Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Thác Luyến

Thể loại: Đam Mỹ
Số chương: 58
Cập nhật cuối: 7 năm trước
Editor:Xiao ZiBeta – reader:Fuyu, Băng TiêuThể loại: Cổ trang cung đình, nhất thụ lưỡng công, huynh đệ, thụ song tính, nam nam sinh tử, ngược luyến tàn tâm.

Danh sách chương Thác Luyến


Quyển 2 - Chương 37

41 Edit: Băng Vy

Beta: Du, Pio

O0O—O0O

“Ôm hàng giả anh hài lòng lắm à? Nhìn bộ dạng thống khổ của tôi anh vui sướng lắm đúng không? Chỉ cần có thể thỏa mãn nguyện vọng của anh, người khác có thế nào anh đều không bận tâm có phải hay không!”

Trộm nhìn bên này một cái lại nhìn nhìn về bên kia, từ mấy ngày trước cho đến nay đã bị điều tới chăm sóc cuộc sống hằng ngày của Từ Cửu Kỷ, giờ phút này Tiểu Lưu dùng tư thế cung kính cúi thấp đầu, không hé răng đứng cách bàn ăn năm bước xa xa hầu hạ Hoàng Hân Duật cùng Từ Cửu Kỷ dùng cơm, nhưng trên thực tế cũng nhịn không được âm thầm kêu khổ trong lòng, nghi hoặc tại sao bản thân lại dính phải công việc không hay ho thế này cơ chứ?

Nhìn một cái, bất quá chỉ là ăn cơm thôi mà, mỗi người mỗi ngày đều ăn đó thôi, mắc mớ gì mà biến bầu không khí thành ra như vậy hở trời?

Ăn một chút cơm trầm trọng khó hiểu không nói, nhưng ngay cả không khí bốn phía bàn ăn cũng đều nặng nề làm cho người ta ngay cả thở dốc bình thường cũng không dám, còn cũng phải thật cẩn thận cố gắng đè thấp sự tồn tại của bản thân mới được, đây rốt cuộc là đang xảy ra chuyện gì, thiệt là!

Thế mà hai nhân vật chính – Từ Cửu Kỷ cùng Hoàng Hân Duật lại hoàn toàn không cảm nhận được tâm tư của những người bên ngoài, một người là thầm nghĩ mau chóng ăn cho xong cơm rồi rời đi nơi này, không muốn thấy mặt cái kẻ đang ngồi đối diện với mình, nhưng ánh nhìn chăm chú quá mức lộ liễu của đối phương lại làm cho y không thể xem như không thấy, chỉ có thể tức giận cúi đầu liều mình ăn cơm trên bàn, sau đó thầm hận bản thân sao lại mẫn cảm đối với nhất cử nhất động của hắn như thế; mà người còn lại, thì bắt đầu dùng bữa không bao lâu liền buông đũa, sau đó ngưng đọng đôi ngươi lạnh lẽo, ánh mắt thâm trầm thẳng tắp nhìn chằm chằm đối phương không nói một lời, làm cho người ta căn bản nhìn không ra tâm tư hắn là gì, chỉ có thể bất an trộm dò xét hắn, như phán hắn đừng đột nhiên như vậy.


Loading...

Quyển 2 - Chương 38

42 Edit: Băng Vy

Beta: Du, Pio

O0O—O0O

“Vì một kẻ sắp cùng với người khác kết hôn mà tới nông nỗi này, đáng giá sao?”

Mang theo một bụng buồn bực khó chịu đi vào phòng làm việc, Hoàng Hân Duật trưng ra bộ mặt lạnh lùng ngồi trên sô pha chờ Mạt đến báo cáo tiến độ công việc, lơ đãng nhớ tới trận hỗn loạn sau khi cùng Từ Cửu Kỷ ăn xong bữa tối lúc nãy, cảm thấy đầu lại đau hơn vạn phần.


Quyển 2 - Chương 39

43 Edit: Băng Vy

Beta: Du, Pio

O0O—O0O

“Cậu là muốn tự mình đi ra ngoài, hay là muốn tôi ôm cậu đi?”

Tỉnh lại sau cơn mơ hỗn loạn, Từ Cửu Kỷ thong thả ngắm nhìn căn phòng mới của mình, bài trí của nơi này với căn phòng trên lầu kỳ thật đại khái giống nhau, đều là cách trang trí đơn giản nhưng lại không mất đi nét thanh nhã, đều mang sắc thái nhu hòa ấm áp, nếu không phải mới tối hôm qua phát sinh mấy chuyện không vui vẻ gì với Hoàng Hân Duật làm cho trí não y ghi nhớ, nói không chừng y đã nghĩ rằng nơi này chính là căn phòng trước kia rồi.


