81 CHƯƠNG 81
Vừa quay về kinh đã xảy ra những chuyện vượt xa dự đoán của Nhiễm Mục Lân. Đầu tiên là hoàng huynh và Trú thế nhưng lại “thông đồng” với nhau, tiếp theo là dấm chua của hắn bốc cháy nên đã xuống tay với con, còn chưa kịp chờ hắn thở một hơi, cùng con ôn tồn ôn tồn, thì lão già thối Dịch lại chạy, làm hại hắn cùng con phải sứt đầu mẻ trán mà chung quanh tìm lão, tiếp đến là thái tử cùng Hoắc Bang bị tập kích, hoàng huynh đối với hắn hạ tử lệnh muốn hắn phải tiêu diệt tất cả kiếp phỉ trong Bắc Uyên, mà này cũng chưa đáng nói, cái mà làm cho hắn nổi giận chính là đứa con ngốc của hắn thế nhưng lại nói là sẽ bảo vệ cho thằng nhóc Nhiễm Lạc Thành kia.
82 CHƯƠNG 82
Quay về phòng, quả nhiên con còn chưa ngủ. Nhiễm Mục Lân cởi hài cùng xiêm y, leo lên giường, ôm lấy con, cái gì cũng không nói, tính toán ngủ dậy rồi nói sau.
83 CHƯƠNG 83
Thú Thành nằm ở Bắc Uyên, là nơi giao nhau giữa Sở Quốc cùng Nam Quốc, việc nơi đây vốn không ai quản lý, đạo phỉ hoành hành. Từ sau khi Nam Quốc cùng Sở Quốc kết minh, thành Thú này đã sớm bị người quên lãng dần dần hiển lộ ra tầm quan trọng.
84 CHƯƠNG 84
Vài ngày sau, Nhiễm Mặc Phong nhận được thư của Nhiễm Lạc Nhân, báo rằng 10 ngày sau trưởng công chúa Nhiễm Tiên sẽ rời kinh, do Nhiễm Lạc Nghĩa hộ tống đến thủ đô của Sở Quốc.
85 CHƯƠNG 85
Ngồi ở ghế thủ vị, Nhiễm Lạc Thành nghe Nhị đệ Nhiễm Lạc Tín trần thuật lại tình hình nạn tuyết của sáu thành quận. Năm nay đại tuyết ở phía bắc bộ đã tạo thành nạn tuyết hiếm thấy, một ít thành quận ở gần Yến Quốc cũ cùng Nam Quốc cũng gặp phải nạn tuyết, dân gặp thiên tai thiếu quần áo cùng lương thực, nên đã bị đông chết gần ngàn người, càng đừng nói hoa màu vụ lúa.
86 CHƯƠNG 86
Bởi vì đại tuyết, nên đội ngũ đưa dâu đi một chút lại dừng một chút, lộ trình vốn chỉ đi hai ngày phải đi gần bốn ngày. Khi tới được Cam Trữ cốc, thì trời đã hoàn toàn tối đen, lại có đại tuyết, nên đội ngũ đưa dâu buộc phải không dừng lại ở Cam Trữ cốc để nghỉ ngơi, đợi sáng sớm ngày mai lại tiếp tục khởi hành.
87 CHƯƠNG 87
Quân Kim, quân Sở cùng quân Man bị Quỷ quân đột nhiên xuất hiện cùng với quân Bắc đánh cho tan tác. Quỷ ba cùng Quỷ bốn mang nhóm Quỷ quân đi rửa sạch chiến trường, thuận tiện bổ thêm vài đao vào những tên còn đang ngáp ngáp.
88 CHƯƠNG 88
Một đám người cưỡi ngựa phi nhanh trên quan đạo, cách đó không xa, trên cửa thành ghi hai chữ “Mậu Huyền” càng ngày càng rõ ràng. Nhiễm Mục Lân khắc chế sự kích động ở trong lòng, cố gắng bảo trì trấn định, nhưng chỉ có chính hắn biết, trái tim của hắn đang đập nhanh như thế nào.
