141 Mà phụ hoàng đâu, chẳng lẽ hắn (hoàng thượng) đối với hắn(Bắc Huyền Thanh) không phải thật tâm yêu thương , bắt đầu bồi dưỡng hoàng huynh, điều đó có phải là sẽ nhường ngôi cho hoàng huynh ?Xem ra chính mình phải chuẩn bị một chút , chính là phụ hoàng đến cùng muốn gì? Vì sao bỗng nhiên muốn hủy bỏ hôn sự này, còn lấy điều kiện dụ hoặc như thế.
142 "Mộ Hoàng. " Xà Ngọc Ngưng thấy Âu Nhan Mộ đi rồi, vội vàng hô, muốn đuổi theo nhưng lại ngượng ngùng, chỉ đứng một chỗ giậm chân, nhìn hắn rời đi. Xoay người liếc mắt nhìn Tuyết Ẩn đang rời đi, nhất thời đem oán khí chuyển dời đến trên người Tuyết Ẩn.
143 "Ly Thiên Dạ, ngươi đừng nghĩ có thể có được tâm của ta, tốt nhất là nên buông tha chuyện cầu hôn này đi. " Tuyết Ẩn cười lạnh nhìn Ly Thiên Dạ. Nàng không phải là người ăn mềm cũng không ăn cứng, nếu dịu dàng với nàng may ra có thể, nhưng là nếu Ly Thiên Dạ chọn dùng cách bức nàng cưới hắn, như vậy thì bọn họ sẽ càng xa cách nhau hơn.
144 Ly Thiên Dạ cầm lại nạp giới của mình, sau đó lại từ trong không gian lấy ra một chiếc nhẫn hình bông hoa sen điêu khắc tỉ mỉ ra. Không nói hai lời, trực tiếp kéo bàn tay nhỏ bé của Tuyết Ẩn qua, sau đó đeo vào ngón áp út của nàng.
145 Tuyết Ẩn tay giương lên muốn đánh Ly Thiên Dạ, tiếc rằng hắn tốc độ rất nhanh, nhanh chóng ly khai môi nàng, một tay nắm giữ cổ tay nàng"Ta thích hương vị của ngươi.
146 Còn gọi là ái phi nữa chứ? Ly vương thật lợi hại, có thể bắt cóc Tuyết Ẩn, tự định chung thân đại sự. "Dè dặt bao nhiêu tiền?" Tuyết Ẩn giương mắt nhìn Manh Tử Hề.
147 "Như thế nào?" Manh Tử Hề hỏi, chẳng lẽ đại sư huynh làm cái gì sao? Hay là nơi đó xảy ra vấn đề gì? "Chính ngươi xem đi. " Tuyết Ẩn đem thư đưa cho Manh Tử Hề.
148 "Chuyện này hình như là không có một chút xíu liên quan gì đến Mộ Hoàng đi?" Đối với Âu Nhan Mộ, Tuyết Ẩn cuối cùng vẫn là không thích, luôn có một loại cảm giác chán ghét đến từ đáy lòng.
149 "Cũng vậy thôi. " Ly Thiên Dạ lạnh giọng trả lời, rồi sau đó đối với Tuyết Ẩn ôn nhu nói "Ta giúp ngươi trị liệu một chút, có chút đau, ngươi nhẫn nhẫn là tốt rồi.
150 Hận? Tuyết Ẩn cười lạnh, một cái người xa lạ mà thôi, kia đáng giá nàng hận, chính là hôm nay làm bị thương cổ tay của nàng, ngày khác nàng sẽ đòi về tất cả.
151 Xà ngọc ngưng hừ lạnh một tiếng, trừng mắt nhìn Tuyết Ẩn liếc mắt một cái, không cam lòng ngập miệng, muốn bọn họ vài người chờ một người như vậy, nàng chính là không thoải mái, cái giá thế nhưng lớn như vậy.
152 "Tuyết nhi, không thể vô lễ. " Xà Hoàng Nhất mặt mày xanh mét quát lớn, nha đầu đáng chết, dám nói hoàng thượng như vậy, là ngại bản thân mệnh quá dài sao? Nàng muốn chết, nhưng đừng kéo Xà gia xuống nước, lời nói đại nghịch bất đạo như vậy, sẽ liên lụy Xà gia.
153 Còn có Âu Nhan Mộ lời vừa nãy là có ý tứ gì, là nói Ly Thiên Dạ cũng là cái phế tài, không có nơi nào thu nhận hắn soa? "Bổn vương nghĩ cũng không có nơi nào dám thu Mộ Hoàng.
154 Nghe nói phía nam rừng rậm, đi qua sẽ đến Nam viên đế quốc. Nhưng nếu là người đi đường bình thường, muốn rút ngắn thời gian đến nam viên đế quốc, đi qua khu rừng này vô cùng nguy hiểm.
155 Tiểu Đoàn Tử mơ hồ ánh mắt, từ trong huyết ngọc trâm cài đi ra "Chủ nhân, người ta còn buồn ngủ a. " Chủ nhân làm chi hơn nửa đêm kêu nó ra a, nó rất buồn ngủ.
156 "Bắc Ngung Đế quốc hẳn là không có sơn trang như vậy thôi?" Tuyết Ẩn hỏi, không cần lần sau lại mang nàng đến một cái sơn trang khác, sau đó so với cái này còn lớn hơn.
157 "Thuộc hạ minh bạch. " Triển Hoành nghe xong sau, liền thối lui sang một bên. Nếu là Sơn chủ tử, mười mấy người này tuyệt đối không thể là đối thủ của hắn, Tuyết chủ tử có thể đả bại Sơn chủ tử, vậy thì đối phó với mười mấy người này, hẳn là có thể.
158 "Quy củ hẳn là Triển Hoành đều đã nói , ta sẽ không nói nhiều , tóm lại người phản ta, ta có rất nhiều làm cho hắn sống không bằng chết!""Vâng. " Mười mấy người cùng kêu lên trả lời.
159 "Ngày khác rồi nói sau, còn có một canh giờ liền phải về , chúng ta đi thôi. " Tuyết Ẩn nói xong liền ra khỏi Lam sơn trang, cưỡi yêu thú cùng Triển Hoành đến nơi là gọi là hội bán đấu giá kia.
160 "Thế nào đến nơi này cũng có thể thấy ngươi, ngươi thế nào nhận ra ta. " Vào ghế lô Tuyết Ẩn lại hỏi, nàng nhìn bản thân ngụy trang thành như vậy , hắn thế nhưng có thể nhận ra nàng.
Thể loại: Đam Mỹ, Xuyên Không
Số chương: 34