21 Chưởng quầy nóng nảy, ngăn ở trước cửa tiệm, gấp đến độ sắp khóc :”Các vị lão gia công tử, phu nhân tiểu thư, các ngươi chưa trả tiền…”Lời hắn chưa dứt liền bị người đẩy ngã một bên, đám người như ong vỡ tổ chạy tán loạn.
22 Đám người bỗng nhiên an tĩnh lại, lại càng yên tĩnh hơn bình thường. Cẩm Ngôn được Lãnh Nguyệt một bên gắt gao che chở, đứng ở giữa đám người, giờ phút này đều bị sợ hãi bao trùm, Cẩm Ngôn thật sự không hiểu gì, liếc mắt nhìn Lãnh Nguyệt một cái, Lãnh Nguyệt liền nhéo nhéo ngón tay nàng, ý bảo nàng không cần cử động.
23 Sau đây là đôi lời muốn nói: Đang Nhi hiện tại đã đi làm lại, cho nên thời gian edit truyện không còn nhiều như trước, với lại hiện tại một mình lại ôm đến 5 bộ chuyện, vì vậy không có cách nào sắp xếp để post truyện này mỗi ngày 2c nữa, vì còn phải cùng lúc edit 4 bộ kia nữa, nên Nhi sẽ cố gắng edit đều chuyện này, với tốc độ 1 chương 1 ngày.
24 “Lột da?” Cẩm Ngôn chỉ cảm thất một trận lông óc nổi lên, toàn thân tóc gáy đều dựg lên. “Đúng vậy, còn sống mà chết như vậy, người nghĩ lại xem, nên có bao nhiêu thống khổ.
25 Dứt lời nàng liền thả lỏng cổ áo, lộ ra cái cổ nhỏ trắng noãn, Lãnh Nguyệt nhìn động tác của nàng, như thế mới bừng tỉnh, đúng rồi, nam nhân là phải có hầu kết, một chiêu này của tiểu thư rất hay!Nàng cũng nới cổ áo theo, quả nhiên, Lượng quỷ kia cẩn thận nhìn nhìn yết hầu hai người, lập tức liền phân phó thủ hạ của mình :”Hai người các ngươi, nhanh chóng đi đến tửu lầu nhìn đi, đem tất cả những người ở đó đều mang đến, dù phải quật xuống ba thước, nhất định cũng phải đem người đào cho ra! Mặt khác, hai người này… Hừ, thà rằng giết lầm, cũng không thể buông tha.
26 Hắn cách nàng rất gần, Cẩm Ngôn men theo ánh sáng hắt hiu của dạ minh châu thấy được nửa gương mặt của hắn, rấr trắng, trắng đến khiếp người, hơi thở lạnh lẽo giống như người chết nghênh diện mà đến, nàng chỉ cảm thấy tim mình đập thật nhanh, căn bản tìm không thấy tiếng tim đập của chính mình, chỉ có thể dùng hoảng loạn để hình dung, nhưng mà, trong giây lát, Lượng quỷ kia nhẹ nhàng lắc lắc đầu, nàng bỗng nhiên liền nghe thấy một tiếng hét thảm, tất nhiên là Lãnh Nguyệt ở sau lưng vọng lại.
27 Quỷ lao là một nơi tứ phía đều dùng song sắt gắt gao vây quanh, trên mặt đất lót cỏ dại, bỡi vì thời gian quá lâu, lại ẩm ướt, nên cỏ dại này không còn duy trì được dáng vẻ ban đầu, hơn nữa ẩm ướt liền kết thành từng mảnh từng mảnh, căn bản không phải là nơi người có thể ngủ được.
28 Lãnh Nguyệt ở lại, tuy rằng Lượng quỷ không nói gì, nhưg mà, đại phu kia hình như cũng bị nàng thuyết phục, đáp ứng sẽ chiếu cố Lãnh Nguyệt, Cẩm Ngôn thấy thế mới yên tâm tiêu sái rời đi.
29 Nàng bỗng chốc cảm thấy rất khủng hoảng, nhìn về phía ánh mắt của Quỷ đế, phi thường đề phòng :”Ngươi đã làm gì Lãnh Nguyệt?” Đúng rồi, nàng thế nào lại quên? Nghe đồn bên tron Quỷ đế rất tàn bạo thị huyết, giết người như ngoé a! Làm sao có thể nói ra lý do?Sau khi ý thức được điểm này, nàng cũng không quản người ngồi trước mắtcó phải là Quỷ đế hay không, không đợi hắn trả lời, nàng đã cấp tốc hướng hậu đường chạy đi.
30 Hắn cười cười, cư nhiên lại đối với Cẩm Ngôn nhẫn nại giảng giải :”Ba năm trước, Chung Cách mới phát quân tiêu diệt một tiểu quốc, cứ viện chính là mấy trăm vạn nhân khẩu Bắc Vũ, nhưng do hai quân giao chiến, sao có thể không để lại thương vong? Tuy rằng không thể nói rõ chỉ số thương vong lớn bao nhiêu, nhưng cũng đủ khiến hắn an dưỡng một thồi gian, nếu như bây giờ triều đình phát quân đáng Quỷ vương phủ, đây cũng coi như không phải là chuyện nhỏ đi! Bản đế tự nhận, hắn muốn tiêu diệt Quỷ vương phủ, so với một tiểu quốc Bắc Vũ lại càng phải cố gắng hết sức hơn, bên trong tứ quốc còn có Thuận Vu cùng Sở quốc, luôn luôn đối với miếng mồi ngon như Chu Cách đều như hổ rình mồi, thời cơ mà động, nếu lúc này mà triều đình xuất binh, đại thương nguyên khí sẽ có chỗ trống cho các quốc gia khác chui vào, đây cũng coi như là mất nhiều hơn được, cho nên, tiểu cơ trí bàn tính của ngươi, ở trong này căn bản là không thể thực hiện được.
