1 CHƯƠNG 1
“Điện hạ! Thế tử! Đừng đánh , xin đừng đánh !”
Một đám thái giám người hầu vây xung quanh hai người con trai ôm nhau thành một đoàn lo lắng mà hô to.
2 CHƯƠNG 2
Hoàng hậu Ngũ thị là chất nhi (cháu) của nguyên lão Ngũ Văn Trung, nữ nhi (con) của tể tướng Ngũ Vũ Khôn. Lúc trước Nhiễm Mục Kì có thể lật đổ thái tử đi lên ngôi vị hoàng đế, ngoại trừ công lao của Nhiễm Mục Lân, còn có một phần nhờ vào sự ủng hộ của Ngũ Văn Trung, bởi vậy Ngũ thị thuận lý thành chương mà trở thành hoàng hậu, con trai của nàng trở thành thái tử.
3 CHƯƠNG 2
Hoàng hậu Ngũ thị là chất nhi (cháu) của nguyên lão Ngũ Văn Trung, nữ nhi (con) của tể tướng Ngũ Vũ Khôn. Lúc trước Nhiễm Mục Kì có thể lật đổ thái tử đi lên ngôi vị hoàng đế, ngoại trừ công lao của Nhiễm Mục Lân, còn có một phần nhờ vào sự ủng hộ của Ngũ Văn Trung, bởi vậy Ngũ thị thuận lý thành chương mà trở thành hoàng hậu, con trai của nàng trở thành thái tử.
4 CHƯƠNG 4
Lâm triều, Nhiễm Mục Kì ngồi trên ngai vàng nghe chúng đại thần thượng tấu, y khóe miệng mang ý cười mà nhìn nhìn vị trí của Nhiễm Mục Lân, hôm nay nơi đó không có ai.
5 CHƯƠNG 5
“Hoàng huynh, thần đệ bất quá là có chút không thoải mái, ngài sao lại làm lớn chuyện như thế, làm kinh động đến các vị đại nhân, thần đệ sao có thể nhận nổi a.
6 CHƯƠNG 6
Mở mắt ra, trong lòng ngực đang ôm gối đầu của phụ vương, Nhiễm Mặc Phong theo trên giường ngồi xuống, biết phụ vương đã vào triều. Tự mình xuống giường rửa mặt, đánh răng, mặc quần áo, đem chăn của mình cùng phụ vương xếp lại, Nhiễm Mặc Phong đi ra phòng ngủ.
7 CHƯƠNG 7
Đứng trên đài cao, Nhiễm Mục Kì trịnh trọng mà đem ‘tướng quân kiếm’ giao cho Nhiễm Mục Lân một thân áo giáp hoành tráng. Dưới đài là sáu vạn binh lính sẽ theo Nhiễm Mục Lân quay về biên quan trước.
8 CHƯƠNG 8
Nhiễm Mục Kì nói ngọ thiện sẽ cùng ăn với Nhiễm Mặc Phong, thế nhưng Nhiễm Mặc Phong không nghĩ tới chính là – ngọ thiện không chỉ nó và hoàng bá, mà còn có một đống người.
9 CHƯƠNG 9
“Tuyên ~~ phụ điện học sĩ Khấu Tuyên ~~”
Trong phòng im tĩnh, Nhiễm Mục Kì không vào triều sớm, đang bán ngồi ở trên ghế nằm cực mềm, thần sắc thích ý mà tựa vào trên người Triệu phi, Nhiễm Mặc Phong, Nhiễm Lạc Nghĩa cùng Triệu Tử Ương phân biệt mà ngồi ở hai bên cách Nhiễm Mục Kì không xa.
10 CHƯƠNG 10
Trong tẩm cung của Triệu phi, Nhiễm Lạc Nghĩa kể lại cho mẫu phi nghe chuyện phát sinh hôm nay, rồi mới nói: “Mẫu phi, con cảm thấy. . . .
