301
302
303
304
305 Địa long sáu chân ngóc đầu lên, trong đôi mắt của nó hiên lên vẻ khinh bỉ và mong mỏi. Mặc dù uy lực của một thương này vô cùng mạnh mẽ, nhưng cũng chỉ như vậy, còn xa mới bằng uy năng khôn cùng khi kiếm phách nổ tung ngưng tụ.
306 - Giết, giết, giết. . . Doanh Thừa Phong hét to mấy tiếng, mỗi một lần hắn điên cuồng hét lên, luồng khí cuồng bạo trên người càng tăng thêm mấy phần.
307 Hồn phách của linh thú, đây đã là hồn phách của linh thú thứ hai Doanh Thừa Phong tự tay thu hoạch được. Thứ này cực kỳ hiếm thấy, Linh Sư bắt linh bình thường cả đời cũng không chắc gặp được một con, nhưng trong vòng một năm ngắn ngủn Doanh Thừa Phong đã săn bắt thành công được hai con.
308 Hai mặt trời trên không trung rơi xuống núi, cả vùng đất bao trùm một màu đen tối, ngay một chút ánh trăng cũng không có. Trong hoàn cảnh giơ tay không thấy năm ngón này, hoạt động cuả nhân loại sẽ chịu hạn chế rất lớn, nếu là người bình thường trên con đường xa lạ, sợ là không đi được.
309 Hai người nói chuyện tương đối mau lẹ, gần như chỉ khoảng nửa khắc đã đưa ra ước định. Cho đến lúc này, đám côn trùng mới xông tới, phát ra tiếng vù vù cực lớn, bao vây hai người bên trong.
310 Trên mặt Đường Tử hiện lên một tia đắc ý, nói: - Doanh huynh, phong linh thạch có chứa lực quang minh ở trên thế giới này quả thật không hề ít, nhưng nếu như thật sự không hề có lẫn một tia phích hạ nào thì thật là hiếm thấyDoanh Thừa Phong khẽ rùng mình nói: - Đường huynh, hai viên quang minh chi thạch này có phải là được hình thành tự nhiên không?Trước kia hắn đã từng nhìn thấy Phong Linh thạch, trên cơ bản đều là do Linh sư bộ linh tạo thành, tuy nói phong linh thạch chính là được hình thành từ một số khoáng vật đặc thù trong thiên nhiên nhưng nếu như các linh sư sử dụng linh lực thì cũng có thể tạo nên được.
311 - Khoan đã. Doanh Thừa Phong đang vội vàng đi phía trước đột ngột ngừng lại, quát nhẹ một tiếngĐường Tử lập tức dừng bước, hắn liếc nhìn Doanh Thừa Phong, trầm giọng nói: - Doanh huynh, huynh có phát hiện gì sao.
312 Sau khi nhìn thấy đường cong của la bàn thì sáu người đều không hẹn mà cùng thở phào nhẹ nhóm, mà vị trẻ tuổi khoảng hai mươi mấy bị sơi tơ hồng chỉ trúng thì vẻ mặt lại xanh mét.
313 Quang mang ánh mặt trời chiếu rọi hào quang nóng rực về phía mặt đất, toàn bọ đại địa đều nóng lên. Nhưng lúc này Hoắc Đồng lại cảm thấy thân thể mình hơi phát lạnh, giống như là có một thùng nước lạnh dội xuống đầu khiến từ đầu đến chân của hắn đều lạnh lẽo thấu xương.
314 Trong thông đạo yên tĩnh không có bất kỳ âm thanh nào cả, nếu như không phải từ trên đỉnh đầu phảng chiếu xuống ánh sáng lốm đa lốm đốm thì tòa tháp tháp Truyền Thừa khổng lồ này quả thực chính là một Cửu Khúc Thập Bát Loan lạnh như băng.
315 VuMôt đao bong dang quy di bât chơt loe lên ơ phia trươc, phat ra âm thanh giông như môt mui tên nhon rach pha không gian, vươt qua bên canh ngươi cua Doanh Thưa Phong rôi sau đo biên mât.
316 BaMột thương mạnh như phong hỏa hung hăng đâm trúng điểm đen trên đùi của thạch nhânThân thể thạch nhân vốn cứng như kim cương, cho dù Bá Vương thương của Doanh Thừa Phong cũng không thể đánh tan.
317 Nguồn ánh sáng ấm áp giống như ánh mặt trời nhảy nhót trên tường đá, hào quang màu trắng ngà bao phủ cả thông đạo và đại sảnh. Doanh Thừa Phong cuộn tròn mình lại nằm trên mặt đất, dường như vì quá đau đớn mà hắn đã hôn mê bất tỉnh.
318 Đường Tử hơi sửng sốt, hắn cười khổ nói: - Trách không được ngươi lại không giết chết ta, hóa ra là muốn có được cơ mật này, ha haDoanh Thừa Phong hừ lạnh một tiếng, mũi thương xoay mình, lập tức một cơn đau nhức thấu tâm can khiến Đường Tử run lênTuy ở ngoài mặt Doanh Thừa Phong rất bình tĩnh nhưng trong lòng lại không ngừng nghi ngờ.
319 - Vì, vì saoĐường Tử thì thào hỏi, đôi mắt của hắn toát ra vẻ đau khổ, giãy dụa. Lúc tất cả sức sống trong cơ thể đều bị diệt sạch, cho dù sức mạnh quang minh có cường đại thì cũng không thể dung nhập vào trong cơ thể một người chết, chỉ có thể kéo lại một chút hô hấp trước khi tinh thần của hắn chưa biến mất hoàn toàn.
320 Vững vàng đi từng bước đến nơi rất cao. Nhưng mà lực áp bách cũng vẫn tồn tại ở khắp nơi, và không ngừng gia tăng theo bước tiến về trước của hắn. Mỗi khi hắn tiến về trước một bước, thân thể của hắn liền phân chia trầm trọng, chân khi di chuyển trong cơ thể cũng trở nên chậm chạp, dường như là bị sức lực thần bí này giam cầm nên không thể di chuyển tự nhiên được.