61 Hắn nói xong liền vội vàng ra khỏi tẩm cung, Cẩm Ngôn không rõ chân tướng, lúc sau mới kịp phản ứng, trong lòng không biết tại sao, bỗng nhiên liền dâng lên một cỗ dự cảm xấu, nàng hoảng hốt đuổi theo, ngoài điện trống không, bóng dáng Tần Phi Mặc đã sớm không thấy.
62 Nàng đau đến hai mắt nổ đom đóm, móng tay gắt gao nắm chặt thân ghế dài, cũng không thể chịu được đau đớn phía sau lưng. Nàng thật sự nghĩ không ra, vì cớ gì mà thái hậu giận chó đánh mèo đánh lên nàng, muốn trừng phạt nàng như vậy.
63 Chỉ chốc lát sau, Ôn Ca Ngâm liền từ ngoài điện tiến vào, nàng mặc một thân áo phượng, tóc vấn kiểu phi vân kế, trên trán điểm một đóa hồng mai, mắt đen xinh đẹp sáng ngời, da thịt như tuyết, trên tóc cài trâm Phượng Hoàng, lúc đi tới, trông rất sinh động, giống như giương cánh muốn bay, cao quý không thể với tới.
64 Xe ngựa chậm rãi đi tới tướng quân phủ, quản gia đã sớm canh giữ ở cửa, thấy nàng trở về, vội vàng phân phó hạ nhân đem nàng nâng vào nhà. Một lúc sau, Vợ chồng Ôn thị liền tới, Ôn Hằng nhìn đến trên lưng nàng, trung y màu trắng trải qua một phen ép buộc, giờ loang lỗ đầy vết máu, mâu quang trầm lại.
65 Một tháng không thấy, hắn dường như càng trở nên xuất trần, nhẹ nhàng bạch y, tóc đen như mực. Kia khuôn mặt ôn nhuận tuấn mỹ, khóe môi tựa tiếu phi tiếu càng làm tăng thêm vài cỗ tà tứ, thanh âm thuần hậu, làm cho tâm người nghe rung động.
66 “Ngược lại là ta…” Mâu quang hắn lạnh nhạt xuống, nhìn xuống hai chân của bản thân, thanh âm cũng trở nên tịnh mịch: “Không có một đôi chân, ngay cả đi đứng cũng là vấn đề khó khăn, để ngươi gả ột phế nhân, mới là ủy khuất cho ngươi.
67 Cẩm Ngôn bị động đưa tay, dưới chân nhờ hỉ nương nâng lên, ngay lập tức cổ tay liền căng thẳng, một cỗ kình lực đánh úp lại, chờ nàng phản ứng kịp, cả người đã ngồi trên yên ngựa, nàng hoảng sợ bắt lấy vạt áo của Tần Phi Li, lại chỉ nghe hắn ho nhẹ hai tiếng, thanh âm tà tứ vang lên: “Nương tử, ngồi vững.
68 Phía trên thuyền hoa, trang trí hoàn toàn đổi mới, lụa đỏ trên hai song cửa sổ, đèn lồng, càng thể hiện rõ không khí vui mừng của hôn lễ. Cẩm Ngôn được nâng đến ngồi bên cạnh Tần Phi Li, những người đón dâu còn lại lên một chiếc thuyền khác, thuyền hoa chậm rãi đi trước, bên trong yên tĩnh đến kì lạ.
69 Chương 70: Bỗng nhiên trong lòng Cẩm Ngôn đều là bi thương, nàng không hi vọng người bên cạnh mình sẽ xảy ra chuyện , nhất là người bảo vệ cho nàng, lần trước là Lãnh Nguyệt, bây giờ lại là Tần Phi Li, mặc dù, số lần nàng và hắn gặp mặt đều có thể đếm được.
70 Chương 71: Người được xưng là đại ca kia, mắt lạnh đảo qua, trong nhất thời mọi người đều yên tĩnh không chút tiếng động. Hắn nhìn Cẩm Ngôn một cái, lạnh lùng nói: “Đây là bên trên phân phó xuống dưới, có người muốn làm cho nàng thất thân, ngươi cảm thấy, các ngươi có thể cự tuyệt sao?”Vừa nghe thấy là mệnh lệnh của cấp trên, mọi người đều lộ ra sắc mặt thê thảm, một người trong đó chậm rãi nói: “Đại ca, nếu là muốn làm cho nàng thất thân, tùy tiện tìm một người đem nàng phá, không phải được rồi sao, đâu cần đến nhiều người như vậy?”“Ngươi biết cái gì?” Tên đại ca trừng mắt liếc hắn một cái, mâu quang lạnh như băng sắc như đao, người vừa nói chuyện kia, nhất thời sợ tới mức rụt cổ lại, chỉ thấy ánh mắt đáng sợ của tên đại ca nhìn thoáng qua Cẩn Ngôn, lạnh lùng nói: “Người nọ bỏ ra ngàn lượng hoàng kim, muốn là làm đến cùng, nếu chỉ một người lên, làm sao có thể nói là thân bại danh liệt?”“Ngàn lượng hoàng kim?” Mọi người đều hút vào một ngụm khí lạnh, tuy rằng Qủy vương phủ có danh tổ chức ám sát trên giang hồ, lấy tiền làm việc, từ trước đến nay cũng không nương tay, lại không nghĩ rằng, sẽ có một số bạc lớn như vậy, đủ để cho huynh đệ bọn họ ăn cả đời!Mọi người chuyển ánh mắt về phía Cẩm Ngôn, lập tức liền trở nên khó hiểu, cư nhiên là ngàn lượng hoàng kim, đến lúc phân đến tay bọn họ, nhất định cũng có một khoảng bạc lớn, trong lúc nhất thời, tất cả mọi ánh mắt đều sáng lên!Thân bại.
