21 ~Hai tháng sau
~"Bụp". . .
- Ái chà, lại lên kết nguyên tầng mười sơ kì rồi! Khó mà nghĩ tới a!
Thiên Mặc đứng dậy, khởi động cơ thể, từng tiếng rắc rắc của xương cốt vang lên.
22 Tên đại ca dò xét Thiên Mặc rồi hỏi hắn:
- What is mày name?
- Thiên Mặc! - Hắn lạnh nhạt trả lời.
Tên kia nở nụ cười quyễn rũ nhìn Thiên Mặc rồi từ từ nói:
- Thiên Mặc tiểu đệ chắc cũng không phải ngốc nghếch, mà chúng ta đây quanh năm lăn lộn ở Lôi Vụ Sâm Lâm nên cũng không biết mấy từ hoa mĩ.
23 - Tiểu tử không biết trời cao đất dày, đừng nghĩ có thể làm bị thương Đại Hổ và Nhược Lam thì cũng có thể làm như vậy với bọn ta, kết nguyên căn bản khác với kim đan! - Tam Sâm tức giận nói.
24 - Không ổn rồi!
Đại Vĩ lo lắng, đã qua gần nửa canh giờ mà tiểu tử trước mắt này cứ liên tục ra đòn không ngừng nghỉ, giống như là chân nguyên của hắn không bao giờ cạn vậy, mà trong khi đó chân nguyên của Đại Vĩ đã tiêu hao một nửa rồi, nếu tiếp tục như vậy thì e rằng kẻ phải chết là hắn.
25 Tiếng nổ lét đét từ bếp lửa vang ra, một vài tiếng hú của yêu thú thỉnh thoảng vang lên, lúc này trời đã tối. Trên bầu trời lấp lánh hàng vạn ánh sao, không biết được trong những ngôi sao đó sẽ có ngôi sao nào giống như nơi này.
26 - Bạch Vũ, ngươi không cảm nhận được nơi nào có bảo vật sao?
- Cái gì cũng phải từ từ chứ, lão đại sốt ruột làm gì!
Đây là hai câu nói được nói nhiều nhất trong vài ngày gần đây.
27 - Thôi, thà làm như vậy còn có thể kéo dài mạng sống! Để đệ hấp thu chất độc cho!
Hàn Phong nói, thường ngày hắn rất yêu thương biểu muội này, nếu có thể kéo dài tính mạng cho muội ấy thì tại sao hắn không làm.
28 Thiên Mặc hấp tấp chạy lên phía trước, nhưng chỉ một lúc sau khuôn mặt hắn đen lại, nhầm to rồi.
Không ngờ sự cẩn thận của hắn lại bị mất đi trong giây lát.
29 Linh khí của linh ngọc rút ra được Thiên Mặc điên cuồng thôn phệ, chân nguyên trong kinh mạch ngày càng dồi dào, nhưng để đột phá vẫn chưa đủ.
" Ầm ầm ầm", lại ba đường sét liên tục đánh xuống, ba đường này mạnh hơn ba đường trước nhiều lắm.
30 Hồng Ngọc cũng chỉ là kim đan tầng hai đỉnh phong, lại nói đầu độc giác yêu hổ này có sức lực rất lớn, độ nhanh nhẹn cao, muốn đối phó thì rất khó.
- Mọi người cùng lên đi, chỉ là một con độc giác hổ cấp ba trung kì thôi cần gì phải sợ.
31 Sâu trong Lôi vụ sâm lâm, thời điểm này đã là lúc bóng tối bao trùm. Thỉnh thoảng vang lên vài tiếng yêu thú, nơi này có bốn người đang ngồi quanh một bếp lửa đỏ rực, không ai khác là nhóm người Thiên Mặc, ở nơi đó không xa lắm là Bạch Vũ đang nằm nhắm mắt, cũng không biết là nó đang ngủ hay chỉ là tĩnh tu.
32 - Khoan đã, để vào trong lấy đồ rồi đập sau!
Hàn Phong nói với Thiên Mặc. Tuy là bực mình nhưng cũng phải là cầm được vài bảo bối trước rồi lại tính sau.
33 Lúc này nhóm người Hàn Phong đang chăm chú nhìn vào trong ao sen nhỏ.
- Chuyện gì xảy ra?
Thiên Mặc kinh ngạc nhìn xuống dưới ao, hay đúng hơn là đang nhìn vào những bông hoa sen kia.
34 - Đều là lam băng ngọc tủy!
Hồng Ngọc và Khánh Như cũng khiếp sợ kêu lên. Thứ này trân quý thế nào, mấy người đều biết. Đừng xem ở đây có sáu tấm mà nghĩ lầm, không phải ai cũng có cái này đâu, lam băng ngọc tủy căn bản là không thể mua bán được.
35 - Hừ!
Thiên Mặc nhìn bóng của người kia hừ lạnh một tiếng. Dùng mắt chó nhìn người không phải là hắn chỉ gặp một lần. Ở địa cầu hắn đã trở thành một thiên tài sau đó bị lụi bại, bất quá kiếp này hắn sẽ không như vậy.
36 Thiên Mặc nhìn xung quanh cái động phủ này một lúc. Trên tường động phủ, dưới nền còn bám lên những vết máu còn chưa khô. Ở dưới ao sen vẫn không còn nước nữa mà là máu, thậm chí hoa sen kia cũng chết rụi, không còn nửa điểm sinh cơ.
37 "Huỵch", Thiên Mặc có vẻ mệt mỏi ngồi tựa lưng vào một gốc cây lớn. Bên cạnh hắn là Bạch Vũ còn đang nằm điều dưỡng lại lực lượng. Chạy hết một ngày đêm, Thiên Mặc hắn mới hết cái cảm giác nguy hiểm, tuy vậy hắn và Bạch Vũ cũng là đã cạn sức lực, chân nguyên hao tổn nhiều lắm.
38 Thiên Mặc trong lòng suy nghĩ cũng là tán thán Vương Lâm một chút là một cái trận sư cấp ba. Đừng nhìn một trận sư cấp ba thấp mà xem thường, muốn trở thành một đại sư không phải dễ dàng đâu, ngay cả một thiên tài đệ tử tu luyện dùng hết tài nguyên cũng chưa chắc đã có thể trở thành một trận sư cấp ba.
39 - Ra tay!
Cơ hồ khi Thiên Mặc và Kim Côn gật đầu thì Vương Lâm liền tế xuất một đại chùy tám góc, xông thẳng vào đầu bạch bối mao lâm cấp ba viên mãn kia.
40 - Ha ha ha!
Nghe Thiên Mặc nói, Kim Côn ha ha cười như bị điên, đôi mắt hắn nhìn Thiên Mặc như nhìn một tên tiểu tử không biết trời dày đất cao vậy, à là trời cao đất dày vậy.
Thể loại: Trọng Sinh, Xuyên Không, Đam Mỹ
Số chương: 135
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Huyền Huyễn
Số chương: 79