Quyển 2 - Chương 40

44 Edit: Băng Vy

Beta: Du, Pio

O0O—O0O

Vì sao nhìn thấy y thống khổ lại cảm thấy phiền muộn; vì sao đối với sự cự tuyệt của y mà cảm thấy phẫn nộ, vì sao thấy y bi thương rơi lệ mà lúc ấy lại đặc biệt cảm thấy đau lòng bất an; vì sao nhìn y thất thần ngất đi mà lại lúng túng lo sợ không yên?

“Sao lại thế này? Sao y lại đột nhiên không thoải mái?” Buông văn kiện trong tay xuống, Hoàng Hân Duật hỏi Thù mới vừa xem bệnh xong.


Quyển 2 - Chương 41

45 Edit: Băng Vy

Beta: Du, Pio

O0O—O0O

Người tới một thân quần áo nguyệt sắc, thân hình tiêm gầy trong bộ trang phục kia có vẻ có chút yếu đuối, khóe môi khẽ nhếch càng làm cho cậu ta trông có vẻ tăng thêm vài phần ôn hòa và nhã nhặn.


Quyển 2 - Chương 42

46 Edit: Băng Vy

Beta: Du, Pio

O0O—O0O

Thứ tôi muốn là tình yêu của em, là trái tim của em, không phải cái thứ cảm kích chó má kia! Em hiểu không!?

Vào lúc nửa đêm, Hoàng Hân Duật đốt điếu thuốc đứng ở bên cửa sổ trong phòng khách tối đen như mực ở tầng trệt nhìn về phía chòi nghỉ mát cách đó không xa, lật lại trí nhớ, hắn cơ hồ có thể dễ dàng miêu tả ra mỗi một chi tiết trong căn chòi nghỉ mát kia, dưới ánh trăng, dường như hắn càng nhìn thấy cảnh tượng ngày xưa Quân Trình cùng hắn ngồi ở trong chòi nói chuyện phiếm đùa giỡn.


Quyển 2 - Chương 43

47 Edit: Băng Vy

Beta: Du, Pio

O0O—O0O

“Tôi biết em không thích bị người khác chú ý quá mức, cho nên tôi ôm em, nếu mất mặt thì hai chúng ta cùng nhau mất mặt.


Quyển 2 - Chương 44

48 Edit: Băng Vy

Beta: Du, Pio

O0O—O0O

“Không hẳn là vì em, cũng là vì tôi. Tôi chán ghét bộ dạng người khác nhìn chằm chằm em, bởi vì điều đó khiến tôi khó chịu.


Quyển 2 - Chương 45

49 Edit: Băng Vy

Beta: Du, Pio

O0O—O0O

Từng nghĩ rằng yêu hắn, là chờ đợi cả đời.

Từng thừa nhận yêu hắn, là vực thẳm tuyệt vọng sâu nhất, nhưng hiện giờ yêu hắn, lại nghiễm nhiên biến thành tầng địa ngục đáng sợ nhất của y…

Ôm thân mình Từ Cửu Kỷ bởi vì vết thương mới vết thương cũ cùng với thiếu dinh dưỡng trầm trọng một thời gian dài mà có vẻ gầy yếu nhẹ tênh, Hoàng Hân Duật cảm thấy vô cùng đau lòng.


Quyển 2 - Chương 46

50 Edit: Băng Vy

Beta: Du, Pio

O0O—O0O

Trên đời này vốn không có nơi thuộc về tôi. . .   

Tập tễnh lê từng bước chân nặng nề, Từ Cửu Kỷ chậm rãi đi tới quầy tiếp tân của khách sạn, vừa định tiếp tục đi về phía cửa lớn thì quản lí trực đêm đã đi tới, khách khí hỏi:

“Thưa ngài, xin hỏi hiện tại ngài muốn rời khỏi đây sao?”

Hơi đề phòng nhìn vị quản lí kia, Từ Cửu Kỷ có chút không rõ dụng ý trong câu hỏi của anh ta, bởi vậy đơn giản ngậm miệng không đáp.


Quyển 2 - Chương 47

51 Edit: Băng Vy

Beta: Du, Pio

O0O—O0O

“Có lẽ em sẽ cảm thấy tôi rất ích kỷ, chỉ nghĩ đến bản thân, nhưng, tôi tình nguyện dùng thời gian cả đời để bù lại tự do mà em mất đi, cũng không muốn nhìn em giống như trước trước thống khổ mà sống.


