21 - Nhậm Tây Hoa, là Nhậm Tây Hoa. Đệ tử nội môn mới vừa nhập môn một năm Nhậm Tây Hoa, lại xông vào Thiên bảng!
- Đứng thứ bảy mươi hai. Không, đã là thứ hạng bảy mươi mốt.
22 - Đài đấu võ?
Ánh mắt Diệp Chân híp lại, trong nháy mắt hiểu ra dụng ý ác độc của Lý Học Long.
Đệ tử ngoại môn của Tề Vân tông cấm đấu riêng với nhau, một khi bị phát hiện, nhất định sẽ trừng phạt nghiêm khắc.
23 Thời điểm ở trên đài đấu võ, Lý Học Long bị Diệp Chân đánh no đòn, xương cốt toàn thân gãy răng rắc răng rắc, trong miệng mũi cũng bắt đầu phun ra máu tươi, mới bị Diệp Chân dùng một cước đạp bay.
24 Chỉ có bước vào Tàng Kinh Lâu, mới có thể biết Tề Vân Tông truyền thừa ngàn năm khủng bố cỡ nào, mới có thể rõ ràng vì cái gì cho dù là làm tạp dịch, ngàn vạn gia tộc trong thiên hạ cũng sẽ đưa tử đệ nhà mình vào Tề Vân Tông.
25 Rầm rầm rầm!
Tiếng quyền như lôi, lá rụng như mưa.
Trong rừng cây ít có dấu chân người, thân hình của Diệp Chân không ngừng di động, quyền thế mạnh mẽ thoải mái, động như lôi đình, tĩnh như gió nhẹ, một quyền đánh ra, một cây Thiết Chi Tùng lớn cỡ cái chén ăn cơm đứt gãy.
26 - Hoa Ly của Thải Y Tiên Tử bị bệnh, ngày càng táo bạo, không chịu ăn uống, nếu có người trị hết, ban thưởng năm trăm điểm cống hiến tông môn.
Nhiệm vụ tông môn này, khiến cho Diệp Chân nhớ tới một tháng trước hắn ngẫu nhiên nhìn thấy Thải Y Tiên Tử, lúc đó Thải Y Tiên Tử đang ôm Hoa Ly ở trong đại điện tông môn cầu y, mặc dù chỉ ở rất xa thoáng nhìn, nhưng Diệp Chân vẫn nhìn ra Hoa Ly của Thải Y Tiên Tử không thích hợp.
27 - Ngươi chính là Diệp Chân?
Đầu ngón tay nhấc lên, Diệp Chân giống như một con rối, bị Thải Y Tiên Tử đột nhiên phủ xuống nắm ở trong tay, không thể động đậy chút nào, ngoại trừ con mắt có thể chuyển động, thì nửa chữ cũng không thể phun ra.
28 - Cái này. . . Nguyên nhân rất phức tạp, một lời nửa câu nói không rõ ràng, chúng ta vẫn là trước trị liệu Hoa Ly đi, trị liệu cũng phải một hai ngày, ngươi xem tình huống hiện tại của Hoa Ly.
29 Phải nói, dị biến phát sinh ở trong cơ thể Diệp Chân.
Ngay thời điểm Huyễn Ảnh Xà Vương bỏ mình, Thận Long Châu yên lặng ở trong ngực Diệp Chân, cơ hồ giống như vật chết, đột nhiên nhảy lên, phát ra quang hoa.
30 - Ngươi không sao chứ? Thật xin lỗi, vừa rồi ta quá gấp đuổi theo Tố nhi. . .
Lúc này Thải Y mới nhớ ra vừa rồi Diệp Chân ở cùng một con Huyễn Ảnh Xà Vương còn chưa chết là nguy hiểm cỡ nào.
31 - Ngô chấp sự, ta đến giao nhiệm vụ, đây là biên nhận.
Trong đại điện Tông môn, Diệp Chân đi đến trước mặt Ngô lão chấp sự chuyên quản nhiệm vụ tông môn, đưa lên biên nhận của Thải Y Tiên Tử nói.
32 - Diệp Thắng, Diệp Siêu, tại sao các ngươi lại ở chỗ này? Các ngươi bị làm sao vậy?
Vẻ mặt của Diệp Chân kinh ngạc.
Hai đệ tử ngoại môn đột nhiên xuất hiện ở trong phòng kia, Diệp Chân quen biết, hơn nữa còn có chút ít liên hệ máu mủ.
33 Hưu!
Một đạo kiếm quang màu băng lam mang theo hàn ý vô tận bắn về phía Diệp Chân, kiếm ý băng hàn kia, để toàn thân Diệp Chân bao phủ một tầng sương trắng.
34 Hô!
Thở dài một hơi, Diệp Chân chậm rãi mở hai mắt, đôi mắt hiện lên một tia thất vọng.
- Còn không có đột phá. . .
Ba tháng, còn kém ba ngày liền đầy ba tháng.
35 - Kim sư huynh, Tẩy Tủy Đan được cược hay không?
Diệp Chân đi đến trước mặt Kim Nguyên Bảo hỏi. Cơ hội tốt như vậy, Diệp Chân không vì mình kiếm một số, đó mới gọi ngốc.
36 Thoáng chốc, âm thanh liều lĩnh của Diệp Chân giống như tiếng sấm mùa xuân nổ vang khắp Đông Lai Phong, tiếng vọng không ngừng, trong nháy mắt đánh thức rất nhiều đệ tử đang khổ tu.
37 - Có gì không dám!
Thần sắc của Hồng Báo vốn là khẽ giật mình, sau đó nhanh chân xông về phía Kim Nguyên Bảo.
- Còn cảm ơn ngươi nhắc nhở ta, cơ hội lấy không bạc, không mua mới ngu ngốc!
Kim Nguyên Bảo cắn răng nghiến lợi nhìn chằm chằm vào Diệp Chân, hận không thể xé cái miệng của Diệp Chân ra, nếu không phải Diệp Chân, hắn cũng không cần tổn thất một khoản này.
38 Ầm!
Quả đấm của Hồng Báo lóe ra kim quang, cơ hồ như sao băng màu vàng đánh vào đầu vai của Diệp Chân, mọi người dưới đài lập tức nín thở.
Rất nhiều đệ tử ngoại môn chờ mong, hoặc là nói phỏng đoán tình cảnh Diệp Chân bị một quyền đánh bay không có xuất hiện, trong nháy mắt ấy, đầu vai của Diệp Chân lấy một loại tần suất kỳ quái không ngừng lay động, tình hình kia, có chút giống gợn sóng, nhưng càng giống một thân rắn trơn trượt.
39 - Diệp sư đệ, không không, hiện tại phải gọi ngươi Diệp sư huynh. Nào, ta tính toán giúp ngươi, ngoại trừ bộ phận chung ra, chúng ta tổng cộng kiếm mười một vạn lượng, chia đều, ta và ngươi mỗi người.
40 - Trách không được Hồng Báo biết Võ kỹ Nhân giai Hạ phẩm.
Sau khi tiễn Lưu chấp sự, Diệp Chân mới hiểu rõ vì sao một đệ tử ngoại môn như Hồng Báo, lại biết Võ kỹ Nhân giai Hạ phẩm, hơn nữa còn có Chân Nguyên tương xứng với hắn đã trải qua Thận Long Châu rèn luyện.