141 Mặc dù số lượng kỹ năng ít hơn nhiều so với Đạo Tặc Đại Sư Áo Đức, phương thức chiến đấu của hai người cũng không thể so sánh được, nhưng từ động tác sắc bén của Đạo Tặc Đại Sư Áo Đức, Tiêu Ngự cũng học được rất nhiều điều.
142 Vó trước của u linh bán nhân mã giơ lên, muốn đạp xuống người Áo Đức. Thân thể của áo đức thoáng lui lại phía sau một chút, sau đó trở tay lại đâm ngược một kích vào thân thể u linh bán nhân mã, chủy thủ ở tay phải đâm vào lưng nó, thương tổn lên đến 3500 nhẹ nhàng xuất hiện trên đầu u linh bán nhân mã.
143 Tiểu đội NPC này bắt đầu tiến vào bên trong, Áo Đức đi phía trước dò đường, nếu gặp quái vật, thú nhân chiến sĩ sẽ là người thứ nhất xông tới, chiến phủ vung lên hấp dẫn quái, mấy người nghề nghiệp cận chiến ở bên cạnh “góp vui”, đợi cho thú nhân chiến sĩ khiêu khích quái xong, mấy người nghề nghiệp pháp hệ đằng sau cùng với cung tiễn thủ sẽ ra tay.
144 Tiêu Ngự cũng rất tò mò, tột cùng là quái vật gì khiến npc khẩn trương đến thế. Đám npc này gia tăng tốc độ tiêu diệt sạch sẽ đám quái vật xung quanh, vong linh vu sư lại tiện tay gọi ra vô số khô lâu từ bốn phương tám hướng vọt về phía con quái tinh anh.
145 Ánh mắt Tiêu Ngự tìm thi thể con Ngưu Đầu Nhân chiến sĩ đã bị mình giết chết, đi tới thi thể nó mò mẫm phía dưới một chút, hai mắt hắn sáng lên, hắn vừa mò được hai kiện vật phẩm, bỏ ra quan sát một chút.
146 Vu yêu nhìn vong linh kỵ sĩ bên cạnh, lãnh quang lóe ra, tay phải chậm rãi giơ lên, năm ngón tay hướng lên trời hợp lại phóng ra. Tâm tạng vong linh chiến sĩ phảng phất bị một lực lượng kì dị kích dẫn, đột nhiên nổ tung, hắn phun ra một ngụm máu tươi rồi lập tức ngã xuống.
147 Một đội u linh quái đang từ xa đi đến hướng này, chúng npc trong nháy mắt đã biến mất toàn bộ ko thây bóng dáng, Tiêu Ngự tìm tòi một hồi lâu cũng ko thấy tung tích đâu hết.
148 Đạo tặc đạo sư Áo Đức đột nhiên bạo nộ khiến mọi người xung quanh sợ ngây người, nhìn Áo Đức đạo sư đang điên cuồng rống giận mà không thể tin được đây là người vừa nãy vẫn còn cười nói cùng mình.
149 "Tốt. ” Tiêu Ngự đáp, phương hướng phía trước là không rõ. Hơn nữa không có NPC bảo vệ, Tiêu Ngự trong lòng có chút không yên, mặc kệ thế nào, hắn đều không thể lùi lại, nếu không có lựa chọn nào khác, tốt hơn lên dùng toàn bộ sức lực vào việc này.
150 Sau khi bị giết thi thể của đứa bé được đặt trong một dụng cụ bằng kim loại, đặt trên tế đàn. Ngay sau đó, vô số các đứa nhỏ khác cùng chung số phận bị làm thịt như những con gia súc vậy.
151 Nhiệm vụ lần này có độ khó rất cao, khen thưởng cũng cao tới thái quá, làm cho Tiêu Ngự quả thật chưa thích ứng kịp. Sau khi nhiệm vụ hoàn thành, vong linh vu sư khích lệ Tiêu Ngự một chút, sau đó đám NPC đi hết, đạo tặc đạo sư Áo Đức tại giáo hội trao cho Tiêu Ngự các kĩ năng rồi rời đi theo vong linh vu sư, không biết bọn họ có thể hồi sinh cho Ốc Tạp Đức không, còn có Áo Đức, Ốc Tạp Đức cùng Khắc Lị Ti đã có quan hệ như thế nào, đều không liên can tới Tiêu Ngự, hắn cũng không có bát nháo như vậy, không hề nghĩ tới muốn tìm tòi nghiên cứu chuyện này.
