÌ0u Tuyê̬n luÌc na̬o cuÌ’ng tôÌi đen như vâÌ£y sao?Thanh âm cuÌ0a Bất Thông vang ngay bên caÌ£nh:- Ngươi muôÌn chêÌt lăÌm sao? HiêÌ£n giơ̬ thi̬ chưa, nhưng ta e ră̬ng điê̬u đoÌ trươÌc sau gi̬ cuÌ’ng đêÌn nêÌu ngươi va̬ ta không nhanh choÌng ti̬m ra lôÌi thoaÌt thân!Quay măÌ£t vê̬ phiÌa coÌ tiêÌng phaÌt thoaÌ£i cuÌ0a Bất Thông, Văn Quy Nguyên vâÌ’n ngơ ngaÌc:- Đây la̬ nơi na̬o? Sao đêÌ£ không nhi̬n thâÌy đaÌ£i ca?CoÌ tiêÌng thơÌ0 da̬i cuÌ0a Bất Thông:- Câu hoÌ0i cuÌ0a ngươi ta không thêÌ0 đaÌp đươÌ£c! Ta chiÌ0 biêÌt ngaÌch đaÌ ma̬ ngươi baÌ0o ta chui va̬o rôÌt cuôÌ£c đaÌ’ đưa ta va̬ ngươi đêÌn chôÌ’ na̬y, môÌ£t nơi không hê̬ coÌ aÌnh dương quang!Văn Quy Nguyên sưÌ£c nhơÌ laÌ£i:- NgaÌch đaÌ? VâÌ£y la̬ đêÌ£ đaÌ’ không chêÌt dươÌi chươÌ0ng cuÌ0a laÌ’o va̬ chiÌnh đaÌ£i ca đaÌ’ đưa đêÌ£ đêÌn đây?Bất Thông thuâÌ£t laÌ£i cho Văn Quy Nguyên nghe:-.
27 Nhìn nơi vừa đặt chân vào Bất Thông ngơ ngác:- Cảnh quang nơi này sao có vẻ giống một thiên lao để giam người? Thiên Nhất Trang có chỗ nào tương tự không?Văn Quy Nguyên lắc đầu:- Theo đệ biết, ở Thiên Nhất Trang không hề có nơi nào giống nơi này!Bất Thông thất sắc:- Hay ta chui đúng vào chỗ của bọn hắc y nhân? Gặp lại lão Môn chủ chúng ta nguy mất!Văn Quy Nguyên cũng lo ngại không kém:- Đại ca định lẽ nào? Cứ thế này đi tiếp hay quay lại tìm lối khác?Sau một lúc ngẫm nghĩ, chàng đáp:- Có quay lại cũng chưa hẳn tìm được lối thoát thân! Từ nãy giờ vẫn không nghe động tĩnh gì, nếu chúng ta đi thật thận trọng có lẽ sẽ không sao!Nơi cả hai đang đứng vốn là một lòng thạch động lạnh lẽo.
28 Chờ đợi đã hơn một canh giờ nhưng không thấy Tôn Nhất Bình quay lại, Bất Thông đứng ngồi không yên vì khó thể biết tình trạng của Quy Nguyên lúc này như thế nào!Vì nếu việc trao đổi được tiếnh hành suôn sẻ, lão Tôn Nhất Bình sẽ vì quan tâm đến sở học Văn gia chắc chắn phải quay lại để uy hiếp chàng.
29 Nhi̬n đôÌ£ng taÌc đưa đâÌ0y maÌi che̬o cuÌ0a ThaÌ£ch BiÌch Vân, vư̬a khoan thai vư̬a thuâ̬n thuÌ£c, Bất Thông nhưÌ’ng muôÌn thơ̬i gian đư̬ng tiêÌp tuÌ£c trôi nưÌ’a.
