81 Sáng sớm cuối tuần cho rằng ngày hôm nay cháu trai có thể trở về, Tương Vệ Quốc vốn có tâm tình cũng không tệ lắm. Bởi vì cháu trai mình cũng có sự nghiệp riêng, nên rất bận bịu, chạy giữa hai đầu còn phải bay tới bay lui, cùng ông già này ở cùng một chỗ thì có nhiều bất tiện.
82 Tương Bình Khang vào quá nhanh, vừa lúc thấy được Tương Hãn đang ngồi chồm hỗm trước mặt Từ Cửu Chiếu làm động tác đứng lên.
Hắn lúc đầu vẻ mặt trầm trọng, nội tâm cuống cuồng, sau khi nhìn thấy việc riêng tư của đứa cháu không muốn người biết này đột nhiên thấy nhẹ đi một chút.
83 Nắm được tính tình của Từ Cửu Chiếu, Tương Hãn cố ý làm cảm tình hai người trong lúc đó nhanh chóng càng thêm sâu sắc. Không chỉ là về tình cảm hằng ngày có tiến bộ, ngay cả sinh hoạt buổi tối cũng hài hòa nhảy qua giai đoạn phát triển.
84 Tuy rằng Tương Hãn bố trí phòng ở trấn Phong Diêu không tệ, nhưng Từ Cửu Chiếu vẫn thích làm việc ở phòng của mình hơn. Cậu cảm thấy như thế rất có bầu không khí.
85 “Nhóm sứ Thanh Hoa trang trí này tổng cộng có 120 món, các loại bình bao gồm mai bình, bình quan âm, bình hình cầu, bình củ tỏi, bình trường cảnh… Các loại hồ bao gồm biển hồ, hồ hình cầu, bính hồ, bối hồ… Đĩa lớn thì ít hơn, chỉ có 4 loại là đĩa bàn, đĩa vuông, đĩa tròn lớn, đĩa trái cây.
86 Từ Cửu Chiếu không hiểu nhìn Ngô Diểu, nói: “Có gì sai lầm ạ? Em cảm thấy rất tốt. ”
Kế hoạch của Ngô Diểu là đi theo tuyến trên, mở đường tiêu thụ trong giới quý tộc và quyền thế.
87 Cái lưỡi mềm mại ở trong cổ họng cậu kịch liệt khuấy đảo, thậm chí có lúc còn thâm nhập đến yết hầu. Tương Hãn tay dài chân dài quấn ở trên người của Từ Cửu Chiếu, giữa hai người không có một khe hở.
88 Lần thứ hai kết thúc, thời gian đã đến đêm khuya, lần này Từ Cửu Chiếu triệt để mệt đến mức ngay cả khí lực để thở cũng không có.
Tuy rằng cả người dinh dính, Từ Cửu Chiếu cũng không đoái hoài, thiêm thiếp muốn lập tức đi ngủ.
89 Hôm sau eo của Từ Cửu Chiếu đã không sao nữa, chỉ có điều lúc đi lại chân có vẻ không được tự nhiên. Tương Hãn rất lo lắng, muốn cậu nghỉ ngơi thêm một ngày nữa.
90 Lúc đầu huân tước TelaZeni tỏ vẻ si mê bình sứ chính là muốn đả động Từ Cửu Chiếu thân là nghệ thuật gia nên sẽ có nhiều tình cảm mà bán cho hắn, thế nhưng Tương Hãn có ý chí sắt đá cũng không vì huân tước tiên sinh làm dáng vẻ si mê kia mà có bất kỳ nhượng bộ gì.
91 Bởi vì Tương Hãn đặc biệt giao phó, cho nên người mà hắn phân công bên chỗ khảo cổ biết giáo sư Hồ có phát hiện mới nên báo riêng cho hắn, Tương Hãn không có thời gian nên để cho Từ Cửu Chiếu đi xem.
92 Trịnh Khải Long nghiêng đầu nở nụ cười, sau đó đưa tay cầm điện thoại trở về: “Quả thật là như thế, chỉ khi nào phóng to lên thì mới có thể nhìn ra, mắt thường nhìn không có vấn đề gì.
93 Trong lúc hoài nghi Trịnh Khải Long, Từ Cửu Chiếu luôn luôn nghi thần nghi quỷ. Thế nhưng thời gian thật lâu cũng không có động tĩnh gì, cậu cảm thấy có phải là do mình quá đa nghi hay không.
94 Nhất thời trong thư phòng im lặng đến mức một cây kim rơi xuống cũng có thể nghe được. Lúc đầu Tương Bình Kiến, Tương Bình Lệ được gọi vào trong thư phòng có hơi kích động, nhưng bây giờ đều thừ người ra.
95 Ngoại trừ lúc giao thừa Tương lão gia tử ý tứ hàm xúc nói một câu không rõ như vậy, ông liền khôi phục tư thế uy nghiêm nghiêm nghị, mặc cho Tương Hãn vò đầu bứt tai thăm dò ra sao đều không lấy được chút tin tức gì.
96 TelaZeni đương nhiên sẽ không thỏa mãn khi chỉ giới thiệu thiếu nữ mà hắn yêu trong giới bạn bè, người cùng sở thích hay bạn của bằng hữu hắn. Tuy rằng những người bạn này không có chuyên môn chuyên nghiệp cao có thể tinh tế nhìn ra từng chỗ ưu mỹ của bình sứ này như người sưu tầm hay nhà bình luận, nhưng cũng thẳng thắn chân thành cảm thán vẻ đẹp của nàng.
97 Trong khoảng thời gian này thân thể của Tương Vệ Quốc càng ngày càng tốt, gần đây Bác Cổ Hiên đều do ông quản lý. Tuy rằng không thể ra ngoài chạy khắp nơi, nhưng mặt mũi của Tương Vệ Quốc khá lớn, chỉ cần ngồi ở chỗ kia thì sẽ có người đem nguồn hàng đưa vào trong tay ông.
98 Hai người chạy tới kia, một người chừng bốn mươi tuổi đeo kính đen, một người khác ăn mặc moden trên dưới ba mươi tuổi. Tất cả lực chú ý của hai người này đều bị khối đất trên bàn hấp dẫn, căn bản cũng không có nhìn đến ba người xung quanh.
99 Kể từ khi hai thầy trò – một người định cư ở Thượng Hải, một người trở lại nhà của mình, việc gặp mặt tất nhiên không thể thường xuyên được. Bất quá Từ Cửu Chiếu vốn tôn kính sư trưởng nên cuối tuần đều gọi điện thoại cho thầy mình ân cần thăm hỏi, điều này làm cho Trâu Hành Tân thật cao hứng.
100 “Chúng ta cùng chào mừng chủ nhân của 《 Tinh Không Thiếu Nữ 》- Tương Hãn tiên sinh và người sáng tạo ra nàng – Từ Cửu Chiếu tiên sinh tới Bỉ. ” TelaZeni mang theo một chút không cam lòng giới thiệu với mọi người.