152 “ Người này da thật dày. ” Tiêu Ngự có chút bất ngờ, mình cao hơn nó 6 cấp, không ngờ lại chỉ tạo thành thương tổn nhỏ như vậy. Đồ Lục bị đau đớn quay lại tấn công Tiêu Ngự, hắn nhanh chóng lùi lại đằng sau, tìm cơ hội, một cái U Mị thoáng hiện, mượn thế dùng Tạc Kích đâm thẳng vào đầu Đồ Lục, chủy thủ tay trái đã được bôi một ít chất độc giảm tốc rồi.
153 Đem cách điều chế dược hoàn hồi phục trong nháy mắt bán trong thành cũng không kém cái giá này là bao nhiêu, Tiêu Ngự gật đầu đáp:-OK!Tiêu Ngự tới gần con sa mạc mạn xà đầu lĩnh, con rắn lè lưỡi ra nhìn chằm chằm vào Tiêu Ngự.
154 Ngày mai hắn phải giúp Triệu Lam Hinh là nhiệm vụ phụ bản cấp 20. Triệu Lam Hinh nhắc qua, bản đồ nhiệm vụ phụ bản cấp hai mươi này là một bản đồ nhỏ, độ khó không cao.
155 Tiêu Ngự nhớ không nhầm thì phương hướng tiếng chuông truyền tới ở phía trước chính là một thị trấn nhỏ ở biên giới, một thị trấn nhỏ cực kì lụi bại. Không có NPC canh giữ, phòng ngự cũng không mạnh, chỉ có một vài tòa tiễn tháp cùng một ít tường đất thấp bé, bất quá gần thị trấn nhỏ này một một thị trấn khác, thì thị trường tương đối hưng thịnh của người chơi.
156 “ Rơi ra cây pháp trượng sao?” Nghe thấy thanh âm thê lương thảm thiết, Tiêu Ngự cười hờ hững, nhớ tới chuyện vừa rồi thật là một màn kinh hiểm, không ngờ thuật sĩ kia trong tình huống đó vẫn có thể phản ứng lại cho mình một cái khí bạo thuật nếu không phải trên thân mình là bộ chiến trường sáo trang cộng thêm 10 điểm tốc độ di chuyển cùng 7 điểm tốc độ công kích, ma pháp kháng tính cũng rất cao, hắn đã nằm lại nơi đó rồi.
157 Tiêu Ngự vọt tới kích ngất kỵ sĩ, Tát mãn Toàn Luật thối lui, thoát khỏi phạm vi công kích của kỵ sĩ, nhìn về phía thú nhân chiến sĩ Toàn Phong, một tia chớp giật bắn ra ngoài công kích lên người chiến sĩ nhân loại, hợp lực cùng Toàn Phong giết chết chiến sĩ nhân loại kia.
158 Đám bang chúng Thiết Kỵ cũng thu hoạch khá tốt, người chơi bị chết đều được hồi sinh trở lại, không có tổn thất gì, mà trang bị thu thập được cùng với khen thưởng của Dong Binh công hội cũng đủ cho thực lực của họ đề thăng được một cấp độ rồi.
159 “ Cần phải trở về. ” Tiêu Ngự tìm một địa phương thích hợp, bắt đầu đọc hồi thành quyển trục để về thành. Quyển trục hồi thành phát ra ngoài quang mang màu bạch ngân huyền bí bao phủ lấu toàn bộ thân thể Tiêu Ngự.
160 - Uhm! - Tiểu vũ ừm nhẹ một tiếng, chăm chú để ý Tiêu Ngự. Tiêu Ngự băng ngang qua con đường cái bộn bề này, đi cùng đám người bên cạnh quả thực là không hề thoải mái.