30 Chạy chưa được năm dặm, Bất Thông phải dừng lại khi nghe có tiếng gọi: - Bất Thông! Chờ đã nào!Văn Quy Nguyên thoáng kinh ngạc khi nghe Bất Thông hối hả dặn: - Nếu Hạ Uyển Nhu có hỏi về Khả Thuý Đình, đệ cứ để ta đối đáp!Bất Thông vừa dứt lời thì người xuất hiện quả nhiên là Hạ Uyển Nhu!Và câu hỏi của Hạ Uyển Nhu hoàn toàn không ngoài dự đoán của Bất Thông! Nàng hỏi nhưng hỏi như để quyết: - Sao không thấy khả thất muội đi cùng ngươi? Hay Thạch Bích Vân đã khiến ngươi thay lòng đổi dạ, phụ bạc với thất muội? Bất Thông dù đã dự đoán đúng câu hỏi của Hạ Uyển Nhu nhưng bị hỏi thế này thì hoàn toàn ngoài sở liệu của chàng!Phải lúng túng một lúc chàng mới có thể đáp:- Thuý Đình hiện là nghĩa nữ của Đổng tiền bối, thân mẫu của Quy Nghuyên! Do chưa có lệnh của nghĩa mẫu, Thuý Đình đương nhiên không thể cùng đi với tại hạ!Đưa mắt nhìn Văn Quy Nguyên, Hạ Uyển Nhu nghi ngờ:- Y nói đúng hay sai, Văn thiếu hiệp?Văn Quy Nguyên không thể không đáp lời:- Đó là sự thật, gia huynh không hề dối gạt cô nương!Hạ Uyển Nhu gật đầu và cười khảy khi nhìn lại Bất Thông:- Nếu đúng thì sao! Còn như không phải, có nghĩa là thất muội đã trao nhầm trái tim cho một kẻ phụ bạc, Hạ Uyển Nhu này nhất định không tha thứ!Bất Thông cười lạt:- Cô nương nói cứ như giữa tại hạ và Thuý Đình đã thật sự có hôn ước! Lời nói này thật khó chấp nhận!Hạ Uyển Nhu bỗng giận dữ:- Dù ta biết là chưa hề có chuyện đó, nhưng ngươi nghĩ như thế nào khi đã biết thất muội đã vì ngươi không quản ngại đến sinh mạng? Tình ý của thất muội, không lẽ ngươi không biết?Bất Thông cau mặt:- Thuý Đình dù có tình ý với tại hạ, không nên chỉ vì thế cô nương buộc tại hạ phải đáp ứng? Đây là đạo lý gì vậy, cô nương?Hạ Uyển Nhu lạnh giọng:- Không là đạo lý nào cả nhưng tự ngươi phải có trách nhiệm! Trừ phi ngươi lại muốn đi vào vết xe đổ của lệnh tôn!Chàng tái mặt:- Cô nương muốn ám chỉ vì điều gì? Sao cô nương giám xúc phạm đến người đã khuất là gia phụ?Hạ Uyển Nhu chưa kịp đáp, bỗng có âm thanh tức tưởi vang lên:- Lục sư tỷ đừng nói nữa! Có bức bách y, bất quá muội cũng lâm vào cảnh ngộ như nghĩa mẫu, cũng cảnh đồng sàng dị mộng mà thôi!Bất Thông hốt hoảng:- Kìa Thuý Đình! Sao cô nương bảo sẽ không lộ diện với diện mạo này?Hạ Uyển Nhu cười lạnh:- Vì ngỡ thất muội không bao giờ lộ diện nên ngươi mặc tình trăng gió với yêu nữ Thạch Bích Vân?Tuy có phần áy náy vì khó xử trước sự bất ngờ của Thuý Đình nhưng Bất Thông vẫn phẫn nộ vì không thể chấp nhận những lời lẽ hàm ý miệt thị của Hạ Uyển Nhu.
