321 Hơn 200 năm chờ đợi, hơn 200 năm hy vọng, nghĩ hết biện pháp tìm kiếm tư liệu, chờ đợi. . . rốt cục đi vào di tích Vô Song Hoàng Phi ở An Dương hành tỉnh này, lại hoàn toàn không có tìm được bất kỳ bảo vật gì.
322 Lúc này mọi người đều như nổi điên, Hải Vương, Tư Mã Dần, Thập Lục Lang đều thi triển thủ đoạn, ngay khi Ngọc Vô Song bay ra ngoài, hơi thở lốc xoáy cũng kích thích đại tướng quân Thương Vũ đang chiến đấu.
323 Bởi vì vừa mới cảm nhận được hơi thở của Ngọc Hoàng Quyết, vừa mới vào liền thấy cảnh kinh người, nên dù biết nước này cực kỳ quý giá, Nhậm Kiệt vẫn tiếp tục quan sát tình huống trên hành tinh khổng lồ kia, chỉ thấy hai bóng người khổng lồ vẫn còn chiến đấu bên trên đó.
324 Đột phá, lão già kia lại đột phá lúc này. A!Đúng rồi, nhất định là nguyên nhân đó, nước kia bị hắn mạnh mẽ đánh ra, bắn vào người hắn, cho nên mới thế.
325 "Hải Vương rất coi trọng nước trong hồ, bảo ta thu thập nước, nước này hình như có cổ quái, hẳn có liên quan tới việc hắn đột phá. Các người mau rời khỏi đây, sau khi hắn đột phá sẽ không tha người khác, mau dẫn gia gia cùng Vô Song đi, mau!"Cuối cùng tên này phát hiện, sớm biết hắn vì nước hồ này mới đột phá.
326 - Ha ha. . . Thứ tốt! Cái này cũng là của ta, ngươi cũng là của ta, có thân thể ngươi tốt như vậy làm huyết tế, thì dù không gian này sụp đổ cũng không có gì quan trọng; hai kiện Lăng Thiên Bảo Khí bán trung phẩm, cho dù đánh sâu vào Thái Cực Cảnh đều có hy vọng! Lúc này, Thập Lục Lang Sử Lang bị thương không nhẹ, trong miệng ứ đầy máu lại đang thầm cười trộm, vọt tới chỗ đại tướng quân Thương Vũ vừa mới biến mất, thu lấy trường cung màu bạc, tiếp đó lại lần nữa tăng nhanh tốc độ trực tiếp đuổi theo hướng Tề Thiên phút cuối cùng bị đại tướng quân Thương Vũ đâm xuyên qua ngực đánh bay đi.
327 Trên thực tế cũng không phải đánh trở về lại, mà trong nháy mắt Hải Vương xuất hiện, ra tay, bất luận là Nhậm Kiệt khống chế trận pháp định rời đi, hay là Tư Mã Dần thúc giục Thiên Hồng Kiếm tốc độ cao nhất.
328 Người thiêu đốt hồn phách đích xác có thể làm cho lực lượng tăng vọt, nhưng sau khi tăng vọt chính là tử vong. Bởi vì âm hồn bị hao tổn nghiêm trọng, chiếm được lực lượng cũng không có khả năng kéo dài, đây mới thực là thiêu đốt sinh mạng, một khi thiêu đốt âm hồn ngay cả cơ hội chuyển thế đầu thai cũng không có, chính là hoàn toàn hóa thành hư vô biến mất trong thiên địa.
329 "Bùng. . . " Thật ra đánh vỡ cái chắn không gian kia chỉ là chuyện trong nháy mắt. Dù sao dù là Thái Cực Cảnh sơ kỳ cũng không có biện pháp xuyên qua trong hư không, mà Nhậm Kiệt mượn uy thế của Trấn Thiên Ấn mở ra một lối đi, trong nháy mắt đó áp lực không gian ngưng lại, tiếp sau đó trực tiếp về tới thế giới bình thường.
330 Ngọc Vô Song nằm khóc trong ngực Nhậm Kiệt một hồi lâu, Ngọc Thành muốn khuyên nhủ nhưng lại bị Nhậm Kiệt ngăn lại. Mập mạp cứu chữa người xong, trở về nhìn thấy Ngọc Vô Song khóc sướt mướt, mắt đỏ lên rời đi.
331 - Lam Phủ Thiên Tông? Các ngươi thấy sao? Đang trong linh thú tọa giá trở về, Nhậm Kiệt cũng nhận được tin tức quay sang đám người Tề Thiên hỏi. - Ha ha.
332 Kinh thành vẫn phồn hoa, vẫn bận rộn. Tuy trước đó vài ngày cung điện đột nhiên xuát hiện khiến vô số nhân vật thượng tầng phiền muộn. Nhưng mà lại không ảnh hưởng quá lớn với người bình thường.
333 Đám binh sĩ Duệ Tiễn Doanh vừa mới chạy tới bị đụng cho lảo đảo. Va chạm hung mãnh, người bay tới lại là người mình, cho nên bọn họ cũng không dám dùng vũ khí chặn lại.
334 - Chờ một chút! Nhậm Kiệt giơ tay lên ngăn lại. - Hối hận rồi sao? Phương Viêm nhếch miệng cười. - Ngươi không thấy phiền à? Nhậm Kiệt nói. - Phiền? Phiền gì? Phương Viêm sa sầm mặt, không hiểu Nhậm Kiệt nói vậy là có ý gì, cau mày hỏi.
335 Ngay cả đám người đang chiến đấu cũng thất thần. Tuy rằng từ lúc bắt đầu tới giờ hai bên đánh nhau, nhưng mà chủ yếu là dây dưa, cũng không lấy mạng nhau.
336 - Bạo rồi, bạo rồi, thật bạo rồi. - Quả thật điên rồi, chuyện này hoàn toàn điên cuồng rồi. - Lần này náo nhiệt rồi, cái thế thường lệ của Nhậm Kiệt giờ không dọa người được, xem ra hôm nay Phương Viêm thật bất chấp mọi giá.
337 - Muốn phạm thượng làm bậy phải không, muốn con mẹ nó tạo phản phải không, có bổn gia chủ ở đây, ngươi đúng là nằm mơ. Bốp bốp. . . Phương Viêm vừa nhìn rõ Nhậm Kiệt, không đợi phản ứng lại, Nhậm Kiệt đã nện nắm đấm xuống.
338 Xấu mặt, xấu mặt chết mất!Một câu này làm cho vô số dân chúng vây xem cười to, lại làm vô số người trầm tư, bởi vì chuyện này tuyệt đối không đơn giản như thế.
339 - Ba tên kia chơi rất vui, ước chừng cũng sắp xong, cho nên ta mới nói thời buổi rối loạn, tốt nhất ngươi có chuẩn bị tâm lý. Đại trưởng lão không giống ba người kia, đến giờ vẫn không để ý chuyện khác, tu vi không thấp, hơn nữa có sức ảnh hưởng lớn nhất.
340 Bởi vì có nhẫn trữ vật, người tu luyện đều mang theo rất nhiều đồ vật tùy thân, không như người thường đi ra ngoài chỉ mang theo chút hành lý, mà lúc Ngọc Nhân Long chết hầu như không để lại thứ gì.