Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Tâm Ma Chương 82: Khúc Lão

Chương trước: Chương 81: Oan Gia Ngõ Hẹp (tiếp)



Chương 82: Khúc lão

Hoá ra từ nãy tới giờ, cả ba đều bị tiếng đàn của người kia chi phối. Duy chỉ có Phong Vũ do không dùng võ công sở trường của mình nên bị khống chế ít nhất. Người lạ mặt vẫn ở yên trên thuyền. Con thuyền nhỏ là loại thuyền nan tre, lớp sơn đen bóng nhẫy, hai đầu tròn vành vạnh, trông mỏng nhưng rất chắc chắn, nhìn kỹ ra thì chỉ loại thuyền đan ở Hà Nam (nay thuộc tỉnh Quảng Ninh) mới có màu đen nhánh và cứng cáp đến vậy. Người ngồi trên thuyền đầu hói lọi, mấy lóm tóc bạc phất phơ trong gió. Người lão gầy nhẳng ốm eo, lão ngồi xếp bằng, trước mặt là cây đàn bầu đã yên tiếng. Người lạ mặt chưa lên tiếng, Công Thanh đã chỉ kiếm thẳng vào lão, nói:

- Lão già kia, định dùng yêu thuật để hù dọa ta sao, có giỏi thì ra đây tiếp chiêu với ta!?

Phong Vũ đứng lặng yên quan sát, đêm nay quá nhiều biến cố xảy ra với nó, đến lúc này nó đã thấm mệt. Phong Giang thầm đánh giá tình hình, biết người này ắt không tầm thường, chắc hẳn không có ác ý vì nếu muốn làm hại ba người thì lão đã ra tay từ lúc cả ba đang bị tiếng đàn mê hoặc. Thấy lão đã cao tuổi, cậu chắp tay cung kính nói:

- Chẳng hay cao nhân tiền bối có điều chi chỉ bảo, chúng con quả thật thất lễ, đêm hôm đã phiền đến người.

Người này vừa ho húng hắng vừa cười hà hà, giọng nói khò khè như bị khó thở:

- Ta chỉ là lão chài tầm thường, lấy đâu ra cái danh vọng “cao nhân tiền bối” đó mà chỉ dạy.

Phong Giang nghĩ thầm:

“Người này biết thuật dùng đàn để chi phối đối thủ, lại dùng thuyền đảo Hà Nam, dáng vẻ gầy ốm tiều tụy. Trên giang hồ chỉ có duy nhất một cao thủ như vậy là Khúc lão của Vạn chài hội đảo Hà Nam, chẳng hay có đúng không, ta thử đoán bừa xem sao”.

Nghĩ vậy, cậu liền nói:

- Khúc lão trưởng môn Vạn chài, chúa đảo Hà Nam, nổi danh giang hồ, tới nay con mới được gặp, thật là vinh hạnh.

Khúc Lão buông tiếng cười nói:

- Ha … ha … không ngờ cũng có kẻ hậu nhân nhớ đến tên ta, nổi danh giang hồ thì không dám nhận, còn lại thì đúng cả.

Phong Giang có ý chờ đợi Khúc lão hỏi danh tính mình nhưng Khúc lão vẫn lặng im, thành ra cả hai đều không nói gì. Khúc lão nhìn một lượt cả ba người rồi chỏ vào Phong Giang, nói như thể tự nói với mình:

- Người này võ công khá nhất trong cả ba nhưng tính tình khiêm nhường, lại có kiến thức, nhất định tương lai sẽ rộng mở.

Phong Giang thấy lão khen mình cũng không lấy làm quá vui mừng, chỉ chắp tay khẽ cúi người xuống như tạ lễ. Công Thanh đứng cạnh lẩm nhẩm càu nhàu:

- Hừ, gì mà nổi danh giang hồ, chẳng qua chỉ là một lũ làng chài đánh cá, có đáng là gì.

Công Thanh nói nhỏ nhưng có ý để mọi người đều nghe rõ, tuy nhiên Khúc lão cứ như là

không nghe thấy, Công Thanh bực tức quay về Khúc lão hất hàm nói:

- Vậy còn ta thì sao hả lão già.

Khúc lão không nhìn đến Công Thanh mà quay về phía Phong Vũ, nói:

- Ngươi nhỏ tuổi nhất nhưng võ công cũng rất khá, tuy nhiên cần tập luyện thêm nhiều nữa mới được, cần luyện thêm.

