Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Tấn Công Ngược Thành Phi Chương 22: Chương 21

Chương trước: Chương 21: Chương 20



Editor: Tử Sắc Y

Sau khi an ủi mẫu thân, Trang Như Mộng trở về Như Mộng cư. Lúc này Diệu Trúc đang chờ thưa chuyện ở trong phòng, nhìn Diệu Trúc biết vâng lời, Trang Như Mộng lên tinh thần nói: " Diệu Trúc chuyện này ngươi làm rất tốt, nói đến còn phải cám ơn thẩm nương tốt của ta. Nếu không phải thuốc của nàng rất tốt, ngươi lại cố ý tăng thêm liều thuốc cho Vương di nương, nghĩ đến chắc hẳn Vương di nương cũng không thể nhanh nhận được báo ứng của mình như vậy đâu."

Được khích lệ, Diệu Trúc thở phào rõ nhẹ nhõm, chỉ là trước sau nàng đều rất trầm ổn, trên mặt cũng không biển hiện ra, nếu không phải là Trang Như Mộng quan sát cẩn thận, thì ngược lại sẽ bỏ sót tia đắc ý chợt loé lên trên mặt Diệu Trúc. Đối với lần này, Trang Như Mộng cũng không so đo nhiều. Mặc kệ trước kia Diệu Trúc đã làm gì, chỉ cần bây giờ có thể vì nàng sai khiến, thì sự lợi hại của Diệu Trúc càng thêm có lợi với nàng.

Nghĩ tới cảnh tượng nhìn thấy giữa ban ngày, Trang Như Mộng vuốt vuốt mái tóc trong tay miễn cưỡng nói: "Ta biết rõ ngươi thông mình, chỉ cần ngươi làm tốt chuyện này cho ta, thì người nhà của ngươi sẽ trải qua ngày ngày phú túc an nhạc (giàu có yên vui)." Nói xong Linh Tê bên cạnh nàng đi lên trước đưa cho Diệu Trúc một đôi giày thêu, "Đây là hôm nay mẫu thân người, phái người đưa tới cho ngươi."

Nhìn đường chỉ tỉ mỉ trên giày thêu trong giày, Diệu Trúc càng thêm e ngại với nữ oa nhìn tưởng chừng vô hại ở trước mắt, nàng quỳ xuống khấu đầu mạnh một cái, "Diệu Trúc đa tạ đại cô nương đã chăm sóc người nhà Diệu Trúc, ngày sau chỉ cần đại cô nương phân phó Diệu Trúc muôn lần chết không từ."

Ngay đêm đó, Trang Như Mộng nằm ở trên giường nghĩ tới lời Vương di nương nói giữa ban ngày ngược lại càng thêm lo lắng. Khó trách tất cả mọi người không nhìn ra vấn đề, ngay cả bão tuyết rơi lâu như vậy. Vương di nương lợi dụng nắm tuyết làm hại mẫu thân té ngã, sau đó nắm tuyết này sớm đã hoà với bão tuyết trắng làm một thể, ai có thể nghĩ một nắm tuyết trong đó, có thể làm hại một sinh mạng. Lần này nếu không phải Vương di nương tự loạn trận cước, nghĩ đã mua chuộc được Diệu Trúc hòng ngăn cản nàng điều tra chuyện này. Thì làm sao có thể bị phát hiện là lòng dạ ác độc? Nghĩ tới những chuyện này, may là có kinh nghiệm kiếp trước, thủ đoạn của một đám di nương ở hậu trạch Lý phủ, Trang Như Mộng vẫn lần nữa, cảm thấy sâu sắc những nữ nhân một lòng một dạ tranh thủ tình cảm nơi hậu trạch khó có thể ứng phó.

Hôm sau, chính là ngày Trang phu nhân dẫn theo Trang Như Mộng về nhà mẹ đẻ.

Hôm qua chuyện Vương di nương ầm ĩ cả phủ đều biết, Trang lão phu nhân cũng bị chất gái mình cố ý cân nhắc làm mất mặt mũi, tóm lại ngoại trừ tam phòng, cả bầu không khí trong Trang phủ đều có chút u ám. Hôm nay hạ nhân gác cổng nơi Trang phủ vừa nghe thấy bên Toái Ngọc hiên truyền lời chuẩn bị xe ngựa xuất hành thì nhất thời đổi sắc lập tức đi thông tri cho lão gia.