71 Chương 72: Những người khác, vừa nghe nói hắn muốn lên trước, đều lộ ra sắc mặt đồng tình, người được xưng là đại ca kia gật gật đầu, liền xoay người đi ra ngoài, ý nói để nơi này lại ọi người xử lý, nhưng mà, hắn còn chưa bước chân ra khỏi miếu đổ nát, bỗng nhiên liền nghe được một đạo thanh âm run run, rất nhỏ, lại thập phần thanh lệ truyền đến: “Ngươi.
72 Chương 73: Sắc mặt mọi người đều thay đổi mấy lần, hướng mắt nhìn về người đầu lĩnh, người nọ trầm mặc nửa ngày, Cẩm Ngôn nhìn ra được, hắn có vài phần do dự, vội vàng thừa thắng xông lên nói: “Vị đại ca này nếu không ngại hỏi thăm trong Qủy vương phủ một chút, hơn hai tháng trước, ta làm như thế nào từ trong tay Qủy đế của các ngươi không tổn hao cộng lông sợi tóc nào về tới Tướng quân phủ.
73 Chương 74: Cả một đêm, Cẩm Ngô nằm trên giường lăn qua lộn lại. Lại nghĩ không ra biện pháp hữu hiệu nào. Bên ngoài ngoại trừ một ngày ba bữa đúng hạn đưa đến, cũng không có bất kì động tĩnh gì, ba ngày cứ như vậy trôi qua, ngay lúc Cẩm Ngôn mặt mày ủ dột, thời điểm khó khăn không tìm được đường ra, bên ngoài bỗng nhiên vang lên một tia động tĩnh.
74 Chương 75: Cùng lúc đó, hai gã thủ vệ ngoài mật thất, nghe được bên trong rốt cục không còn động tĩnh, lúc này mới mở ra cửa mật thất, chỉ thấy phía trên mật thất có một lỗ thủng, trong phòng đã không còn người ở.
75 Chương 76: Nhiều thanh âm xì xào bàn tán bên ngoài cỗ kiệu , thậm chí có người còn nghĩ muốn vén rèm lên. Cẩm Ngôn xấu hổ đến nổi hận không thể tìm được một cái hang mà chui vào, chỉ có thể nhổ xuống trâm cài trên đầu dùng hết khí lực vung bốn phía, những người bị trâm cài của nàng vung trúng tay, cũng không dám tùy tiện vén rèm lên, chỉ là thanh âm giễu cợt ban đầu bây giờ biến thành tiếng mắng chửi.
76 Chương 77: Cẩm Ngôn ngẩn ra, lúc sau mới kịp phản ứng lại, thì ra nguyên nhân mà Ôn phu nhân khóc giống như ruột gan đứt từng khúc là vì vậy? Nàng vội vàng lắc đầu nói: “Không có đâu nương, ta vẫn rất tốt, ngươi yên tâm đi!”“Thật sự?” Trên mặt Ôn phu nhân có chút không tin tưởng.
77 Chương 78: Cả người Cẩm Ngôn run lên, không thể tin nhìn hắn, chỉ thấy trong lúc đó khuôn mặt Tần Phi Li ôn nhu như nước, đôi mắt thâm thúy lẳng lặng nhìn nàng, giống như từng chút một đi vào trong lòng nàng.
78 Chương 79: Rượu lành lạnh chạy dọc theo yết hầu, bỗng có cảm giác cay xòe, Cẩm Ngôn uống xong, bỗng nhiên chống lại cặp mắt thâm thúy như mực của hắn, tâm thần rung động, đột nhiên liền lui về sau một bước, cũng không ngờ, tay của hai người rụt lại ở cùng một chỗ, nhất thời nàng lui lại, đứng dậy quá mạnh, liền ngã vào trong ngực hắn, chỉ thấy tay của Tần Phi Li làm rơi ly rượu xuống đất, nàng vững vàng ngã vào trong ngực hắn, hắn mỉm cười, mâu quang hơi híp lại, trong giây lát liền hôn lên đôi môi hơi lạnh của nàng, thân hình Cẩm Ngôn cứng đờ, mở to ánh mắt mờ mịt, dường như đến giờ vẫn không phản ứng lại, không biết đã xảy ra chuyện gì.
79 Tần Phi Li thấy ánh mắt nàng mờ mịt, bỗng nhiên liền cúi đầu xuống, hắn giống như mang theo vài phần dụ dỗ, dẫn dắt động tác của nàng, trong căn phòng chỉ có một cây nến đỏ cũng bị hắn phất tắt, bên trong bỗng chốc chìm trong bóng tối, cảm giác cũng trở nên nhạy cảm hơn.
80 Chương 81: Nàng dứt khoát liền kề sát vào người Tần Phi Li ngửi ngửi, lại không ngửi thấy gì, lại nhớ đến vừa rồi có bóng người, nghĩ, chắc là hương khí của người khác vương lại trong không khí, lại dò hỏi: “Nguyên lai không phải trên người ngươi, nghĩ đến hẳn là ở trên người người vừa nãy.