Lão vừa nói vừa gật gù. Công Thanh thấy Khúc lão không thèm đoái hoài gì đến mình, lại khen ngợi hai người kia, như thế chẳng phải coi mình là kém nhất sao. Công Thanh tức giận phi thẳng thanh kiếm về phía Khúc lão, trong bụng thầm nghĩ mình hành động bất ngờ, lại đứng khuất nên sẽ chiếm được chút tiện nghi. Phần vì Khúc lão trông gày gò yếu ớt khiến Công Thanh cũng có chút coi thường, Công Thanh thầm nghĩ lúc nãy chắc lão chỉ dùng tà thuật gì đó để làm mình bị phân tâm thôi chứ chẳng có gì cao siêu. Hơn nữa, Công Thanh vốn ít qua lại giang hồ, kinh nghiệm còn thiếu, tính tình lại nóng nảy, hành động chỉ theo bản năng mà không suy xét cho kỹ, lúc nóng giận thì bộc phát, bản tính này là do được chiều chuộng nâng niu từ nhỏ. Kiếm phát ra, hướng về phía bả vai Khúc lão phóng tới, Công Thanh phóng kiếm rất bất ngờ, đến cả Phong Giang lẫn Phong Vũ khi thấy kiếm tới gần Khúc lão mới nhận ra, than thầm:

"Ôi chao, lão già nguy to rồi".

Nào ngờ, kiếm vừa tới gần Khúc lão đã không còn thấy đâu nữa, như thể bị bóng đêm nuốt chửng. Bỗng Công Thanh kêu lên: "Úi cha", rồi ngã vật ra đất. Hóa ra vừa rồi, không hiểu bằng cách nào mà thanh kiếm của Công Thanh bay ngược lại, cán kiếm đâm thẳng vào vai Công Thanh, tốc độ nhanh như tên bắn. Công Thanh chẳng thể nhìn thấy chứ đừng nói đến chống đỡ. May là vừa rồi Công Thanh chỉ trúng cán kiếm chứ không phải mũi, hơn nữa lực đạo cũng không quá mạnh, nếu không mạng sống đã không còn. Khúc lão nói với Công Thanh mà như thể đang than:

- Khuất Lão trại ơi là Khuất Lão trại, các người hoành hành ngang ngược, cậy lớn hiếp bé, ra tay đồ sát Tứ phương bang hội, máu chảy thành sông, xác chất thành núi, là vì lẽ gì? Vì lẽ gì? Các người dã tâm quá to lớn. Rồi các người cũng phải nhận quả báo thôi. Thật là uổng đi cái danh tiếng của Lý Nam đế.

Rồi lão quay sang Công Thanh nói:

- Ngươi hãy còn nhỏ tuổi, nên quay đầu là bờ, hỡi ôi, đừng theo người ta mà gây thêm nghiệp chướng, kết cục sẽ không tốt đẹp gì đâu.

Bản thân Khúc lão cũng đã có mặt tại Binh Lan phường trong cái ngày mà Khuất Lão trại ra tay thảm sát các bang phái tứ phương (xem chương 49-50), chỉ nhờ nhanh chân nên lão mới may mắn chốn thoát được, cho đến nay, lão vẫn đang bị Khuất Lão trại truy đuổi. Khúc lão tấu lên một khúc nhạc thê lương não nề, từng âm vang lên vừa ảo não vừa sầu thảm, người nghe lòng cũng nguội lạnh, chỉ muốn nhanh chóng kiếm một góc nào yên lặng để khóc lóc cho thỏa nỗi buồn. Công Thanh bị trúng đòn, tuy không quá nghiêm trọng nhưng toàn thân đau nhức, vừa xấu hổ vừa tức giận, liền vội vàng chống kiếm lủi đi. Cả Phong Giang lẫn Phong Vũ đều đã mệt mỏi, lại bị tiếng đàn làm cho ủ ê rã rời, chẳng còn tâm trạng nào nữa. Phong Giang cất tiếng:

- Hẹn ngày tái ngộ.

Phong Vũ không trả lời. Cả hai lặng lẽ chắp tay chào nhau, rồi mỗi người đi một hướng.

Quảng cáo

Loading...

Xem tiếp: Chương 83: Lộ Diện

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Trường Sinh Đảo

Thể loại: Tiên Hiệp

Số chương: 136




Gián Điệp O Cùng Kim Chủ A

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 21