Quyển 2 - Chương 48

52 Edit: Băng Vy

Beta: Du, Pio

O0O—O0O

“Ngăn cản không được thì cùng chết, chắc gì đó không phải là một loại hạnh phúc. ”

Hoàng Hân Duật trầm mặc ôm Từ Cửu Kỷ chậm rãi đi xuống lầu, vừa rồi khi hắn tới đây, đã đặc biệt dặn dò tài xế taxi đợi ở dưới lầu một chút, bởi vậy hắn nghĩ rằng giờ này taxi hẳn là đang ở tại chỗ chờ mới đúng, nào ngờ khi hắn đẩy cánh cửa làm bằng tấm ván gỗ mục nát ra, nhìn thấy không phải là chiếc taxi màu vàng bắt mắt, cũng không phải là người tài xế trung niên, mà là —— Tiểu Lưu?

Lại xác nhận mình không có nhìn lầm, kẻ trước mắt đang khẽ mỉm cười, bộ dạng đoan chính cung kính đứng ở ngoài cửa cách khoảng mười bước chân chờ hắn, đích xác chính là Tiểu Lưu vốn nên ở đại trạch Hoàng gia ở Đài Bắc an ổn nghỉ ngơi; Tiểu Lưu mà hắn cố ý an bài cho Từ Cửu Kỷ, chuyên phụ trách chăm lo cuộc sống sinh hoạt hằng ngày của y, cũng là thủ hạ của hắn!?

Lạnh lùng nhìn người trước mặt, trong mắt Hoàng Hân Duật hiện rõ sự đề phòng dò xét, hắn lặng yên nhẹ nhàng thả Từ Cửu Kỷ xuống, để y đứng sau lưng mình, trong lòng cũng cảm thấy kinh ngạc.


Quyển 2 - Chương 49

53 Edit: Băng Vy

Beta: Du, Pio

O0O—O0O

“Nếu muốn bảo vệ một người thì phải có khả năng, nếu không thể thì tất cả chỉ là nói suông.


Quyển 2 - Chương 50

54 Edit: Băng Vy

Beta: Du, Pio

O0O—O0O

“Em rõ ràng là không tin tôi. . . “

Khi Thiếu Ngọc Trình nhận được tin tức đêm qua đã mang về người tình mà trước mắt Hoàng Hân Duật coi trọng nhất đã là bảy giờ sáng.


Quyển 2 - Chương 51

55 Edit: Băng Vy

Beta: Du, Pio

O0O—O0O

“Tôi và cậu nói không chừng là giống nhau, giống nhau ở chỗ đều yêu một người không yêu mình…”

Ba ngày sau.


Quyển 2 - Chương 52

56 Edit: Băng Vy

Beta: Du, Pio

O0O—O0O

… Khẩu súng màu xám bạc tinh xảo chỉa vào thái dương Từ Cửu Kỷ

Hai ngày sau khi nhận được quan tài của Hoàng Du Triền, Thiếu Ngọc Trình theo lời vào rạng sáng năm giờ rưỡi mang theo Từ Cửu Kỷ một đêm chưa ngủ đi tới địa điểm trao đổi mà Hoàng Hân Duật chỉ định chuẩn bị đổi lại em gái của mình.


Quyển 2 - Chương 53

57 Edit: Băng Vy

Beta: Du, Pio

O0O—O0O

Em tin tưởng anh…

Cho dù anh gạt em, em cũng vẫn chỉ có thể tin tưởng anh…

Cho nên, đừng gạt em…

Tốn một phen lời lẽ mới làm cho người ta mang Thiếu Ngọc Trình đi, Diệp Quan Nghi cuối cùng cũng buông Từ Cửu Kỷ ra.


Quyển 2 - Chương 54: Phiên Ngoại :《 Đáp Án 》

58 Edit: Băng Vy

Beta: Du, Pio

O0O—O0O

“Đừng cự tuyệt anh. . . ”

Không biết do đâu, vào cái ngày trao đổi con tin kia Từ Cửu Kỷ ở trong lòng Hoàng Hân Duật khóc đến nỗi không biết là ngủ hay là ngất đi, sau đó đột nhiên y bắt đầu phát sốt, độ nóng không cao, cũng không biết vì sao lại sốt tới sốt lui giằng co suốt ba ngày.


Loading...

Truyện cùng thể loại



Kim Thiền Thoát Xác

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 11


Ảo Giác

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 10




Bạn Trên Mạng Làm Ma Cà Rồng

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 28


Đại Ma Vương Nhà Bên

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 27


Khuynh Thành Lạc Cửu Tiêu

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 50


Lão Ca, Cứu Mạng A!

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 12