31 Hậu đường lúc này cũng đã không còn tiếng thét nữa, nàng không biết Lãnh Nguyệt có còn hay không, cũng không biết Lãnh Nguyệt có bị thương không? Đáp án duy nhất, chỉ sợ cũng chỉ có thể nghe từ miệng Quỷ đế này, nhưng Quỷ đế là loại người nào, vừa nghe liền nghe ra manh mối bên trong :”Tình hình của nàng ta, một lát, ngươi tự nhiên sẽ biết, hiện tại, vẫn là nên tự quan tâm chính mình đi.
32 Hắn không có lập tức trả lời, mà chỉ chậm rãi hớp một ngụm trà, sau đó lười nhác chuyển động ly trà, tà nghễ tựa vào ghế phượng hoàng, giống như là đang lo lắng cái gì đó, Cẩm Ngôn thấy hắn không nói chuyện, trong lòng lại có chút không yên, nam nhân này che giấu quá sâu, nàng căn bản không thể đoán ra hắn đang nghĩ cái gì, con ngươi kia thâm trầm đen như biển, một chút cảm xúc cũng không lộ, cũng không biết hắn có nghe thấy đề nghị của mình hay không.
33 Kia là một hương thơm kỳ dị, từ sau khi Cẩm Ngôn ngửi thử, liền rất xác định, đó là mê dược. Dù sao cũng không ảnh hưởng đến tánh mạnh, cho nên nàng mới dám uống, lại không nghĩ tới dược tính của nó quá mạnh.
34 Ôn Hằng nghe xong liền gật gật đầu :”Bên ngoài thế sự rất loạn, ngày đại hôn của tỷ tỷ ngươi cũng Hoàng thượng cũng sắp đến gần rồi, mấy ngày nay, ngươi hay là tốt hơn nên ở lại trong phủ, không cần ra khỏi cửa.
35 Ánh mắt Ôn Ca Ngâm đảo quanh trên người Ôn phu nhân, lại rơi xuống trên người Ôn Cẩm Ngôn, khi rơi xuống trên người Ôn phu nhân, nàng nhẹ rút tay mình về, nói nhỏ :”Nương, chuyện này, ta không thể đáp ứng, Hoàng thượng tứ hôn đã ban thánh chỉ xuống, kết cục cũng đã định như vậy rồi.
36 Ôn phu nhân nói xong hai hốc mắt liền đỏ lên, rõ ràng chính là vừa đau lòng lại vừa bất đắc dĩ. Trong lòng Cẩm Ngôn ấm áp dào dạt, nàng không nghĩ Ôn phu nhân lại đối với hôn sự của nàng mà so đo như vậy, nàng cũng đã chuẩn bị tinh thần khi gả qua, cho nên, bây giờ đối mặt với kết quả như vậy, nàng cũng không cảm thấy quá thất vọng, ngược lại vợ chồng Ôn thị lại vì hôn sự của mình tranh thủ như vậy, thật khiến cho nàng cảm kích ngoài ý muốn.
37 Editor: tieudangnhiSắc mặt Ôn Hằng ngưng trọng. , đối mặt với câu hỏi như thế của Ôn phu nhân, hắn lại ngưng trệ định chỉ tất cả phản ứng, nửa ngày cũng không nói được lời nào.
38 Ôn Ca Ngâm thấy hắn tiến vào, lập tức bảo ma ma ngừng trang điểm, tự mình nhấp môi đỏ mọng, cười nhìn về phía Ôn Hằng nói :”Phụ thân, nhìn xem ta có được không?”Đôi mắt thiếu nữ lộng lẫy xinh đẹp, tinh khiết không có một chút tạp chất gì, Ôn Hằng đi qua, cầm mũ phương lên giúp nàng đội vào, bên trong tầm mắt, đã xuất hiện bóng dáng nữ nhi duyên dáng yêu kiều, mĩ mạo vô song, khoé miệng lại nở một nụ cười thật tươi :”Rất đẹp.
39 Ôn Ca Ngâm kinh ngạc nhìn về phía Ôn Hằng, nhưng chỉ thấy hai tròng mắt của hắn đều là một mảnh thâm trầm như biển, cũng không thể nhìn ra suy nghị đặc biệt gì, những lời này, thật sự chính là ngăn chặn trước hàng động sau này, nàng chỉ cảm thấy nghi hoặc kinh hãi, cũng không biết hắn có phải đã biết được chuyện gì đó không, trong lúc nhất thời, trong lòng bất an không thôi, khoé môi nửa ngày mới giật giật, nổ lực nở ra ý cười :”Phụ thân đang nói cái gì vậy? Ta cùng muội muội là một mẹ sinh ra, tại sao lại có khả năng có tâm diệt trừ muội muội chứ?”“Con thề.
40 Đại hôn đế hậu, mọi nơi mừng vui, toàn bộ kinh thành đều giăng đèn kết hoa chúc mừng. Sáng sớm, Cẩm Ngôn cũng bị Bích Thuỷ kéo dậy, bởi vì thời gian đã đến, mọi người trong đại Tướng quân phủ đều phải chuẩn bị hôn lễ, Cẩm Ngôn thân là đích nữ của đại Tướng quân phủ, nàng lại là muội muội ruột của Ôn Ca ngâm, tự nhiên cũng phải dậy sớm.