1 Sáng sớm 6 giờ rưỡi. Ngã tư đường yên tĩnh, ánh mặt trời chiếu rọi một mảnh vàng óng ánh. Gió lạnh mang theo hơi giá rét nồng đậm, gào gào thét thét quét một trận từ ngã tư này đến ngã tư khác, lá vàng chung quanh rụng như mưa.
2 Thời gian choạng vạng, từng nhóm học sinh ra về, vườn trường to như vậy đảo mắt trở nên hoang hoang vắng vắng cùng với ban ngày huyên náo đối lập hoàn toàn mãnh liệt.
3 Lăng gia chỉ có bốn miệng ăn, trên bàn ăn hiện tại có đến năm người. Lò lẩu để ở giữa bàn, phía trên có cái nồi thủy tinh bốc khói nghi ngút, nước trong nồi sôi ùng ục, từ trong nồi toát ra hơi nóng hầm hập, làm ấm cả không khí trong gian phòng ăn, cũng làm ấm cả thân mình của mỗi người.
4 Là Hướng Cương!Ô, thật không dám tin, sẽ có một ngày nàng lại cao hứng khi nhìn thấy Hướng Cương!Vui sướng khi tìm được đường sống trong chỗ chết, làm cho Lăng Lung vui đến muốn khóc, nàng hai tay vội vàng phủi phủi, thật vất vả mới phủi sạch bụi cát trên cái váy bị bẩn, lập tức thùng thùng thùng chạy đến, ôm nhanh thắt lưng của hắn, ca người lui ra nép phía sau tấm lưng vững chãi của hắn.
5 Nếu đây là ghi lại thời niên thiếu của nàng, như vậy chuyện xưa sẽ đến đây là chấm dứt. Thị trường Hoa lan ngày càng được ưa chuộng, trấn trên chuyển sang kinh doanh hoa.
6 Tại phòng khách của Lăng gia, có một thiếu phụ xinh đẹp đang ngồi. Nàng cổ trắng buông xuống, lẳng lặng nghiên cứu tờ tạp chí mới, đang mặc trên người bộ quần áo của người phụ nữ mang thai, làm tăng thêm làn da trắng nõn nà, trên vai mang một cái áo choàng bằng nhung xanh thẫm, dùng để chống lại khí lạnh còn sót lại của mùa xuân.
7 Khí hậu mùa xuân hoàn toàn không thể nắm bắt được. Trước đó không lâu còn nóng kinh người, chưa đến mấy ngày, bỗng dưng từng cơn gió lạnh ập tới, ánh thái dương độc ác lập tức mất uy phong, thời tiết nóng bức biến đâu mất hết, gió lạnh ùa về.
8 “A, đáng giận, đáng giận, đáng giận!”Lăng Lung chui vào chăn bông, tức giận thét chói tai. Mỗi khi nghĩ đến hình ảnh bản thân bị Hướng Cương 「 xằng bậy 」, sớm truyền khắp mọi nơi, lại trở thánh điểm thu hút ọi người đến xem, nổi dang khắp quê nhà, nàng liền xấu hổ muốn đào một cái hố để chui xuống, cả đời đều tránh ở bên trong, không bao giờ đi ra gặp người nữa.
9 Nàng muốn đánh người!Lăng Lung đứng ở bên giường âm thầm thề, một khi Hướng Cương khôi phục khỏe mạnh, nàng sẽ nắm cổ áo hắn, hung hăng thưởng hắn một quyền.
10 Một cái bóng đen bay lên trời, từ bên cạnh nàng xẹt qua, rồi mới thẳng tắp văng lên vách tường. Ách, vật vừa mới bay qua kia là cái gì?Lăng Lung khẩn cấp sắp xếp gọn gàng, hồ nghi quay đầu, rõ ràng phát hiện dính ở trên vách tường, đúng là một trong những tên xâm nhập kia.