31 Du̬ đang mêÌ£t moÌ0i vi̬ phaÌ0i chaÌ£y môÌ£t đoaÌ£n đươ̬ng khaÌ xa nhưng khi chaÌ£m măÌ£t, MôÌ£ Dung Quang vâÌ’n vôÌ£i va̬ng bâÌ0m baÌo:- NhưÌ’ng dưÌ£ đoaÌn cuÌ0a thiêÌu hiêÌ£p đê̬u lâ̬m lâÌ’n! Nơi ma̬ thiêÌu hiêÌ£p goÌ£i la̬ Tu La Viện cho đêÌn giơ̬ vâÌ’n la̬ nơi hoang ta̬n đôÌ0 naÌt, không coÌ lâÌy môÌ£t boÌng ngươ̬i!Không như Hô̬ BaÌ£ch CuÌc, Đoa̬n NhâÌt va̬ Đoa̬n NhiÌ£ đang nhăn nhoÌ vi̬ sưÌ£ lâ̬m lâÌ’n cuÌ0a Bất Thông khiêÌn MôÌ£ Dung Quang phaÌ0i đi không vê̬ không! Bất Thông đôÌ£t nhiên miÌ0m cươ̬i:- Tuy la̬ lâ̬m lâÌ’n nhưng qua đoÌ taÌ£i haÌ£ đaÌ’ biêÌt taÌ£i sao nhưÌ’ng nga̬y qua không thâÌy laÌ’o Môn chuÌ0 xuâÌt hiêÌ£n!Hô̬ BaÌ£ch CuÌc ngaÌ£c nhiên:- LaÌ’o coÌ điê̬u bâÌ£n tâm khaÌc câ̬n phaÌ0i gâÌp ruÌt đôÌi phoÌ, hơn la̬ phaÌ0i đôÌi phoÌ vơÌi chuÌng ta?Cha̬ng gâÌ£t đâ̬u:- Không sai! Va̬ lâ̬n na̬y nêÌu taÌ£i haÌ£ không lâ̬m lâ̬n nưÌ’a thi̬ laÌ’o đang phaÌ0i đương đâ̬u vơÌi Liên Minh ChaÌnh ĐaÌ£o như taÌ£i haÌ£ đaÌ’ noÌi cho Cung chuÌ0 nghe!Hô̬ BaÌ£ch CuÌc suyÌt phi̬ cươ̬i khi đưa ra môÌ£t nhâÌ£n điÌ£nh:- MôÌ£t Liên Minh ChaÌnh ĐaÌ£o như lơ̬i thiêÌu hiêÌ£p, ta e chưa đuÌ0 la̬m cho laÌ’o bâÌ£n tâm!VơÌi yÌ điÌ£nh la̬ la̬m cho Hô̬ BaÌ£ch CuÌc bơÌt sưÌ£ khinh thiÌ£ vê̬ caÌc voÌ’ phaÌi Trung Nguyên nên Bất Thông cưÌ thaÌ0n nhiên baÌ0o:- CoÌ thêÌ0 seÌ’ không như Cung chuÌ0 nghiÌ’.
32 Nhi̬n Tôn Nhất Bình đang hung hăng như hôÌ0 đoÌi giưÌ’a luÌ’ mô̬i vuÌ£ng daÌ£i, Bất Thông bâÌ£t gâ̬m lên:- LaÌ’o thâÌt phu thâÌ£t đôÌ£c aÌc! HaÌ’y tiêÌp chiêu cuÌ0a Bất Thông ta!Cha̬ng lao đêÌn va̬ tâÌ£n lưÌ£c xô ki̬nh.
33 Nhi̬n nhưng tên may măÌn sôÌng soÌt, tuy đaÌ’ biÌ£ khôÌng chêÌ huyêÌ£t đaÌ£o, nhưng săÌc măÌ£t vâÌ’n co̬n toÌ0 ra khiêÌp haÌ’i, trong đoÌ coÌ mươ̬i hai tên thuÌ0 haÌ£ Thâ̬n BiÌ môn va̬ bôÌn gaÌ’ đêÌ£ tưÌ0 cuÌ0a ba phaÌi Không ĐôÌ£ng, Côn Luân va̬ ĐiêÌ0m Thương, cha̬ng hoÌ0i chuÌng:- Môn chuÌ0 va̬ chươÌ0ng môn cuÌ0a caÌc ngươi đaÌ’ không ngoÌ nga̬ng gi̬ đêÌn caÌc ngươi, hoÌ£ chiÌ0 lo thân hoÌ£, caÌc ngươi nghiÌ’ sao?BoÌ£n chuÌng do không thêÌ0 cưÌ0 đôÌ£ng nên chiÌ0 biêÌt lâÌy măÌt nhi̬n nhau!Sau cu̬ng môÌ£t tên lên tiêÌng:- TaÌ£i haÌ£ la̬ ngươ̬i cuÌ0a Không ĐôÌ£ng phaÌi! LêÌ£nh cuÌ0a chươÌ0ng môn, môÌ£t đêÌ£ tưÌ0 như taÌ£i haÌ£ na̬o daÌm khaÌng lêÌ£nh?Cha̬ng cươ̬i laÌ£nh:- Ngươi coÌ tiÌnh danh gi̬?GaÌ’ đaÌp:- Khương Minh TriÌ!Cha̬ng giêÌ’u cơÌ£t:- Xem ra ta phaÌ0i goÌ£i ngươi la̬ BâÌt TriÌ thi̬ đuÌng hơn! ThaÌ£ch Phu̬ Vân, chươÌ0ng môn va̬ la̬ sư phuÌ£ ngươi đaÌ’ biÌ£ Tôn Nhất Bình tươÌc đoaÌ£t toa̬n bôÌ£ chân nguyên rô̬i saÌt haÌ£i, ngươi coÌ biêÌt không?GaÌ’ thâÌt săÌc:- Không thêÌ0 coÌ chuyêÌ£n na̬y! ChiÌnh Tôn Nhất Bình đaÌ’ noÌi, gia sư chêÌt la̬ do.
