Tấn Công Ngược Thành Phi Chương 21: Chương 20
Chương trước: Chương 20: Chương 19
Editor: Tử Sắc Y
Chỉ là Trang Như Mộng còn chưa kịp đi đến nhà ngoại, thì viện Vương di nương ở, liền truyền ra tin tức ma quỷ lộng hành. Tin tức này vừa truyền ra ngoài, có thể nói là khiến lòng người hoảng sợ ầm ĩ. Không biết do người nào thả ra tiếng gió, nói rằng tiểu thiếu gia chết oan trong bụng phu nhân trở lại báo thù. Mà Vương di nương thì bị dọa đến nằm trên giường không dậy nổi, suốt ngày cả người đều hoảng hốt. Bởi vì chuyện này, Trang phu nhân đành phải hoãn lại mấy ngày về nhà mẹ đẻ.
Ngày hôm đó trái lại bầu trời rất trong trẻo, ánh nắng chiếu xuống hoà tan đi một phần tuyết đọng, cũng khiến nhiệt độ thấp hơn so với ngày thường rất nhiều. Trong lúc Trang Như Mộng rãnh rỗi, liền ngồi ở trong phòng sưởi với Trang Như Nguyệt làm nữ công. Tính tình Trang Như Nguyệt hoạt bát, mới thêu một con Thuỷ Chích lại không ngồi được. Nhìn thấy đường tỷ đã thêu một đóa tường vi, nàng cười hì hì lại bắt đầu nói đến đề tài, "Đại tỷ tỷ, ngươi biết không, hôm qua Đại Cẩu nhà Chu tẩu tử sinh ra một ổ chó con, nhìn rất thú vị đó." Chu tẩu tử là ma ma nhóm lửa phòng bếp, gần đây Trang Như Mộng nghe ở trong miệng Trang Như Nguyệt không ít tên người này, bây giờ nghe nàng nói như vậy, Trang Như Mộng đáp lời hỏi: "Tại sao lại đi gặp Chu tẩu tử?"
"Nếu buổi trưa hôm qua không phải là thịt giò dầm tương mang tới quá ít, thì làm sao buổi chiều ta không có chuyện gì gạt mẹ, cầm tiền đến nhờ Chu tẩu tử làm sủi cảo thủy tinh cho ta." Trong phủ ngũ cô nương tham ăn mọi người đều biết, nhưng Trang Như Mộng nghe thấy lời này khoé miệng vẫn không nhịn được mà giật giật, "Cho nên lúc ngươi đi tới, vừa vặn nhìn thấy Đại Cẩu của Chu tẩu tử sinh chó con?”
Con ngươi đen nhánh của Trang Như Nguyệt chuyển động, "Đúng rồi, nếu đại tỷ tỷ không chờ được thì ngươi đi cùng ta xem một chút đi, nếu có thể ôm về tới một con nuôi là tốt." Nói như vậy, nàng chắp tay trước ngực vẻ mặt hi vọng nhìn Trang Như Mộng, nhìn vào con ngươi sáng trong kia khiến người ta khó có thể nói ra một chữ không.
Mấy ngày nay Ngũ cô nương dùng một chiêu này ở trước mặt Trang Như Mộng có thể nói là mọi chuyện đều thuận lợi, Trang Như Mộng vì gút mắc với hài tử ở kiếp trước, mà rất nhân nhượng với đường muội hoạt bát khả ái này. Chỉ thấy Trang Như Mộng bất đắc dĩ lắc đầu, đang định đồng ý với lời thỉnh cầu của Trang Như Nguyệt, thì lúc này Diệu Tuyết lại vén rèm, bước nhanh đi tới bên cạnh lỗ tai nàng nói nhỏ mấy câu.
Trang Như Nguyệt thích xem náo nhiệt, thấy vậy mắt không khỏi sáng lên. Đợi Diệu Tuyết nói xong, trong con mắt xinh đẹp tràn đầy cầu khẩn. Sau khi nghe được tin tức trong lòng Trang Như Mộng vốn dâng đầy sự chán ghét, lại nhìn bộ dáng này của nha đầu, trái lại chỉ buồn cười sờ sờ đầu nàng, "Được rồi, chúng ta cùng đi thôi." Nghe lời này, Trang Như Nguyệt vội vàng gật đầu một cái chỉ sợ sẽ bỏ qua chuyện gì thú vị.
