81 - Khai! Thường lão tứ vừa mới phá hỏng công kích của hai gã Thần Thông Cảnh liên thủ bắt Tạ Kiếm, người ở giữa không trung quay về một cái, trong nháy mắt Linh khí thượng phẩm Huyền Âm Kiếm trong tay hóa thành một luồng hào quang như có như không.
82 Nhậm Kiệt đem lời Quách Tông Hữu vừa nói ném trở lại nguyên xi, lập tức khiến sắc mặt Quách Tông Hữu càng ngày càng khó coi. - Phì. . . Đúng vào lúc xấu hổ nhất này, sắc mặt Quách Tông Hữu thay đổi mấy lần khó coi nhất, đột nhiên một tiếng cười không kìm được truyền đến, lập tức phát vỡ bầu không khí lúng túng này.
83 - Phiếu cơm lão đại, lần này chơi lớn hả, dù uốn lôi kéo mời chào Tạ Kiếm cũng không cần chơi như vậy chứ, lần này nhưng dễ dàng xảy ra tai nạn chết người.
84 Trong nháy mắt này, thống khổ không nói, Nhậm Kiệt thậm chí cảm nhận được uy hiếp tử vong. Chỉ cần loại công kích này lại kéo dài một chút, cả người liền sẽ cháy lên.
85 Tiếng nổ ầm vang, chân cương hộ thể tầng ngoài thân thể Quách Tú dưới sự oanh kích của Nhậm Kiệt trong nháy mắt vỡ vụn, cũng chỉ vẻn vẹn vì Quách Tú tranh thủ thời gian lùi ra ngoài không đến nửa thước, nhưng tốc độ nắm tay Nhậm Kiệt nhanh hơn một bậc.
86 - Còn không phải bị ngươi hù dọa, còn nói. . . à, hứ, ngươi mới bị người. . . Mập mạp vừa nghe lập tức nói ngay, nhưng ngẫm lại lời của Nhậm Kiệt không đúng, vốn muốn phản bác Nhậm Kiệt mới như bị người cưỡng gian, nhưng nghĩ lại trong xe linh thú chỉ có mình cùng hắn, nếu nói hắn sắp bị người cưỡng gian, vậy không phải là mình.
87 Hắn biết, cảnh mình hơi do dự khi nãy đã bị Nhậm Kiệt chú ý tới, cho nên mới nói những lời này. Mà lúc này Nhậm Kiệt vừa nói thế, hắn lập tức cảm giác cả người nóng lên khó yên lòng.
88 Vốn Nhậm Kiệt có thể nói kỹ càng tình huống tay trái của Tạ Kiếm, bởi vì những gì hắn nhìn thấy đủ để dọa Tạ Kiếm, nhưng hắn không làm thế. Hắn không cố ý dùng để dụ dỗ, cũng không nói những lời khác, chỉ có một câu như vậy.
89 Ở trong Thánh Dược Đường đã nổ vang như sấm, Quách Tú đưa cho Linh Đan sư Thánh Dược Đường điều trị, chỉ còn hắn ở trong đại điện. Giận dữ gầm thét, tức giận vung tay đánh ra những ngọn lửa, thiêu đốt những thứ hoa mỹ giá trị xa xỉ xung quanh thành tro bụi, làm cho trong đại điện xuất hiện mấy chục đống lửa thiêu đốt, ngọn lửa giống như nội tâm giận dữ của Quách Tông Hữu lúc này.
90 Nhậm Kiệt chào hỏi cùng Mặc Hồng một chút, bảo hắn mang nước tới, rồi cũng nén nhịn đau ngồi trên băng đá bên cạnh, có sao nói vậy, nói một lần toàn bộ phát sinh xung đột với Quách Tú trước cửa hàng dược, đến cả chuyện hắn muốn chiêu mộ Tạ Kiếm cùng với suy nghĩ rèn luyện cận vệ đội, cuối cùng đã xảy ra xung đột với Quách Tông Hữu người của Thánh Dược Đường bọn họ.
91 Nhưng một khi khí kình trong cơ thể và bên ngoải rèn luyện thân thể hơi chút chậm chạp, mập mạp hắn hơi có chút lười biếng, như vậy trên 100 cây ngân châm này sẽ kích thích trên 100 chỗ đau nhất trong cơ thể hắn.
92 - Ái da. . . Mập mạp lập tức sửng sốt, một hồi lâu còn không kịp phản ứng. - Phiếu cơm. . . lão. . . lão. . . đại! Ngươi. . . ngươi điên rồi sao? Một hồi lâu sau, mập mạp mới nhìn Nhậm Kiệt, ấp úng nói mấy chữ.
93 Cho dù ở trong Ngọc Hoàng Học Viện, không gian chỗ ở Nhậm Kiệt cũng rất lớn, tuy nhiên dù sao cũng không thể so với chỗ ngụ của gia chủ ở Nhậm gia, không thể đủ chỗ cho hơn 100 người của mình, may mà lần này Nhậm Kiệt cho Đồng Cường bọn họ chuẩn bị sẵn sàng, để tiếp sau đó sẽ từ Ngọc Hoàng Học Viện xuất phát rời khỏi Ngọc Kinh Thành, cho nên bọn họ có thể trực tiếp ở ngay trong sân.
94 Dám mắng huynh đệ ta, muốn chết. Người dày đặc như vậy, nhưng lại giống như ong hái mật giữa buội hoa, không chút ảnh hưởng. Không hiểu sao tên mập mạp toàn thịt này làm được.
95 Mỗi một câu nện một đấm, Chu Hữu Tài dù có tu vi Chân Khí Cảnh tầng thứ bảy, nhưng bị trúng độc cũng không chống lại được Nhậm Kiệt. Máu răng lẫn lộn phun ra ngoài.
96 Một lần, hai lần, ba lần. . . [CHARGE=4. 1]Muốn chơi, con mẹ nó ngươi không phải chơi sao, vậy bổn gia chủ chơi chết ngươi. Lần trước tuy rằng Cao Chiến Uyên bắt được kẻ theo cạnh Cao Phi xui giục, nhưng sau đó lại bị giết, mặc dù Cao gia cũng đoán ra có liên quan tới Phương Kỳ, nhưng không có chứng cớ nên không làm được gì.
97 - Vô sỉ, ngươi cũng không biết xấu hổ mà nói những lời này. Nghe nữ nhân đê tiện này mắng phiếu cơm lão đại vô sỉ, Cao Nhân lập tức tức giận, loại nữ nhân đê tiện tâm địa rắn rết này còn dám mắng người vô sỉ.
98 - Sướng. Hại người cuối cùng hại mình, quá sảng khoái. Hôm nay nhất định phải uống thống khoái. Mập mạp vui vẻ hết mức, vỗ tay hưng phấn khen hay. - Nữ nhân kia chạy rồi, khốn kiếp.
99 Nhậm Kiệt và mập mạp là nên ăn thì ăn, nên uống thì uống, nên ngủ thì ngủ, nhưng một đêm này đã định có rất nhiều người khó thể ngủ yên. - Làm sao lại náo loạn thành như vậy, phản rồi.
100 Nên biết, khảo hạch này mặc dù ở trong mắt tuyệt đại đa số người là có lệ, nhưng cũng có quy định rõ ràng, không cho phép mượn bất kỳ ngoại lực, nếu không sẽ trực tiếp bị đuổi ra khỏi Ngọc Hoàng Học Viện.