21 Chúng tôi chạy sấp ngửa trên cái cầu thang đá cao sừng sững. Hansel dẫn đầu Chris bọc hậu. Cầu thang đó dẫn chúng tôi lên một lối đi rộng rãi, chúng tôi chạy thật nhanh trên mặt đất bằng phẳng.
22 Mặt trời hé rạng phía Đông, ánh sáng hửng dần soi qua những lớp lá vàng ruộm khiến tôi ngỡ như ánh năng của một ngày hè mát mẻ. Buổi sáng vẫn còn tinh mơ và lạnh lẽo khi chúng tôi lên đường.
23 - NHÀ!!!Hazel xông ngay vào phòng khách thả mình lên cái trường kỷ, cô trông rất thoải mái và mãn nguyện. - Ôi, mình sẽ không bao giờ phàn nàn về việc phải ở trong ngôi nhà này nữa! – Hazel nói.
24 - Vee! Em ở nhà không?Tôi giật mình, gập quyển sách đang đọc lại, ngay sau khi nghe tiếng Hansel nói vọng lên từ tầng một. - Yeah. Đợi em một lát, em xuống ngay!Nếu Hansel không gọi chắc tôi cũng chẳng thể nhớ rằng mình vẫn đang mặc nguyên bộ quần áo ướt đẫm trên người.
25 1 tháng sau. Bóng tối đang dần bao trùm lấy thành phố. Hansel đã cố động viên tôi cả chục lần từ khi chúng tôi đặt chân tới đây, một thành phố bỏ hoang, ở chốn khỉ ho cò gáy.
26 Khi chúng tôi về tới nhà cũng đã gần nửa đêm. Tôi rã rời chân tay, tinh thần kiệt quệ sau một ngày DÀI ở “zombieland”. - Em đi ngủ đây! – tôi nói. - Còn bữa tối? – Hansel vừa hỏi, vừa đưa tôi cái túi bánh mì.
27 Hansel cứ ngỡ anh đã vào nhầm nhà. Nhạc vang lên từ loa, lửa lập lòe ở lò sưởi, và còn có cả mùi thơm của thức ăn tỏa ra từ bếp. Mà không thể nói là nấu được phải nói là đốt.
28 Sau cuộc hội ngộ đêm Giáng Sinh, Hazel đã quay bước đi mà không thèm quay mặt lại. Tôi và Hansel cũng chẳng buồn nấn ná ở chỗ đó sau khi cô đi, mà ngay lập tức trở về nhà.
29 Hôm nay là ngày 23 tháng 1, mồng một Tết nguyên đán, và cũng chính là sinh nhật tôi. Sinh nhật tôi 20 tuổi. Trước giờ tôi vốn là một fan-hâm-mộ-cuồng-nhiệt của ngày chủ nhật, nhưng có vẻ như hôm nay, một ngày chủ nhật đẹp trời, hứa hẹn sẽ là một ngày chủ nhật địa ngục thay vì thiên đường như mọi ngày cuối tuần khác.
30 Mặt trời dần khuất dạng đằng sau dãy núi, tôi tự buộc mình đứng dậy. Toàn bộ khớp của tôi kêu răng rắc, chân phải từ tê cứng vì ngồi im quá lâu, phải đi lại một chút mới có cảm giác trở lại.
31 Tôi thật chẳng muốn tranh cãi nhiều lời với Erowyn, và chắc cô cũng biết điều đó nên đã không giữ tôi lại khi tôi quay lưng bỏ đi. Nếu đó chưa đủ thay thế ột câu từ chối thì tôi không biết phải làm gì khác nữa.
32 Marice ngồi lặng lẽ ngồi một mình trong thư phòng. Gương mặt kiều diễm với ngũ quan tinh tế như một bức tượng điêu khắc tinh xảo của Marice gần như đông cứng trong sự nghiêm nghị của một quý cô thế kỷ trước.
33 Tôi đang bận hòa mình vào với bài hát thì Caris giựt mạnh tai nghe nhạc của tôi ra, chị cố làm một vẻ mặt nghiêm túc đến quá thể, nói thật, vẻ mặt đó chẳng hợp với chị tí nào.
34 Hansel ngồi trên mặt đất cứng ngắc và lạnh lẽo. Mắt anh khô rang, tuy vậy chúng vẫn từ chối chớp xuống. Chúa ơi, anh vừa làm gì vậy? Anh đã tấn công Venus, tại sao anh lại làm vậy? Đó là câu hỏi đến anh cũng không thể trả lời được.
35 Không khí trong phòng khách lúc này chắc chắn không thể giữ chân bất cứ ai có ý định bước ra, chẳng ai muốn chịu sự ảnh hưởng của một không khí tràn đầy áp lực, nó có thể ảnh hưởng tới lời nói, hành động của bạn một cách tiêu cực.
36 Tôi đã bỏ nhà đi đã được hơn chục năm nay rồi nên tôi có thể chắc chắn rằng mình không có làm nên tội tình gì nặng nề tới mức cả đội kéo tới đây để hỏi tội tôi, đấy là không muốn nói là không làm gì hết.
37 Khi tôi buồn chán, hay căng thẳng như lúc này đi làm vài chầu rượu để rồi say tới không còn biết gì và sáng hôm sau sẽ là một màn hangover ngoạn mục, và đó chính là cái đích mà tôi đang tiến tới lúc này.
38 Tôi ngủ nướng tới quá trưa, tôi thậm chí có thể ngủ tới ngày hôm sau nếu như không phải tiếng chuông điện thoại đáng ghét réo như điên. Tôi chỉ định giải thoát chính mình khỏi âm thanh inh tai, nhức óc đó nhưng cái điện thoại cảm ứng khỉ gió, tôi chỉ lướt tay qua một cái là màn hình đó thôi mà đã thành trả lời điện thoại.
39 Central Park ngày thu gió thổi làm tóc tôi rối tung lên và khi tôi vấp phải một hòn đá Chris đã nắm lấy tay tôi, tôi cũng để mặc anh nắm tay mình như thế.
40 Năm phút sau khi thức dậy, sau khi vệ sinh cá nhân xong, tôi xuống bếp và chuẩn bị ình một bát bỏng ngô thật lớn thơm phức và một cốc kem tươi vị va ni thật bự.