Chờ Trang Như Mộng chạy đến, trong sân Vương di nương đã có rất nhiều người. Trang lão gia liếc mắt nhìn thấy, nữ oa mặc y phục màu hồng, liền vội vàng vươn tay vẫy vẫy Trang Như Mộng lại. Trang Như Mộng kéo Trang Như Nguyệt đến trước mặt Trang lão gia, hai người ngoan ngoãn đứng ở một bên sau đó nàng mới dò xét cẩn thận tình huống trong sân.
Chỉ thấy căn nhà của Vương di nương, đều được dán đầy phù chú khắp nơi, khiến cho gian phòng lúc này cũng hiện lên mấy phần âm u. Mà lúc này Vương di nương, hai mắt vô hồn y phục xốc xếch. Sau khi bị hai ma ma đè xuống đất, trong miệng nàng còn không ngừng lẩm bẩm, "Ta không cố ý, không cố ý, muốn trách, chỉ có thể trách ngươi uy hiếp đến quyền lợi của con ta."
Các chủ tử trong Trang phủ vốn đều đã tập trung ở trong sân, đương nhiên lời này cũng truyền vào tai bọn họ. Nghe Vương di nương không ngừng lẩm bẩm những lời này, trên gương mặt Trang lão phu nhân không chịu được, vội vàng phân phó Mục ma ma bên cạnh đi đến chặn miệng Vương di nương.
Thấy Mục ma ma, như muốn chặn miệng Vương di nương, Trang Như Mộng lặng lẽ kéo kéo tay Trang lão gia. Trang lão gia cúi đầu nhìn, thấy khuê nữ nước mắt đảo quanh liền áy náy không dứt. Hắn giơ tay cản động tác của Mục ma ma, nhìn Trang lão phu nhân vô cùng oán giận, "Sao mẫu thân không để Vương thị, nói hết một lời chân tướng phu nhân đẻ non."
Vốn Trang lão phu nhân muốn hoá chuyện lớn thành nhỏ, nhìn ánh mắt u oán của con mình rốt cuộc cũng không hành động tiếp. Trang lão phu nhân biết, những năm gần đây mình có thể làm mưa làm gió như vậy, hoàn toàn là dựa vào đứa con trưởng hiếu thuận, sợ khoảng cách giữa mình và con sâu hơn, lúc này thấy con trưởng lên tiếng đương nhiên là nàng không ngăn cản.
Chỉ thấy Trang lão gia đi tới trước mặt Vương di nương âm u nói, "Vương thị, ta hỏi ngươi, chuyện phu nhân đẻ non rốt cuộc có phải ngươi làm hại hay không?"
Lúc này Vương di nương, đã đắm chìm vào trong ảo giác của mình, làm sao có thể nhận ra người trước mắt mình chính là người nàng bên gối. Ở trong mắt nàng, Trang lão gia hoá thành một con búp bê đầy máu, cả người thối rữa giòi bọ khắp người không ngừng giãy giụa. Vì vậy Trang lão gia càng đến gần, vẻ mặt Vương di nương càng thêm sợ hãi. Nàng giùng giằng muốn chạy trốn, nhưng bất đắc dĩ lại bị hai ma ma thô sử đè lại.
Nghe câu Trang lão gia hỏi, Vương di nương nói đứt quãng: "Tiểu, tiểu thiếu gia, ngươi bỏ qua cho ta đi. . . . . . Ngày đó ta mới vừa lấy được lời chắc chắn từ đại phu, nói ta đã có thai hai tháng, , này, này, lúc này mới len lén đi vào Mai viên giải sầu. Cũng không bao lâu, ta nghe thấy phu nhân đi vào. Trong lòng ta chột dạ nên len lén núp ở một bên. . . . . . Nhìn, nhìn thấy vẻ mặt phu nhân hạnh phúc thì quỷ thần xui khiến ta cầm một quả cầu tuyết nhỏ ném xuống dưới chân phu nhân. Ta thật sự không cố ý, tiểu thiếu gia, tiểu, , tiểu thiếu gia, ngươi hãy bỏ qua cho ta đi, van cầu ngươi. . . . . ."
Nghe xong lời Vương di nương vẻ mặt Trang lão gia tức giận, hắn nhấc chân muốn đạp nữ nhân ác độc này mấy đá,

Xem tiếp: Chương 22: Chương 21