34 Đuổi kịp chàng, Hồ Bạch Cúc chợt hỏi:- Thật ý họ muốn gì, Văn huynh?Chàng hít mạnh một hơi, sau đó đột nhiên hỏi lại nàng:- Cung chủ đã có sắp xếp gì? Bọn Mộ Dung Quang đâu?Nàng cười khẩy:- Nếu không vì Gia Cát Phàm và Du Thừa Phong ta đâu cần ngấm ngầm ám thị, bảo họ phải ẩn nấp quanh quẩn chờ tiếp trợ cho các phái?Chàng mỉm cười:- Đa tạ!- Đa tạ! Tại sao?- Cung chủ vì Gia Cát Phàm, Du Thừa Phong cũng là vì tại hạ, sao tại hạ không phải đa tạ?Nàng nhăn mặt:- Không sai! Đó là vì minh chủ một phần! Ta thật không hiểu nổi bọn kia, những kẻ dường như chỉ có khẩu phật nhưng trong tâm lại không có phật.
35 Nhìn Điền Trung và Đổng Hoàng Yến đang lúi húi chôn hỏa dược ở khắp động thất, nơi họ cho là Bất Thông đang ẩn thân luyện công, Hồ Bạch Cúc khẽ gọi Quy Nguyên:- Ta có điều này muốn cho các hạ biết! Hãy giải huyệt, hoặc đưa ta đi khỏi nơi này, ta sẽ nói!Quy Nguyên giật mình vì không ngờ Hồ Bạch Cúc không những đã tỉnh mà còn có thể phát thoại! Y cũng nói khẽ:-Cô nương muốn lén đi? Bất Thông sắp bị họ dùng hỏa dược chôn sống, cô nương đành tâm bỏ đi sao?Nàng bàng hoàng:- Sao các hạ biết Bất Thông đang ở dưới đó?- Do y nói!- Y nói? Y nói như thế nào?Quy Nguyên không đáp, chỉ lúi húi giải huyệt cho nàng! Nhưng y bỗng lắc đầu:- Có lẽ đây là thủ pháp độc môn của lão họ Điền, tại hạ không giải được!Hồ Bạch Cúc không cần vội chuyện giải huyệt, nàng lại gấp gáp hỏi:- Nói đi! Y sao lại ám chỉ nơi ẩn thân cho họ?Quy Nguyên khẽ thuật lại mọi việc cho nàng nghe!Nghe xong Hồ Bạch Cúc tươi tỉnh:- Họ bị y lừa rồi! Y.
36 Phát hiện Quy Nguyên có phần chậm chân, Đổng Hoàng Yến thoáng lùi lại:- Hài tử đã sao rồi?Quy Nguyên bối rối:- Thương thế chưa bình phục! Mẫu thân có thể giúp, đưa hài nhi cùng đi?Điền Trung cũng dừng lại, nôn nóng cáu gắt :- Ngươi lại giở trò gì đây? Ngươi đừng nghĩ ta không biết ngươi đang nghĩ gì!Cố kiềm nén phẫn nộ, Quy Nguyên cười gượng :- Hài nhi chỉ đi không kịp! Nếu phụ thân vội thì đừng chờ hài nhi! Đã có mẫu thân đây rồi!Lão cười lạnh:- Ngươi còn xem ta là phụ thân sao? Ta hỏi ngươi, tiện tỳ Hồ Bạch Cúc đâu? Ả đã nói với ngươi những gì?Những muốn nói hết cho hả tức, nhưng một nữa Quy Nguyên cố kiềm nén : - Hài nhi chạy đến đây, phát hiện phía Môn chủ khá cô thế! Mải lo giúp môn chủ, hài nhi không biết ai đã cứu ả! - Hừ! Ngươi không biết hay ngươi không muốn nói?Quy Nguyên sợ khó lòng kiềm chế sẽ để lộ quá sớm mưu đồ, vội đưa mắt nhìn mẫu thân để cầu cứu:- Mẫu thân.
37 Đang hoang mang do chưa biết phải đối đáp hoặc giải thích thế nào, Bất Thông bỗng nghe Gia Cát Phàm kêu kinh ngạc:- Sao lạ vậy? Chẳng phải Mộ Dung Quang ngươi đã được Du Thừa Phong gọi đi giải huyệt cho.
Thể loại: Dị Giới, Xuyên Không, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn
Số chương: 50