Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Tấn Công Ngược Thành Phi Chương 23: Chương 22

Chương trước: Chương 22: Chương 21



Editor: Tử Sắc Y

Suy nghĩ của tiểu cô nương Triệu Minh Đình có thể nói là hoàn toàn biểu hiện ở trên mặt, mấy người trong nhà làm sao không nhìn ra. Lần đầu tiên Trang Như Mộng muốn lấy lòng biểu muội, nếu không phải nàng luôn nói mình không so đo với tiểu cô nương, thì xem chừng cũng khó mà không xụ mặt chảy da.

Bây giờ nhìn vẻ mặt Triệu Minh Đình cảnh giác nhìn mình chằm chằm, Trang Như Mộng thật sự cảm nhận được tư vị làm tỷ tỷ tốt không dễ dàng. Triệu lão phu nhân vừa định mở miệng muốn hòa hoãn không khí, thì Trang phu nhân đã kéo tay nàng, bàn tán về chuyện nàng dâu vương gia sát vách mới cưới về. Triệu phu nhân thấy vậy, suy nghĩ một chút cũng gia nhập đề tài. Chuyện của tiểu hài tử, họ người lớn bọn họ vẫn không cần bận tâm thì tốt hơn.

Trang Như Mộng nhìn thấy một màn này, vừa cười. Nụ cười này rơi vào trong mắt Triệu Minh Đình, lại quỷ dị vô cùng. Mặt khối băng, biểu tỷ hừ lạnh, không ngờ lại còn cười với nàng, điều này thật sự gây chấn động lớn với tiểu cô nương Triệu Minh Đình. Nếu Trang Như Mộng giống như thường ngày, hung dữ với tiểu cô nương Triệu Minh Đình, thì nàng nhất định sẽ không sợ nửa phần.

Chỉ là đây là tình huống như thế nào, vì sao nàng lại cười dịu dàng như vậy! Nghĩ tới đây, Triệu Minh Đình trực tiếp lui về sau vài bước, hoảng sợ gọi Triệu phu nhân một tiếng, "Nương ~"

Lúc này Triệu phu nhân đang kể vô cùng sinh đông về sắc đẹp của nàng dâu bên Vương gia, nơi nào nghe thấy được tín hiệu cầu cứu của Triệu Minh Đình, kết quả là Trang Như Mộng cười đến dịu dàng, đi lên trước nắm lấy bàn tay bé nhỏ của Triệu Minh Đình.

Biểu tỷ cao ngạo lại chủ động nắm lấy bàn tay nhỏ bé của nàng, đây cũng là lần đầu tiên Triệu Minh Đình sống mười một năm, lại hoảng sợ đến mức quên phản kháng. Không biết Trang Như Mộng đã nói mấy câu gì, liền dắt tiểu cô nương đi ra khỏi phòng sảnh.

Nhìn hai tỷ muội cùng nhau đi xa xa, Triệu lão phu nhân vui mừng nói một câu, "Tình cảm hai nha đầu này cũng không tệ." Khoé mắt Triệu phu nhân giật một cái nhưng vẫn phụ họa nói, "Mẫu thân nói rất đúng."

Đợi đến Triệu Minh Đình phản ứng lại, thì Trang Như Mộng đã dẫn nàng đi đến khu luyện võ trong phủ tướng quân. Đến địa phương quen thuộc, Triệu Minh Đình vung vẫy khỏi tay Trang Như Mộng, "Trang Như Mộng, ngươi có âm mưu gì đều ra tay đi, bản cô nương tuyệt đối không sợ." Nói xong nàng thở mạnh muốn rút nhuyễn tiên bên hông, chỉ là mới chạm đến roi, nàng lại nghĩ tới đây là vật Trang Như Mộng đã đưa cho nàng, nghĩ muốn ném roi vào người trước mắt, nhưng Triệu tiểu cô nương lại có chút không muốn.

Chú ý tới hành động của tiểu cô nương, Trang Như Mộng hơi buồn cười, đã lâu nàng chưa nhìn thấy, người nào có suy nghĩ viết ở trên mặt như biểu muội nàng này.

Nhìn thấy biểu tỷ lại muốn cười, tiểu cô nương Triệu Minh Đình sắp điên lên, "Ngươi có thể không cười được sao?"

Trang Như Mộng không ngờ rằng nụ cười của nàng lại có thể gây chấn động lớn với tiểu cô nương như thế, ngược lại có chút dở khóc dở cười. Thấy Trang Như Mộng không tiếp tục cười dịu dàng một tiếng với mình, trong lòng tiểu cô nương Triệu Minh Đình thở phào nhẹ nhõm.

Nhìn tiểu cô nương như vậy, Trang Như Mộng thăm dò muốn đi lên một bước. Lần này tiểu cô nương mới vừa thoáng thả lỏng phòng bị, lại lập tức cảnh giác. Trang Như Mộng chỉ đành phải dừng bước, lúng túng giải thích, "Minh Đình, trước đó là lỗi của biểu tỷ, hôm nay biểu tỷ ta cố ý tìm cho ngươi cây roi ngươi thích nhất để tạ tội. Minh Đình ngoan, ngươi cũng đừng tức giận với biểu tỷ nữa."

