21 Màn đêm dần buông xuống. Mọi vật chìm vào giấc ngủ. Trong phòng bệnh 152, chàng trai nắm lấy tay cô gái, cô gái thì ngủ say. Hắn khẽ vuốt tóc nó, hôn lên mái tóc đen óng mượt mà.
22 - Nè, giận hả? - Nó vừa cầm cái nón bảo hiểm vừa dò xét hỏi hắn. - Ừ. Mày suy nghĩ xem mày làm gì sai đi Nhi Nhi. Hắn tiến lại gần đội cho nó cái nón bảo hiểm rồi nhấc nó lên xe phóng đi.
23 Một tuần ăn chơi nhảy nhót của nó trôi qua nhanh chóng. Cả trường bắt đầu bước vào kì thi học kì căng thẳng. Bọn nó cũng như vậy. Cả tuần chơi bời, còn ba ngày thì lao vào học như điên.
24 8 giờ tối tại nhà nó. . . . . . . . . . Hắn ở nhà nó đợi đêm đến. Hắn vác một bao tải toàn súng, kiếm, đạn,. . . làm nó sợ muốn chết. Ai ngờ trong nhà hoàng tử Nam lại chứa mấy vũ khí này chứ.
25 Sau ba ngày chờ đợi, cuối cùng cũng biết kết quả thi học kì. Con trưởng chạy vào lớp, trên tay là một tờ giấy báo điểm, hô to: - Về chỗ mau mau. Có điểm rồi.
26 - Cho tao đi đi Nam đẹp trai à. Cho tao đi đi. - Ở nhà ngoan đi. Tí tao về mua tokboki với bánh cá hàn quốc cho. Chẳng là hôm nay là ngày thứ ba từ khi anh Vân Nhi bị giam thôi.
27 Ánh sáng chiếu xuyên qua cửa sổ. Từng tia nắng nhảy múa trên sàn nhà, chiếu rọi vào thân hình bé nhỏ của cô gái trên giường. Nó tỉnh dậy, đầu đau như búa bổ.
28 6 giờ tối. . . . Khách khứa đã tới nhà nó đầy đủ, vậy mà con lợn vẫn ôm con gấu bông ngủ từ 12 rưỡi trưa tới giờ. Trư Bát Giới phải gọi nó bằng cụ. Chậc chậc.
29 Sau khi ngồi máy bay ba tiếng, cuối cùng nó và hắn cũng được đặt chân đến Pháp. Ở Pháp đang là mùa đông, tuyết giăng trắng đường. Các cặp đôi tay trong tay đi dưới cơn mưa tuyết tạo nên khung cảnh thật lãng mạn.
30 Vậy là, dưới tháp Eiffel, nó và hắn là của nhau. Bờ sông Seine đã chứng kiến đoạn đường đầu tiên của chúng nó. Hắn khoác tay nó ngồi xuống bãi cỏ. Gió từ sông thổi vào khiến nó rùng mình.
31 Một tuần chơi tại nước ngoài của tụi nó kết thúc trong vui vẻ. Sáng hôm sau, vừa bước chân vào cổng trường thì một loạt tiếng xôn xao lại nổi lên. - Ồ! Chị Nhi kìa.
32 Hai tiết học trôi qua. Cái nóng của đầu hè đổ xuống khiến chúng nó mệt lừ người. Lết cái thân 48 kg xuống ba tầng lầu, cuốc thêm một đoạn xuống căntin, cuối cùng nó đến nơi.
33 - Ừ. Tối gặp. Nó len lén đứng ngoài ban công phòng hắn thì thấy hắn cúp điện thoại. Lạnh quá. Nó run run muốn bước vào cửa nhưng lại sợ. - Mày sắp chết cóng rồi còn không vào đi.
34 Nó giật mình tỉnh dậy giữa đêm. Với tay lấy cái điện thoại trong túi, bật màn hình "00 giờ 06 phút". Nó loạng choạng đứng lên thì gục xuống. Khẽ rên một tiếng, nó tập tiễng bước vào phòng tắm.
35 Sáng sớm, căn nhà của nó tràn ngập mùi thức ăn. Nó vệ sinh cá nhân rồi thay quần áo đồng phục vừa xuống nhà đã thấy hắn. Nó giục hắn ăn sáng nhanh nhanh rồi mau đến trường.
36 Trời còn chưa sáng, hắn đã lôi xềch xệch con lợn còn ngái ngủ vào phòng vệ sinh cá nhân. Nó ngáp ngắn ngáp dài hỏi hắn: - Mấy giờ rồi? - 4 giờ 21 phút.
37 Sau ba tiếng ngồi máy bay, cuối cùng bọn nó cũng đến nơi. Nó từ từ mở mắt, ngạc nhiên chỉ vào người bên cạnh: - Sao mày lại ở đây? Hắn thở hắt ra, lấy ngón tay dí vào đầu nó, nói: - Đứa nào buồn ngủ rồi kêu Thư gọi tao xuống? Nó cười trừ rồi hỏi sang chuyện khác: - Đến nơi chưa? - Rồi.
38 Hắn tung tăng cầm bịch ngô nướng đi ra ngoài cửa hàng. Ngó ngang ngó dọc chẳng thấy ai, hắn bắt đầu loạn. Nó lại đi đâu rồi? Không biết đường mà cứ chạy lung tung là sao? Hắn nhìn xuống đất rồi phát hiện cái điện thoại cùng bức ảnh của nó.
39 Sau khi đi chơi về, cô và anh phải lập tức bay sang Pháp. Nó và hắn sáng sáng lại nắm tay nhau bước trên con đường đến trường. Nụ cười rạng rỡ, từng cái nắm tay vô tư làm tim cả hai cùng loạn nhịp.
40 Đúng 11 giờ sáng, nó và hắn có mặt tại công viên. Nó dáo dác nhìn quanh một vòng rồi chỉ vào chỗ cưỡi ngựa gỗ, nói: - Chơi cái này đi. Hắn nheo mắt nhìn chỗ nó chỉ rồi lại quay ra nhìn nó, phán một câu: - Mày mấy tuổi rồi còn chơi cái đấy hả? - Ba tuổi.