Cho nên hiện tại mới có một màn này. Chỉ thấy Trang phu nhân kéo bàn tay nhỏ của Trang Như Mộng, mới vừa bước ra khỏi cửa chính, Trang lão gia liền thở hổn hển chạy theo, "Phu nhân, nàng muốn dẫn Mộng nhi đi đâu? Vừa vặn vi phu không có việc gì, chúng ta cùng đi đi." Trang lão gia chạy đuổi tới, sau khi nói xong câu đó, liền vô cùng quen thuộc nắm lấy bàn tay còn lại của Trang Như Mộng.

Gương mặt Trang phu nhân lạnh lùng, nhìn Trang lão gia nắm lấy bàn tay còn lại của nữ nhi cũng không lên tiếng, ánh mắt lạnh lẽo này, khiến Trang lão gia nhìn thấy trong lòng không khỏi lo lắng, rốt cuộc hắn chịu không nổi ánh mắt nhìn chằm chằm đó, đành phải hập hực buông lỏng tay. Trang phu nhân thấy thế liền dẫn khuê nữ trực tiếp đi đến trước xe ngựa, ngược lại xem Trang lão gia ở một bên như không khí.

Sau khi đỡ Trang Như Mộng lên xe ngựa xong, Trang phu nhân cũng theo sát lên xe ngựa, thấy Trang lão gia chuẩn bị lên theo ở phía sau, Trang phu nhân trực tiếp vươn tay cản hắn, "Lão gia vẫn nên hiếu thuận với lão thái thái ở trong phủ đi, từ trước tới nay mọi chuyện lão gia đều đặt lão thái thái lên đầu, rồi cứ như vậy mà trơ mắt nhìn theo, không chừng bên lão thái thái lại nói ta đây làm dâu không hiểu chuyện." Vừa nói xong xe ngựa Trang phu nhân nghênh ngang rời khỏi, chỉ để lại Trang lão gia ngây ngốc đứng tại chỗ.

Trang Như Mộng ngồi ở trong xe ngựa đưa tay vén rèm xe, nhìn thấy dáng vẻ uất ức của phụ thân, lại nghiêng đầu nhìn thấy mẫu thân đang len lén lau lệ ngược lại không biết phải nói gì.

Hai mẫu tử dựa sát nhau, thời gian trôi qua rất nhanh. Đợi lúc xe ngựa ngừng lại, Trang phu nhân nhẹ giọng gọi nàng một câu, Trang Như Mộng mới phản ứng là đã đến phủ tướng quân. Sau khi xuống xe ngựa, nhìn thấy cửa chính đỏ tươi quen thuộc, ngược lại Trang Như Mộng có chút như thoáng gặp mộng. Kiếp trước cách hai ngày phụ mẫu bị sát hại, cả phủ tướng quân phải chịu một tội danh không có chứng cớ mà bị đày đến biên cương, khi đó nàng ở ngoài phòng Vương Ngọc Hương quỳ cả đêm, mà Lý Duệ Khiêm lại còn ở trong phòng Vương Ngọc Hương điên loan đảo phượng cả một đêm.

Nàng vô cùng hổ thẹn với phủ tướng quân, theo nàng nhớ mình và phủ tướng quân không quá thân thiết, sau đó lại từ nha hoàn bên Trang Như Ngọc nói xấu mới biết được, một nhà ngoại tổ của nàng đều không thích phụ thân và những người trong Trang phủ, vì vậy nàng cũng chỉ đến phủ tướng quân vào các ngày lễ ngày tết. Nhưng nàng cũng không thể quên được ngày hôm đó vì tiền đồ của Lý Duệ Khiêm, mà nàng đành phải mặt dày đi đến phủ tướng quân cầu xin tổ phụ. Ngày đó nàng mang theo rất nhiều lễ vật cho cả nhà ngoại tổ, cũng gần gũi với tổ mẫu rất nhiều, đợi đến khi nàng thấy tâm tình tổ phụ không tệ, liền cầu xin tổ phụ dẫn theo phu quân mình vào lần xuất chinh này cũng như cân nhắc cho hắn. Nàng biết cả đời tổ phụ làm quan thanh liêm, mà ngoài mặt quan hệ giữa nàng và một nhà ngoại tổ cũng không thân thiết, cho nên cũng không ôm bất kỳ hi vọng gì, nhưng tổ phụ chỉ trầm mặc một hồi lâu rồi cuối cùng vẫn đồng ý với thỉnh cầu của nàng, lúc ấy vẻ mặt thất vọng của tổ phụ khiến cho ký ức nàng vẫn còn nhớ mãi.

Nghĩ tới những chuyện này, Trang Như

Loading...

Xem tiếp: Chương 23: Chương 22

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Chiến Lật Chi Hoa

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 44


Ông Chủ, Xin Ký Tên Ly Hôn

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 47


Học Sinh Cá Biệt

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 71


Cô Vợ Bất Đắc Dĩ

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 57