61 Edit: Mèo Mạnh Mẽ
Sau đó ít lâu, nhà họ Diêu dọn vào nhà mới, mặc dù phòng ốc rộng rãi, nhưng Tam Tam với chị ba và Tiểu Tứ vẫn ở chung một phòng, trong một phòng bày ba cái giường nhìn có vẻ chật hẹp, nhưng ba chị em đã quen ngủ chung một chỗ, không muốn tách ra.
62 Edit: Mèo Mạnh Mẽ
Mùa thu vừa qua đi, thời tiết cỏ khô sương trắng kéo đến, Bào Kim Đông chợt xuất hiện trước mắt Diêu Tam Tam. Trong ánh nắng mai, hắn đứng sau lưng Tam Tam, lười biếng gọi cô:
"Tam Tam.
63 Chủ động nói dắt cô đi bẫy thỏ, nhưng suốt buổi chiều Bào Kim Đông vẫn không xuất hiện, Diêu Tam Tam càng nghĩ lại càng tức.
Cho đến sau bữa tối, hắn mới đến nhà họ Diêu.
64 Edit: Mèo Mạnh Mẽ
Tối hôm đó Bào Kim Đông trở về rất khuya, hắn lặng lẽ vào cửa nhà, lại phát hiện trong nhà còn sáng đèn, Bào Kim Đông vừa thò đầu vào, đã thấy cha mẹ hắn vẫn chưa ngủ, đang ngồi bóc đậu phộng.
65 Edit: Mèo Mạnh Mẽ
Có thế nào Bào Kim Đông cũng không thể ngờ tới, hắn lại bị một đứa nhỏ ba tuổi lừa gạt.
Bị hố… đến nỗi cả người vô lực.
Chiều hôm ấy, Bào Kim Đông về đến nhà, rất nhanh đã phát hiện ra túi khoai khô.
66 Edit: Mèo Mạnh Mẽ
Bào Kim Đông muốn thổ lộ.
Bào Kim Đông không biết phải thổ lổ thế nào.
Không phải tại Bào Kim Đông ăn nói vụng về, mà tại… trước đó hắn vốn không nghĩ đến chuyện thổ lộ.
67 Edit: Mèo Mạnh Mẽ
Có vẻ như tư tưởng của Diêu Liên Phát vẫn còn dừng lại ở những năm 70, hoặc nói cách khác, vùng thôn quê xa xôi như thế, ý thức tư tưởng vẫn tương đối lạc hậu.
68 Hai chị em Diêu Tam Tam và Diêu Tiểu Cải, đã quyết phải “xuôi Nam khảo sát” một phen. Trạm đầu tiên họ tới là một thành phố, xe lửa đi trễ, đến trạm đã là hoàng hôn, một thành phố lớn như thế, hai cô gái nông thôn vốn không ra khỏi cửa, tự dưng có cảm giác bơ vơ bất lực.
69 Editor: Puck
Mặc dù sau khi nhà họ Diêu bán cá chạch bùn * cố gắng khiêm tốn, nhưng khó tránh khỏi bị dân chúng quanh thôn để ý tới. Bán mấy ngàn cân cá chạch bùn đi, dân chúng trong thôn đều chắc chắn, tối thiểu thu vào cũng phải đảo lộn một cái so với năm trước? Nói cách khác, khẳng định không chỉ hai vạn đồng như Diêu Liên Phát nói, tối thiểu phải xuất hiện ba vạn!
(*) 泥鳅: Cá chạch bùn hay Cá dojo (Tiếng Nhật:ドジョウ dojō; Danh pháp khoa học: Misgurnus anguillicaudatus) là một loài cá nước ngọt trong họ Cobitidae có nguồn gốc từ Đông Nam Á và được phổ biến như là một cá cảnh được du nhập tới những nơi khác ở châu Á và châu Âu và Bắc Mỹ.
70 Diêu Tiểu Cải vừa nói như thế, Tam Tam nhịn không được phì cười một tiếng, Dương Bắc Kinh và Diêu Tiểu Đông cũng âm thầm bật cười, tiểu Tứ bên cạnh đã không bưng nổi chén cơm, bật cười ha hả rồi.