89 CHƯƠNG 89
Nhiễm Mặc Phong mê man nên không biết phụ vương cùng Quỷ ba Quỷ bốn đã nói cái gì, ở bên người phụ vương cho dù là sét đánh nó cũng sẽ không tỉnh.
90 CHƯƠNG 90
Ba ngày sau, Nhiễm Mặc Phong thu doanh quay về Thú Thành. Đổi nơi đóng quân là một chuyện không phải nhất thời nửa khắc là có thể làm xong, tuy Nhiễm Mục Lân ước gì có thể mỗi giây mỗi phúc đều ở cùng một chỗ với con, nhưng hắn còn có việc trong người, sau khi cùng con quay về Thú Thành thì phải đi Nhân Xương một chuyến.
91 CHƯƠNG 91
Phà hơi vào hai bàn tay đông cứng, Nhiễm Lạc Thành chỉ huy quan binh chuyển lương thảo từ trên xe xuống. Hôm qua hắn nhận được thư của Nhị đệ báo rằng – Nhị đệ đã phái người chuyển một vạn bao lương thực vừa triệu tập được từ Giang Nam đến đây, và một tháng sau sẽ có thêm một vạn bao lương thực nữa được chuyển tới các thành quận bị thiên tai.
92 CHƯƠNG 92
Đêm khuya, một bóng đen xuất hiện ở trong phủ Vũ Văn. Trong phủ đã từng bị đại hỏa cắn nuốt qua nên tràn ngập mùi chết chóc, ngói nhà rơi trên mặt đất chỉ cần giẫm nhẹ một cái liền vỡ nát.
93 CHƯƠNG 93
“Thích khách! Có thích khách!”
Cuồng phong sắc bén lướt qua, trong hoàng cung người ngã ngựa đổ. Rất nhiều binh sĩ dũng mãnh phóng về phía người vừa từ trên trời bay xuống.
94 CHƯƠNG 94
Kinh thành Bách Nghiệp của Sở Quốc là một tòa thành trì lớn nhất trong năm nước. Bất đồng với sự phồn hoa huyên náo của Giáng Đan Bắc Uyên, khắp nơi trên Bách Nghiệp đều tràn ngập sự khẩn trương của chiến tranh cùng sự gian khổ của phía bắc.
95 CHƯƠNG 95
Gió lạnh hiu quạnh, vua Sở bị thích khách xâm nhập dễ dàng chém bay đầu, nếu không bắt được tên thích khách này, thì mặc kệ là ai cũng sẽ bị tai nạn xét nhà diệt tộc, cho dù bắt được, bọn họ cũng khó thoát tội.
96 CHƯƠNG 96
Hoài Đông Li không biết Nhiễm Mặc Phong muốn dẫn mình đi đâu. Ngay khi Nhiễm Mặc Phong với sắc mặt ngưng trọng chạy trở về, bảo y lập tức lên ngựa, rồi phóng đi, thì y lựa chọn không hỏi cùng tín nhiệm.
97 CHƯƠNG 97
Thái tử Sở Quốc – An Trọng Thiên cùng vương tử Man tộc – Sa Dĩ Đát tiến đến Giáng Đan cứu người cùng nghị hòa đang bị nhốt trong dịch quán không được tự do.
98 CHƯƠNG 98
Trong căn phòng âm u, một người cả người đầy máu nằm ở trên sàn nhà lạnh như băng. Có người tiến vào, thả xuống bên người hắn một cái chén đen tuyền gì đó, sau khi oán hận mà đá hắn hai phát thì bỏ đi ra ngoài.
99 CHƯƠNG 99
Sau khi Nhiễm Mặc Phong đến đại doanh Hòe Bình, thì vào đêm khuya, nơi này chảy ra một cỗ máu me tanh nồng.
Quá nữa đêm, trong doanh trại thỉnh thoảng có người bị bịt miệng âm thầm mang đi.
100 CHƯƠNG 100
Thừ hoàng cung trở lại dịch quán, An Trọng Thiên vẫn cố nén bình tĩnh đã hỏng mất. Gã cắn chặt cánh tay, thấp giọng khóc rống, Sa Dĩ Đát ở một bên lặng yên, nhìn gã phát tiết.