Triệu Minh Đình nghe lời này, chần chờ trong chốc lát mới mở miệng nói, "Ngươi thật sự là biểu tỷ hừ lạnh của ta sao?"

"Biểu tỷ hừ lạnh?"

"Cái này, cái này không quan trọng..., nếu ngươi đã nói như vậy, bản cô nương cũng không phải là người bụng dạ hẹp hòi, hôm nay ta tạm thời tin tưởng ngươi một lần, chỉ là sau này ngươi không được quấy rối lúc cô cô dạy ta học võ."

"Một lời đã định." Trang Như Mộng thở phào nhẹ nhõm, cười rạng rỡ với Triệu Minh Đình.

Mặc dù Triệu tiểu cô nương vẫn còn hơi không thích ứng được, nhưng cũng không tiếp tục lui về sau.

Bên này hai cô nương cuối cùng cũng bắt tay giảng hòa, mà đổi lại bầu không khí trong phòng Triệu lão phu nhân có chút bất thường. Lại nói, đến nay Triệu lão phu nhân cũng không thích con rể Trang Thiên Bảo, nàng cảm thấy người con rể này không quả quyết, quá mức ngu hiếu với Trang lão phu nhân. Nhưng bất đắc dĩ là nữ nhi thích, cho nên hôn sự lúc ban đầu nàng chỉ đành miễn cưỡng chấp nhận. Mà sau khi cưới chừng mười năm, Trang Thiên Bảo hết lòng tuân thủ lời hứa không cưới thê thiếp lúc cầu hôn, điều này cũng khiến cho Triệu lão phu nhân thay đổi cái nhìn với người con rể không ít, vốn là mọi người trong Triệu phủ cũng đã dần dần chấp nhận hắn, lúc này xảy ra chuyện nữ nhi đẻ non, tiếp nối lại là chuyện Vương thị lớn bụng, điều này quả thật khiến cho Triệu lão thái gia và Triệu lão phu nhân tức giận đến đập bể mấy bộ trà thượng hạng.

Vẻ mặt Trang phu nhân thỉnh thoảng khẽ hiện lên u sầu, đại tẩu Triệu phu nhân còn phát hiện, đương nhiên cũng không gạt được người làm mẹ như Triệu lão phu nhân. Lúc này, thấy hai nha đầu đã đi xa, Triệu lão phu nhân liền trầm giọng hỏi, "Do cô gia không xử lý, mặc cho Vương thị làm càn ở trước mặt ngươi khiến ngươi ấm ức sao?"

Vừa nhắc tới Vương di nương, Trang phu nhân lại nhớ đến hài nhi đã chết oan, lúc này ở trước mặt mẫu thân uất ức đè nén nhiều ngày cũng dần dần hiện lên, nàng khóc to lên như đứa nhỏ. Triệu lão phu nhân còn chưa biết ngoại tôn mình bị hại chết, lúc này lại nhìn thấy khuê nữ khóc đến đau lòng, chỉ nghĩ là Vương di nương lại làm chuyện gì đó xấu xa ép nữ nhi phải về nhà mẹ đẻ, nàng nhỏ giọng an ủi nữ nhi, "Do cô gia cố kỵ thai nhi ở trong bụng Vương thị, với này bây giờ lão thái thái cũng che chở cho Vương thị, mặc dù tính tình Mẫn nhi ngươi không chịu thua kém, lúc này cũng không nên chấp nhặt với Vương thị. Phải biết, chỉ cần phủ tướng quân chúng ta vẫn còn, thì Vương thị cũng sẽ không gây nên nổi sóng lớn gì."

Nghe lời này, Trang phu nhân càng khóc đến đau lòng, nàng đứt quãng nói ra đầu đuôi câu chuyện, cuối cùng lại nhào vào trong lòng Triệu lão phu nhân khóc không thành tiếng. Nghe xong chân tướng Triệu lão phu nhân nhìn nữ nhi khóc đến đau lòng, tức giận đến vỗ mạnh mấy cái lên bàn, "Đồ khốn kiếp, thật sự xem thiên kim phủ tướng quân ta dễ bắt nạt!"

Triệu phu nhân nắm chặt khăn lụa lau lệ một cái, nhìn tiểu cô tử thương yêu nói, "Trước muội muội cứ ở trong phủ mấy ngày đi, trong viện ngươi bọn nha hoàn cũng thường xuyên quét dọn, nếu là có thiếu cái gì thì trực tiếp sai người đi lấy là được. Về phần cô gia, ngươi yên tâm, phụ thân và đại

Loading...

Xem tiếp: Chương 24: Chương 23

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Lạnh Lùng Tình Nhân

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 3


Thất Sát Nữ Đế

Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình

Số chương: 100


Nhật Ký Chạy Trốn Của Giống Cái

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 50


Đừng Vội Nói Lời Yêu

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 27