71 Vì để cá chạch bùn không trượt không chết trong khi tiêm trợ sản, Diêu Tiểu Cải tốn không ít tâm tư.
Cầm khăn lông ấn chặt, sợ đè cá chạch bùn, tiêm cũng không dễ; để cá chạch bùn dính lên bùn cát, ngược lại đề phòng trơn trượt, nhưng dễ dàng tổn thương dịch nhờn trên da của cá, dù sao luôn không như ý.
72 Trước mắt các cô nuôi cá chạch bùn giống không có ai cạnh tranh, bán phần độc nhất, khi hai chị em thương lượng giá bán, Diêu Tiểu Cải sợ đưa giá đắt, giá tiền này vẫn cao hơn giá thức ăn nuôi cá bột.
73 Trạm đầu tiên của ba chị em nhà họ Diêu đi Thượng Hải.
Một mặt, Diêu Tam Tam muốn mang hai chị đến Thượng Hải như vậy để quen việc ở thành thị lớn, khảo sát một chút thị trường hải sản.
74 Editor: Puck
Theo thời gian, đã vào thu, Bào Kim Đông cũng nên sắp trở về rồi. Trong nháy mắt lại một năm nữa, giờ phút này cô đang ở Thượng Hải xa lạ, nằm trên giường mềm mại, quả cam đặt ở đầu giường chị cả tỏa ra mùi thơm ngọt ngào tươi mát, ngoài cửa sổ tiếng xe giống như từng tiếng sóng, mà cô, lặng lẽ nhớ nhung người kia.
75 Editor: Puck
Vương Lâm Siêu nói xong, thậm chí không chờ chị em nhà họ Diêu có phản ứng gì, đã bước nhanh chạy về chiếc xe đông lạnh cỡ nhỏ màu trắng cách đó không xa, nói câu gì đó với người đang dỡ hàng, nhanh chóng chạy lại, cười cười nói với ba chị em nhà họ Diêu: “Này, xem như gặp người cùng quê, chúng ta ra khỏi chợ, tùy tiện tìm một chỗ ngồi đi?”
Thái độ của Vương Lâm Siêu, giống như chưa bao giờ xảy ra chuyện không vui, bọn họ chỉ giống như vô tình gặp được người quen cùng quê.
76 Editor: Puck
Dù sao lúc trước đính hôn từ hôn, bây giờ Vương Lâm Siêu không tiện đĩnh đạc đến nhà họ Diêu, nên gọi điện thoại cho Diêu Tam Tam trước, thương lượng chuyện cá chạch bùn.
77 Editor: Puck
Trương Hồng Cúc cứng rắn cột lễ vật Vương Lâm Phương mang tới lên xe đạp, bình tĩnh hòa nhã tiễn Vương Lâm Phương đi.
Người một nhà không ai bàn về chuyện nhà họ Vương, phải nói nhà họ Diêu đánh giá bản thân Vương Lâm Siêu không tệ, nhưng vật đổi sao dời, người và vật không còn, bây giờ người nhà họ Vương làm vậy cũng quá đương nhiên rồi.
78 Trong phòng thoáng cái có vài người đi ra, nữ có nam có, trung niên, thanh niên đều có, Diêu Tiểu Cải lặng lẽ đánh giá, dù sao cũng không nhận ra, dứt khoát không lên tiếng.
79 Vài ngày sau, Diêu Tiểu Cải về nhà họ Diêu trước, theo như phong tục, Lục Cạnh Ba phải giữ tang đến “đầu bảy” * mới có thể rời nhà.
(*) “Đầu bảy”: Là một tập tục trong tang lễ, theo tập quán cho rằng “đầu bảy” chính là chỉ ngày thứ bảy sau khi người qua đời.
80 Editor: Puck
Diêu Tam Tam vẫn cho rằng Lục Cạnh Ba là một người có tính tình không nóng không lạnh, không ngờ người này cũng không phải người bình thường – anh vừa vào cửa nhà họ Diêu, đã gọn gàng dứt khoát lên tiếng với Diêu Liên Phát và Trương Hồng Cúc: “Chú, thím, cháu thích tiểu Cải, cháu thề cả đời sẽ đối xử tốt với cô ấy, xin chú thím gả tiểu Cải cho cháu!”
Ngầu! Diêu Tam Tam còn thiếu nhảy ra ngoài giơ ngón tay cái lên với anh.
Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh
Số chương: 100