101 "Đi, đi xem”Vương Xán nghe thấy trong rừng cây truyền đến từng trận hổ gầm, trong mắt hiện lên một chút hưng phấn. Hổ, không ngờ có hổ xuất hiện. Bốn người men theo tiếng rống giận dữ của hổ, bước nhanh đi đến, tuy rằng còn không có thấy hổ, nhưng lại đã có thể cảm nhận được trong rừng cây truyền đến cảm giác áp bách ẩn chứa trong tiếng hô của hổ.
102 Một mũi tên trí mạng. Hai mũi tên tối đen, hai mạng của hai con mãnh hổ. Thanh niên quay đầu lại liếc mắt, đánh giá một chút, chỉ thấy trên trán hai mãnh hổ nằm trên mặt đất có máu tươi màu đỏ tươi tràn ra theo mũi tên, đem mặt đất nhuộm thành màu đỏ, đã bị chết không thể chết lại, tài bắn cung, thanh niên cũng vô cùng điêu luyện, người có thể sử dụng cung tiễn đứng ở đàng xa bắn chết hai con hổ, thanh niên tự hỏi hắn cũng có thể làm được, nhưng mà thanh niên không có mang cung tiễn theo trên người mà thôi.
103 Sau khi trở về Nam Trịnh thành, Vương Xán lập tức cho Vương Việt phái người hỏi thăm tin tức của Triệu Vân, mau chóng tìm ra nơi đặt chân của Triệu Vân.
104 Trong nhà, khách và chủ ngồi xuống. Vương Xán vung ống tay áo, cười nói: "Khổng Tử nói: Có bằng hữu từ phương xa tới, không uống không vui, ở xa tới là khách, Tử Long, không mời ta uống một chén?”Da mặt hơi dày, da mặt dày, da mặt rất dày.
105 Triệu Vân nghe Vương Xán nói xong, trong lòng lộp bộp một chút, Vương Xán vẫn nhịn không được hay sao?Mời chào! Vòng vèo xa như vậy, vẫn đã quay trở lại.
106 Triệu Vân kinh hô hai tiếng, trên mặt lộ ra vẻ cực kỳ kinh ngạc, liền vội vàng hỏi: "Lão tiên sinh, vậy trong đó có lí do gì khác sao? Một bên là giặc Khăn Vàng? Một bên là đại nho trong nước? Vương Xán muốn trở thành đệ tử của Thái Ung , nếu không phải là Vương Xán cùng Thái Ung có quan hệ gì đó không muốn người khac biết, bằng thân phận đại nho của Thái Ung, thì tuyệt đối không thể thu Vương Xán làm đệ tử.
107 Thành đông, Giáo trường. Tám tòa Diễn vũ thai được tạm thời dựng lên tạo thành hình bát quái, nằm quanh khu vực trung ương của Giáo trường, tám tòa Diễn vũ thai được dựng tạm thời này đều dài, rộng hai trượng, giống như một lôi đài lớn.
108 Triệu Vân tùy ý thong dong, trên mặt mang theo vẻ tươi cười thản nhiên, làm cho người ta cảm thấy như gió xuân quất vào mặt. Nhưng mà, tráng hán tay cầm đại đao đứng ở phía trước Triệu Vân, nhưng không có sảng khoái như những người khác, thần sắc ngưng trọng, trên mặt lộ ra một tia kiêng kị.
109 Triệu Vân dùng một thương đâm chết tráng hán, trực tiếp khiến cho võ giả xung quanh im lặng không trả lời được, không dám đi lên khiêu chiến. Vương Xán ngồi ngay ngắn ở trên đài duyệt binh, trên mặt lộ ra vẻ mặt đắc ý, hướng Tuân Du ở bên cạnh hỏi: "Công Đạt, Triệu Vân này như thế nào? Có thể đào tạo không?”Tuân Du vuốt ve râu ngắn ở dưới hàm, trầm mặc một lát, cuối cùng lắc lắc đầu, thản nhiên nói: "Chủ công, nếu chỉ xem võ nghệ, năng lực Triệu Vân không thua gì Chu Thương, Bùi Nguyên Thiệu, quả thật là một nhân tài, đáng giá chủ công mời chào.
110 Sắc mặt Vương Xán trầm xuống, lúc này quát mắng: "Thương thuật của Tử Long điêu luyện, võ nghệ tuyệt luân, ta thật vất vả mời đến, hai người các ngươi lỗ mãng vô lễ như thế, còn ra thể thống gì, nhanh lui ra.
111
112
113
114
115
116
117
118
119
120