101 Cẩm Ngôn nỗ lực hồi tưởng, chỉ cảm thấy đau đầu, nàng ôm đầu, lại thế nào cũng nhớ nổi, Tần Phi Li vừa thấy nàng như vậy, vội vàng kéo tay nàng nói:"Tốt lắm, không cần nghĩ, ngươi đã tỉnh lại, chúng ta liền về nhà.
102 Cẩm Ngôn nghe lời nhắm mắt lại, thân thể lại banh thẳng tắp, Tần Phi Li cười khẽ một chút, lập tức hôn trụ cánh môi của nàng, rất dễ dàng liền cầm trụ môi của nàng, tùy ý dây dưa.
103 Cũng may lúc này Tần Phi Li tiết chế rất nhiều, chỉ một lần, liền tha cho nàng nghỉ tạm, nhưng là, buổi sáng ngày thứ hai tỉnh lại, Cẩm Ngôn vẫn là cảm thấy ngủ không đủ.
104 Trong lúc chỉ mành treo chuông, Cẩm Ngôn bỗng nhiên trượt chân một cái, nàng cũng không biết đạp phải cái gì, cả người trượt xuống, cùng với Lãnh Nguyệt rơi vào triền núi.