21 Suốt mấy ngày liền chúng ta đều phóng ngựa chạy như điên, cứ hai ba canh giờ lại đổi một lần ngựa. Giống ngựa này đều thuộc loại cường tráng mạnh mẽ, tung vó phi nước đại thì chẳng khác nào rồng cuốn hổ vồ, nhanh thì có nhanh nhưng cũng làm ta cũng khổ không chịu nổi.
22 Hạ nhân đem chậu than, bồn nước đặt đầy dưới đất, trên bàn cũng bày kín các thứ linh tinh, bọn họ cũng đưa thêm rất nhiều nến, đều đặt cả ở bên cạnh chỗ Hữu Sinh nằm.
23 Ta vừa mới thò đầu ra khỏi cửa phòng, lập tức có người tiến lên nói: “Mời ngài đi bên này”. Ta đi theo hắn vào một căn phòng ở bên cạnh, vừa vào trong phòng liền ném quần áo, xem xét xung quanh một chút, tìm được một cái WC thời cổ đại ….
24 Không biết bắt đầu từ lúc nào, trong lòng ta dần nảy sinh một loại cảm giác bất an. Lúc ban đầu chỉ là một vài suy nghĩ mất mát nho nhỏ, càng về sau, nhất là từ lúc tháo chỉ khâu cho Hữu Sinh, nhìn vết thương ở chân hắn ngày một tốt hơn, cảm giác mất mát đó lại càng sinh sôi nảy nở.
25 Tiểu Trầm bội phục nói: “Vân Khởi, ngươi làm sao lại nghĩ ra được ý đó?”Ta lại vung tay lên: “Ta trên không thông thiên văn, dưới không tường địa lý, nhưng mà mấy chuyện cỏn con như vậy chỉ cần liếc mắt là thấy rõ mồn một”.
26 Ta cùng hai người bọn họ cưỡi ngựa ra khỏi thành. Tiểu Trầm quả thực giống như muốn phát điên, hễ mở miệng ra là tiểu sư muội thế này, tiểu sư muội thế kia, cũng không thèm che giấu nét hoan hỉ vui sướng trong mắt, trái ngược hoàn toàn với tâm trạng u ám của ta lúc này.
27 Đến trưa ngày 15 tháng 5, ta tới được biên cảnh, sau khi báo cáo danh tính, ta đợi một lúc lâu mới thấy Trình Viễn Đồ cùng Tiểu Trầm phi ngựa mà đến, bọn họ tự mình ra nghênh đón làm cho ta cảm thấy được yêu mà sợ.
28 Hầu như ngày nào ta cũng đều rong ruổi trên đường,vùi đầu vào công việc, không dám để bản thân rảnh rỗi. Tâm trạng ngày càng xấu đi, trong lòng chỉ cảm thấy thật sự xấu hổ không chịu nổi.
29 Tên của ta đương nhiên không phải Tấn Bá. Ta chỉ dùng một chữ “Tẫn” trong cái ngoại hiệu dùng trên giang hồ trước kia, bởi vì chữ còn lại, nói ra chỉ gợi lên mùi máu tanh nồng ghê tởm.
30 Đối với người này ta vẫn chú ý nhiều hơn một chút. Hắn là con một vị đại thần, lớn hơn Vương gia vài tuổi. Huynh trưởng của hắn là một viên tướng nổi danh trong triều, tuy rằng trước kia cha hắn không có thâm giao với thái tử, nhưng từ sau khi Hoàng Thượng đăng cơ, người đó cũng làm việc vô cùng tận tụy.
31 Vương gia mười tám tuổi, Hoàng Thượngcuối cùng đã chọn Cố gia tiểu thư làm Vương phi tương lai. Không chỉ vì vẻ ngoài mỹ lệ, quan trọng nhất chính là tính cách hòa nhã điềm đạm của nàng từ lâu đã lưu truyền trong dân gian.
32 Hoàng thượng chừng như đang thì thầm điều gì đó, tựa như những lời ấy nếu không nói ra thì sẽ chẳng thành sự thật vậy: “Thi thể này, chỉ là kế hoãn binh, kẻ đó, nếu đã để lại ngọc, chứng tỏ sau này, sẽ đưa người thật…” Nói đến đây hắn dừng lại, những câu chữ cuối cùng dường như bị cố kiềm nén không để bật ra.
33 Hoàng Thượng một mình tiến vào, không mang theo một tên tùy tùng, cũng không nói một câu. Ta thấp giọng kể rõ mọi chuyện, Hoàng Thượng nghe xong cũng lặng yên không đáp.
34 Vương gia yêu cầu ta không thể không đáp ứng, vĩnh viễn cũng không thể bội ước. Nhưng kẻ đó đã bị bắt, ta vẫn không thể nhịn được mà đến xem. Hắn vẫn mang theo khuôn mặt hung ác dữ tợn, làm cho khuôn mặt anh tuấn cao nhã trước kia trở nên vặn vẹo xấu xí, đê hèn hạ tiện không chịu nổi.
35 Hắn ngừng cười, nhìn sâu vào mắt ta nói: “Vân Khởi, nàng yên tâm, đời này kiếp này, ta sẽ không để cho nàng thương tâm lần nữa”. Ta thầm thở dài nhẹ nhõm, trong tâm trí có cái gì đó nhẹ nhàng rút đi, vốn dĩ rối bời, nay đều hóa giải không còn tăm hơi bóng dáng.
36 Một đêm này thật sự quá mức hoàn hảo!!! Ta ngủ rồi lại ngủ …. cảm giác thiên địa dường như hợp nhất, một mình ta chen ở chính giữa, vô cùng an bình tĩnh tại, vô cùng ấm áp dễ chịu, không còn điều gì phải lo lắng, tỷ như công việc cùng tiền bạc, hoặc phạm tội mất đầu, hoặc không thể thể nhìn thấy Hữu Sinh….
37 Mười ngày kế tiếp, có lẽ do ta ở bên đốc thúc ăn cơm, hoặc do ngày ngày luyện võ cùng Tấn Bá, Hữu Sinh đã thay đổi gần như thành một người khác. Sắc mặt hắn tràn trề sức sống, vui tươi khỏe mạnh, màu da vàng vọt trở lại trắng trong, trơn bóng như trân châu bạch ngọc, đôi mắt long lanh có thần sáng ngời, hàng lông mi đen sẫm ánh lên sắc thái kỳ dị, cặp môi tái nhợt lại hồng hào nhẵn nhụi.
38 Từng được coi là thiên hạ đệ nhất mỹ nam, kỳ tài xuất thế trăm năm có một, nhưng từ khi Vương phi qua đời, Cửu Vương gia không còn bày ra tài năng phi phàm của hắn, không còn ngâm vịnh thi phú, những gì lưu truyền trong dân gian chỉ là những câu thơ lời văn hắn cùng Vương phi phóng tác, đều là những thi phẩm đứng vào hàng cực phẩm.
39 Từ khi sinh ra, ký ức đầu tiên ta nhớ được hoàn chỉnh, chính là một lần ta nghịch chơi trên nóc gian chính đường, không may trượt chân ngã lăn xuống đất.
Thể loại: Huyền Huyễn, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 43