Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Tấn Công Ngược Thành Phi Chương 24: Chương 23

Chương trước: Chương 23: Chương 22



Editor: Tử Sắc Y

Nội dung của thánh chỉ, buổi sáng Trang Như Mộng ở phủ tướng quân cũng đã biết đại khái, đoán chừng chính là lần này Trang phủ và mấy đại thế gia (nhà làm quan lớn) có công giúp nạn dân thiên tai, nhờ đó Trangg phủ được hoàng thương vinh dự lần nữa, sau đó lại ban cho một ít phần thưởng .... Trang Như Mộng ngồi trên xe ngựa, nhìn trên phố chợ bày đầy đồ tết, nghĩ tới gần cuối năm, trên mặt cũng nổi lên chút ý cười, đây chính là năm mới đầu tiên sau khi nàng sống lại, dù thế nào nàng cũng muốn chung vui với người nhà.

Chờ đến Trang phủ, Trang Như Mộng với Trang phu nhân đi vào viện Trang lão phu nhân thỉnh an trước, lần này Trang lão phu nhân cũng không giả vờ, mà chỉ ôn hoà hỏi thăm Trang phu nhân và Trang Như Mộng mấy câu, rồi lấy cớ mệt mỏi, đuổi họ quay về viện nghỉ ngơi.

Sau khi Trang Như Mộng bái biệt mẫu thân, dẫn theo Linh Tê trở về Như Mộng cư. Lần này Trang Như Mộng chỉ dẫn theo Linh Tê trở về nhà ngoại, Diệu Trúc Diệu Tuyết sẽ ở lại chăm lo trong phủ. Chờ khi vào phòng, Trang Như Mộng đuổi đám người Linh Tê lui xuống, rồi cầm lên binh pháp tôn tử gần đây ngoại tổ gia hay xem. Linh Tê thấy vậy, nàng đi ra bên ngoài phân phó cho Diệu Trúc, Diệu Tuyết đưa quà tặng lần này cô nương mang về sang các viện.

Thiên Kiều các

Ngồi trong Ôn Hương nổi tiếng nhất kinh đô, đây là lúc náo nhiệt nhất. Bên trong các khắp nơi đều oanh ca yến vũ, không khí xung quanh người người đều mập mờ. Chỉ là đi lên thang lầu, phòng cuối cùng trong một dãy, lại an tĩnh đến bất thường.

Chỉ thấy cửa phòng đóng chặt, trong phòng là ba nam tử y phục bất phàm đang ngồi nói chuyện. Trong số đó có một vị nam tử trẻ tuổi nhất đang ngồi, càng khiến cho người không thể bỏ qua. Cho dù chỉ thấy hắn vận một bộ bào trắng, cũng không che giấu được anh khí hơn người. Mày rậm khẽ nhếch, mi dài cong cong, tròng mắt đen nhánh thâm thuý. Lúc này ánh mắt nam tử sắc bén, đặt trên người hai nam tử trung niên đang chần chừ. Khí thế vương giả quần lâm thiên hạ kia, lại bất giác khiến người ta cảm thấy bị ách bức rất lớn.

Mà một nam tử trung niên ở trong đó, lại là đại lão gia Trang phủ Trang Thiên Bảo. Bị ánh mắt này quan sát, trên trán Trang lão gia không khỏi toát ra một lớp mồ hôi mỏng. Còn nam tử trung niên đối diện còn lại, cũng không khá hơn một chút nào, nếu nhìn kỹ có thể phát hiện hai chân hắn dưới bàn đã bắt đầu run run.

Trong phòng yên tĩnh đến đáng sợ, không có người nào dám phá vỡ bầu không khí yên tĩnh này. Rốt cuộc chỉ thấy nam tử trẻ tuổi khẽ cười một tiếng, Trang lão gia nghe thấy tiếng cười trong lòng không khỏi thở phào nhẹ nhõm, cũng phụ họa cười theo.

Đúng lúc này, nam tử nọ thu lại nụ cười, ánh mắt lạnh lẽo khiến cho vị nam nhân béo mập kia mới vừa thả lỏng, nay lại càng run rẩy hơn vừa rồi. Thấy như vậy, trong mắt nam tử thoáng lướt qua một tia khinh thường, "Thánh chỉ đã truyền, năm nay tất cả cung ứng trong hoàng gia đương nhiên vẫn là do Trang phủ cung cấp." Nói xong hắn trực tiếp đứng dậy phất tay áo rời đi.

Lão gia Tiền phủ, thấy nam tử áo đen rời đi, vừa muốn đứng dậy đuổi theo nói đôi câu. Chỉ là mới đi một bước, hình như hắn nghĩ tới chuyện gì đáng sợ, lập tức dừng bước chân. Trong chớp mắt nam tử áo đen kia đã bước ra khỏi khỏi. Tiền lão gia xoay người giận dữ trừng mắt một cái, lúc nào đại lão gia Trang phủ cũng ép trên đầu Tiền gia hắn, nghĩ rằng năm nay sẽ ổn định lên gió không ngờ hắn lại bỏ lỡ vị trí hoàng thương ban, cho nên càng thêm căm hận với người trước mắt.