11 CHƯƠNG 11
“Đông người như thế, mà ngay cả một đứa nhỏ cũng tìm không thấy, một đám phế vật!” Long nhan rất hiếm khi giận dữ, Nhiễm Mục Kì ở trong tẩm cung đối với thống lĩnh thị vệ rít gào.
12 CHƯƠNG 12
“Nhân Nhi. . . . . . Nhân Nhi. . . . . . ”
Nghiên phi ngồi ở bên giường khóc gọi đứa con đang hôn mê, Nhiễm Mục Kì nghe được tin chạy tới ngồi ở trên ghế nằm cách đó không xa, còn người “gặp rắc rối” đứng ở phía sau y cúi thấp đầu.
13 CHƯƠNG 13
Bỏ lại hoàng bá mà chạy đi, Nhiễm Mặc Phong không để ý tới dọc theo đường đi – người nhìn thấy nó – tất cả đều theo bản năng mà tránh qua một bên, cũng không để ý tới thị vệ theo sau nó, cũng không biết khi nó cúi thấp đầu vọt vào Vô Tam điện đã lướt qua ai.
14 CHƯƠNG 14
“Mặc Phong, đây là đu dây, đệ muốn chơi không? Đệ ngồi lên đi, huynh sẽ đẩy đệ. ” Nhiễm Lạc Tín nói một tràng, cũng chả quan tâm Nhiễm Mặc Phong nghe hay không nghe, liền đẩy nó ngồi lên đu dây, “Mặc Phong, đệ nắm chặt dây thừng nha, huynh đẩy đây.
15 CHƯƠNG 15
Nằm ở trên giường, Nhiễm Lạc Nhân không ngừng ho nhẹ, nhìn căn phòng to lớn quạnh hiu, nó khổ sở mà rũ mắt xuống. Phụ hoàng. . . . . Lừa nó.
16 CHƯƠNG 16
“Ha hả. . . . . . ”
Trên giường, không ngừng truyền đến tiếng cười ngây ngô của một người. Lí mẫu bưng dược, đi đến bên giường, tò mò hỏi: “Điện hạ, có chuyện gì mà vui thế?”
Nhiễm Lạc Nhân lắc đầu, không nói, ở trong chăn cầm chặt một cái tay áo.
17 CHƯƠNG 17
“Chủ tử. . . . . . ”
“Chủ tử, là ai khi dễ ngài. . . . . . ”
Dọc theo đường đi, Xích Đồng vừa khóc vừa hỏi, còn Xích Đan vẫn cứ khóc. Chủ tử không có bỏ lại bọn họ, chính là chủ tử bị người đả thương.
18 CHƯƠNG 18
Chuyện thái tử cùng Nhiễm Mặc Phong đánh nhau rất nhanh lan truyền khắp cả cung. Nhiễm Mục Kì tựa hồ có chút bất mãn với hành động của thái tử, thế nhưng vẫn phái người đến chỗ hoàng hậu an ủi một phen, ban thưởng một chút thuốc bổ, nhưng bản thân thì đã hơn nửa tháng cũng chưa đến thăm thái tử.
19 CHƯƠNG 19
“Bệ hạ, thần đã theo ý chỉ của bệ hạ, chuẩn bị tốt thọ lễ, đây là danh mục quà tặng, thỉnh bệ hạ xem qua. ”
Trên triều đình, Trương Chiêu Xương đem danh mục quà tặng trình lên, Hỉ Nhạc tiếp nhận dâng lên cho Kì đế.
20 CHƯƠNG 20
Nhân Xương bị nhốt, phụ vương. . . . . Kim Quốc quả thực xuất binh, kế tiếp chính là Sở Quốc, phụ vương. . . . . .
Bay nhanh trên nóc nhà Vô Tam điện, Nhiễm Mặc Phong lấy ra phi trảo mà nó nhờ Nhiễm Lạc Nhân giúp nó chuẩn bị, trực tiếp từ ban công trở về phòng.