Bên kia, Trang Như Mộng đang ngồi ở trước bàn trang điểm tháo trang sức, Linh Tê quen tay vừa tháo trâm vòng cho nàng, vừa lên tiếng nói, "Đại cô nương, hôm nay thánh chỉ đã truyền đến phủ, thật sự đúng là một chuyện vui mừng. Sáng mai lão gia sẽ tổ chức một bữa tiệc, đến lúc đó nhất định sẽ có rất nhiều danh môn khuê tú, sáng mai nhất định ta phải trang điểm cho ngài thật xinh đẹp."

Trang Như Mộng đang vuốt vuốt một lọn tóc, nghe thấy lời này cũng không phản đối, đoán chừng bữa tiệc sáng mai sẽ vô cùng náo nhiệt, những chuyện khác không nói, chỉ hai người Vương Ngọc Hương và Trang Như Ngọc cũng đủ gây sức ép. Nghĩ tới đây Trang Như Mộng cũng không nổi giận, kiếp trước thủ đoạn của hai người này nàng đều đã thỉnh giáo từng cái rồi, bây giờ đoán chừng hai nàng cũng không lật mình tạo sóng lớn gì nổi. Hơn nữa Bạch tỷ tỷ cũng tới đây, nghĩ tới trái lại nàng có chút mong đợi, chỉ là Bạch Tử Hàm không đến. . . . . . Nghĩ đến Bạch Tử Hàm, trên mặt Trang Như Mộng hiện lên mấy phần bất đắc dĩ hiếm thấy.

Linh Tê đang tự hỏi ngày mai mình nên búi tóc dạng gì cho cô nương, rồi phối phục sức (y phục trang sức) nào, cho nên nét thay đổi trên mặt Trang Như Mộng tất nhiên cũng không để ý đến. Chờ Diệu Tuyết dọn giường, Diệu Trúc hầu hạ Trang Như Mộng rửa mặt xong, Linh Tê và hai nàng cùng nhau lui ra ngoài.

Thấy mấy người Linh Tê đi ra Trang Như Mộng vốn đang ngủ say nay lại mở mắt vén chăn một cái, rồi sau đó đi qua phòng trong sát vách lặng lẽ cầm y phục của Diệu Tuyết ở sau tấm bình phong. Mặc xong cúi đầu nhìn áo bông trống trải, Trang Như Mộng cũng không để ý, liền theo trí nhớ len lén chạy về phía cửa chính.

Trên đường đi, mấy lần thiếu chút nữa Trang Như Mộng đã bị người phát hiện. Thật may là nàng coi như thông minh, huống hồ lại càng hiểu rõ tình huống ở trong phủ, cuối cùng cũng thành công chạy ra khỏi cửa phủ.

Hiện giờ đã là mùa đông, bầu trời đêm sớm đã nhuộm thành màu mực đen. Đợi Trang Như Mộng từ cửa chính chạy ra, một đợt gió lạnh thổi qua làn váy nàng nắm chặt, mặc dù hơi sợ nhưng vẫn cố gắng sức chạy vào trong đám người.

Theo trí nhớ kiếp trước Lý Duệ Khiêm đã nói, đầu tiên Trang Như Mộng đi mướn một chiếc xe ngựa chạy thuận ra ngoài thành. Ước chừng qua nửa canh giờ, nàng sẽ đến một ngôi miếu đổ nát ở ngoài thành. Trang Như Mộng nhanh nhẹn xuống ngựa, sau khi buột xe ngựa xong xuôi nàng bước nhanh vào ngôi miếu đổ nát.

Phóng tầm mắt nhìn xung quanh, trong ngôi miếu đổ nát ngoại trừ một ít cỏ dại nấm mốc cũng không còn gì khác. Trong lòng Trang Như Mộng hồi hộp dần dần trùng xuống, nghĩ rằng chẳng lẽ nàng đã chậm một bước.

Đang lúc Trang Như Mộng ủ rũ cúi đầu chuẩn bị xoay người quay về phủ thì chỉ nghe bịch một tiếng, ngay sau đó chỉ thấy một lão đầu y phục lam lũ lăn xuống từ trên xà nhà. Một màn đột ngột này, không chỉ không doạ sợ Trang Như Mộng trái lại còn khiến cho gương mặt nàng tràn đầy nét vui mừng. Nàng bước mấy bước tới trước mặt lão giả, mới nhận ra đây chính là danh y nửa năm sau, sẽ đột ngột nổi tiếng vang danh ở kinh đô danh y Biển Thước.

Nét vui mừng trên mặt Trang Như Mộng dần dần phai đi, thấy lão giả nằm dưới đất hai mắt nhắm nghiền, nàng định đưa tay thăm dò hơi thở của lão giả. Thế nhưng cánh tay Trang Như Mộng vừa mới đến gần lão giả, thì hai mắt hắn đang nhắm nghiền lại bỗng dưng mở ra. Còn chưa

Loading...

Xem tiếp: Chương 25: Chương 24

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Hổ Xinh Đẹp, Sói Đùa Giỡn

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 10


63 Vs 88

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 26


Kết Hôn Đi!

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 19


Mệt Rồi! Em Buông Nhé

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 41